Ta Chỉ Hứng Thú Với Nam Phụ Thứ 99
Chương 89: Tiến Sĩ Mau Cứu Người (13)
Suzue
23/09/2019
* Cạch *
Hoàng Miêu trở lại xe ô tô
" Cô vừa đi đâu vậy ? " Giọng nói trầm thấp của Lâm Phong khiến Hoàng Miêu giật thóp tim
Nhìn Anna vẫn còn đang ngủ phía trên, liền thở phào nhẹ nhõm
" Tôi...đi cho đồng loại uống thuốc của anh ấy mà " Hoàng Miêu cười trừ
" Thế nào ? Hiệu nghiệm chứ ? " Lâm Phong lấy tay chống đầu lên thành cửa sổ, nghiêng đầu hỏi
" Rất...rất hiệu nghiệm luôn, chúng đã ấp úng được vài câu... "
Còn nói 'Hẹn gặp lại' nữa chứ !
" hừm, vậy tôi sẽ chế tạo thêm vài lọ nữa.. " Lâm Phong nhẹ cong môi, sờ cằm tự mãn
" Thôi chết! Mình ngủ quên mất! " Anna hoảng hốt tỉnh lại, quay xuống ghế sau
" Hai đứa dậy hết rồi à ? "
" Nhanh đi bà chị, ngủ nướng nữa là tối cũng không tới nơi đâu "
" Được rồi, cũng sắp tới nơi rồi mà. " Anna nhấp đạp chân ga
Chiếc xe ô tô bắt đầu dịch chuyển trên đoạn đường
" Hoàng Miêu, vì em không có dị năng gì lên hãy ở lại khu an toàn nhé. Chị và Lâm Phong phải tới khu căn căn cứ để làm một chút việc rồi "
"...Cũng được ạ " Hoàng Miêu bình thản đáp
Dù sao cô cũng có kế hoạch phải tách khỏi hai người này.
Lâm Phong nghe vậy trầm mặc một lúc, giơ tay lên tiếng
" Tôi cũng muốn ở lại với cô ấy "
Anna bất ngờ phanh gấp làm cả đám giật nẩy " Chú em nói cái gì vậy hả !? Chúng ta là tiến sĩ phải tới căn cứ để nghiên cứu hiểu chưa !!? "
Biểu cảm của Lâm Phong lúc này (-_-)
Hoàng Miêu: "..."
" Cũng sắp gần tới nơi rồi đó! " Anna đò soát bản đồ
Lối vào khu an toàn phải đi qua ba cổng soát vé, hiện tại họ đã đến được soát vé khu 1
" Đi mấy người ? " Một tên cộc lốc soát vé tra hỏi
" 3 người, 1 nam và 2 nữ " Anna đáp
" Vào đi "
Cổng được mở ra, xe tiếp tục đi vào cổng soát 2
" Trong mấy người có ai sử dụng dị năng không ? Làm nghề gì ? "
" Có tôi sử dụng dị nặng hệ hỏa, tôi và cậu kia đều là tiến sĩ " Anna chỉ vào Lâm Phong
" Vậy còn cô gái kia ? " Tên dò soát nhìn vào phía Hoàng Miêu
" Cô ấy là một người bình thường "
Tên dò soát ghi chép thông tin xong " Được rồi, vào đi "
Đến cổng thứ 3 là cổng đóng góp tinh hạch, Anna đưa cho tên dò soát hai viên rồi lái xe vào khu đỗ xong tất cả xuống xe liền có một cậu bé mặc quân trang đang đứng đợi ở đó
" Mời đi hưởng này cho. " Cậu bé dẫn đường y như robot chỉ đường
Cả ba người chỉ biết câm nín đi theo, các dãy căn hộ nghỉ dưỡng ở đây được xây ở mặt đất xếp theo kiểu hàng ngang. Người ở đây thoải mái đi ra đi vào không sợ Zombie tấn công tới
Hoàng Miêu vừa đi vừa nhìn xung quanh bất chợt nhìn thấy nữ chủ Mã Nhâm đang cùng đồng đội đi ngược hướng với cô có vẻ họ không chú ý tới chỗ này nhưng Hoàng Miêu nhang chóng lúp sau lưng áo Lâm Phong cho tới khi bọn họ rời khỏi.
Người đàn ông đang đứng bên cạnh cô ta chẳng lẽ là nam chủ Mạc Hàn sao ?
" Cô bị cái quỷ gì vậy ? "
Nhận được ánh nhìn kỳ thị của Lâm Phong, Hoàng Miêu hoàn hồn quay đầu lại
Lâm Phong tự nhiên cảm thấy choáng váng, một tay ôm lấy trán mình, tim bắt đầu đập lệch lạc. Một trận khó chịu khó tả
" Anh sao vậy? " Thấy sắc mặt Lâm Phong dần đi xuống, Hoàng Miêu khó hiểu hỏi
" Không có gì..." Lâm Phong trầm mặc
Chẳng lẽ dị năng của hắn thức tỉnh rồi sao ?
Lâm Phong không cẩn thận vấp vào hòn đá, ý thức mơ màng, cơ thể trở lên nặng trịu
" Này ! " Hoàng Miêu phản xạ nhanh bắt lấy cánh tay anh ta
" Lâm Phong! " Anna vội chạy đến.
Cậu bé thấy vậy, ngẩng đầu hiển nhiên nói
" Dị năng sắp thức tỉnh rồi, mau đưa anh ta vào phòng nghỉ ngơi "
Hoàng Miêu trở lại xe ô tô
" Cô vừa đi đâu vậy ? " Giọng nói trầm thấp của Lâm Phong khiến Hoàng Miêu giật thóp tim
Nhìn Anna vẫn còn đang ngủ phía trên, liền thở phào nhẹ nhõm
" Tôi...đi cho đồng loại uống thuốc của anh ấy mà " Hoàng Miêu cười trừ
" Thế nào ? Hiệu nghiệm chứ ? " Lâm Phong lấy tay chống đầu lên thành cửa sổ, nghiêng đầu hỏi
" Rất...rất hiệu nghiệm luôn, chúng đã ấp úng được vài câu... "
Còn nói 'Hẹn gặp lại' nữa chứ !
" hừm, vậy tôi sẽ chế tạo thêm vài lọ nữa.. " Lâm Phong nhẹ cong môi, sờ cằm tự mãn
" Thôi chết! Mình ngủ quên mất! " Anna hoảng hốt tỉnh lại, quay xuống ghế sau
" Hai đứa dậy hết rồi à ? "
" Nhanh đi bà chị, ngủ nướng nữa là tối cũng không tới nơi đâu "
" Được rồi, cũng sắp tới nơi rồi mà. " Anna nhấp đạp chân ga
Chiếc xe ô tô bắt đầu dịch chuyển trên đoạn đường
" Hoàng Miêu, vì em không có dị năng gì lên hãy ở lại khu an toàn nhé. Chị và Lâm Phong phải tới khu căn căn cứ để làm một chút việc rồi "
"...Cũng được ạ " Hoàng Miêu bình thản đáp
Dù sao cô cũng có kế hoạch phải tách khỏi hai người này.
Lâm Phong nghe vậy trầm mặc một lúc, giơ tay lên tiếng
" Tôi cũng muốn ở lại với cô ấy "
Anna bất ngờ phanh gấp làm cả đám giật nẩy " Chú em nói cái gì vậy hả !? Chúng ta là tiến sĩ phải tới căn cứ để nghiên cứu hiểu chưa !!? "
Biểu cảm của Lâm Phong lúc này (-_-)
Hoàng Miêu: "..."
" Cũng sắp gần tới nơi rồi đó! " Anna đò soát bản đồ
Lối vào khu an toàn phải đi qua ba cổng soát vé, hiện tại họ đã đến được soát vé khu 1
" Đi mấy người ? " Một tên cộc lốc soát vé tra hỏi
" 3 người, 1 nam và 2 nữ " Anna đáp
" Vào đi "
Cổng được mở ra, xe tiếp tục đi vào cổng soát 2
" Trong mấy người có ai sử dụng dị năng không ? Làm nghề gì ? "
" Có tôi sử dụng dị nặng hệ hỏa, tôi và cậu kia đều là tiến sĩ " Anna chỉ vào Lâm Phong
" Vậy còn cô gái kia ? " Tên dò soát nhìn vào phía Hoàng Miêu
" Cô ấy là một người bình thường "
Tên dò soát ghi chép thông tin xong " Được rồi, vào đi "
Đến cổng thứ 3 là cổng đóng góp tinh hạch, Anna đưa cho tên dò soát hai viên rồi lái xe vào khu đỗ xong tất cả xuống xe liền có một cậu bé mặc quân trang đang đứng đợi ở đó
" Mời đi hưởng này cho. " Cậu bé dẫn đường y như robot chỉ đường
Cả ba người chỉ biết câm nín đi theo, các dãy căn hộ nghỉ dưỡng ở đây được xây ở mặt đất xếp theo kiểu hàng ngang. Người ở đây thoải mái đi ra đi vào không sợ Zombie tấn công tới
Hoàng Miêu vừa đi vừa nhìn xung quanh bất chợt nhìn thấy nữ chủ Mã Nhâm đang cùng đồng đội đi ngược hướng với cô có vẻ họ không chú ý tới chỗ này nhưng Hoàng Miêu nhang chóng lúp sau lưng áo Lâm Phong cho tới khi bọn họ rời khỏi.
Người đàn ông đang đứng bên cạnh cô ta chẳng lẽ là nam chủ Mạc Hàn sao ?
" Cô bị cái quỷ gì vậy ? "
Nhận được ánh nhìn kỳ thị của Lâm Phong, Hoàng Miêu hoàn hồn quay đầu lại
Lâm Phong tự nhiên cảm thấy choáng váng, một tay ôm lấy trán mình, tim bắt đầu đập lệch lạc. Một trận khó chịu khó tả
" Anh sao vậy? " Thấy sắc mặt Lâm Phong dần đi xuống, Hoàng Miêu khó hiểu hỏi
" Không có gì..." Lâm Phong trầm mặc
Chẳng lẽ dị năng của hắn thức tỉnh rồi sao ?
Lâm Phong không cẩn thận vấp vào hòn đá, ý thức mơ màng, cơ thể trở lên nặng trịu
" Này ! " Hoàng Miêu phản xạ nhanh bắt lấy cánh tay anh ta
" Lâm Phong! " Anna vội chạy đến.
Cậu bé thấy vậy, ngẩng đầu hiển nhiên nói
" Dị năng sắp thức tỉnh rồi, mau đưa anh ta vào phòng nghỉ ngơi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.