Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn Thôi!!!!
Chương 5: CHƯƠNG 5
Nguyệt Băng (Sara)
12/09/2016
Cô vốn không hề biết trong lúc vô ý đã tạo ra nỗi đau cho vài người. Hiện tại cô đang ngồi trong thư viện thành phố cùng vài quyển sách. Cô an tĩnh ngồi một góc bên cửa sổ, toát lên vẻ đẹp tinh khiết, mờ ảo.
- Silver... là chị sao?
- Shin?
Cô ngước nhìn chàng trai đối diện mình, cậu mang vẻ đẹp của thiên sứ mặt trời, ấm áp, tràn đầy sức sống. Cô nhíu mi suy nghĩ, nếu biết cô là Silver thì chỉ có người trong hội thôi. Mà cô từng nghe mọi người giới thiệu về mình (thật ra là tự luyến) nên cô nghĩ cậu nhóc trước mặt là Shin.
- Đúng là chị rồi. Có lẽ tôi là người đầu tiên gặp chị, đúng không?
- Đúng. Và nhóc làm gì ở đây? Tôi nhớ nhóc bảo nhóc không thích đến những nơi như thế này?
- Tôi đến với bạn và đừng gọi tôi là nhóc. Tôi chỉ thua chị 2t
- Nhỏ hơn tôi, tôi muốn kêu sao là quyền của tôi. Nhóc cấm được sao?
- Chị.... chị....!
- Sao? Gặp chị mừng quá nói không nên lời sao?
- Hừ! Đưa số đt cho tôi
- Làm chi?
- Để liên lạc chứ chi
- Rồi, không đùa nhóc nữa. 012xxxxxxxx
- Tôi tên Lưu Vĩ Thần, không phải là nhóc
- Còn chị là Hàn Tuyết Lam đó nhóc
Lưu Vĩ Thần sau khi lưu tên cô xong thì bỏ đi không thèm quay đầu lại. Cô bật cười bất đắc dĩ, cậu nhóc giận rồi, nên kím cơ hội chuộc lỗi thôi. *Cái hội mà cô nói là một nhóm chat trên mạng, nhóm này tập hợp đầy đủ tinh anh xã hội nhưng quái dị, cách nói chuyện và làm việc khá điên nên không thích người lạ xen vào. Ấy mà cô chỉ nói chuyện với họ một lần mà được họ lôi vào chăm sóc không ai tả nổi nên cô rấtnhanh hòa hợp với họ. Trong hội cô lấy tên Silver, tức là màu bạc, màu cô ưa thích (sau này nhóm này xuất hiện kèm theo những tình huống rất là “...”)*
Sau một ngày yên tĩnh ở thư viện thành phố thì cô quay về nhà. Vừa lên nhóm chat thì gặp ngay mọi người đang 8888 rất sôi nổi
-Silver: thật đông đủ nha
-Shin: có chị lên trễ thôi. Mọi người lên từ sớm
-Silver: nhóc vẫn khó ưa nhỉ
-Shin: không được gọi tôi là nhóc
-Red: hai chị em vui dữ
-Jay: có hai người này là không sợ buồn
-Linda: hai đứa “tình thương mến thương” quá
-Shin: ai thèm tình thương mến thương với bả
-Silver: Linda em thương chị thôi
Chỉ có ở đây, cô mới thể hiện được con người của mình, tự do cùng họ. Biết rằng ở đời thực, mỗi người trong nhóm đều có một cái mặt nạ nhưng khi ở đây, họ lại được tháo cái mặt nạ đó xuống, được là chính mình.
-Jay: Silver anh nghe nói là nhóc Shin gặp em rồi đúng không?
-Silver: đúng đó anh. Ở ngoài, cậu nhóc đó vẫnđáng ghét như thường
-Mike: các baby, hay là khi nào chúng ta gặp nhau đi
-Rose: ý của Mike được đó.
-July: em đồng ý
-All: đồng ý
-Mike: 20h - thứ 7 - bar K.O?
-All: OK
Thế là cả hội hẹn nhau ra gặp mặt mà không ngờ cuộc gặp mặt này đưa họ đến với những người quan trọng nhất cuộc đời họ, những người khiến họ sẵn sàng hy sinh và ngược lại sẽ hy sinh vì họ
--- ------ ---------””””””””””--- ------ ------ ---
¤¤Tại căn biệt thự riêng của Lưu gia¤¤
Đứng trên ban công lầu 2, Lưu Vĩ Thần vừa nhâm nhi ly rượu trong tay vừa ngắm nhìn cảnh vật. Trong đôi mắt màu hổ phách hiện lên một ít tính toán, một ít suy tư, nghiền ngẫm, yêu thương, và tràn đầy dịu dàng. Nếu có người nhìn thấy cảnh này nhất định nghĩ Lưu Vĩ Thần đã bị đánh tráo chứ một người tàn độc, âm hiểm thì làm sao dịu dàng được chứ.
Chính bản thân Lưu Vĩ Thần hiện giờ cũng không thể ngờ bản thân anh - một đại thiếu gia có tiếng phiết khích, không gần phụ nữ như anh - mà lại có thể yêu một cô gái dễ dàng như vậy. Hàn Tuyết Lam cô là người như thế nào mà dễ dàng khiến anh yêu như vậy, dễdàng khiến anh biến đổi thành một Lưu Vĩ Thần khác, thay đổi tính cách chỉ vì muốn cô vui? Tư liệu về cô, anh có rất đầy đủ và có lẽ anh nên cám ơn Phương Tuấn Hiên đã khiến cô buông tay để Lưu Vĩ Thần anh có cơ hội rước vợ về nhà. Nhưng hiện tại cô chỉ xem anh như em trai thôi, anh cần để cô quen thuộc anh, có phần ỷ lại anh, xem anh như người đàn ông mới được. Chỉ có như thế, anh mới khiến cô quên thương tổn đã chịu, khiến cô yêu thương anh, khiến cô chấp nhận anh và sẽ bên anh mãi mãi. Và ngay lúc này, Lưu Vĩ Thần đã lấy lại bản tính âm hiểm của mình để vạch ra kế hoạch tỉ mỉ, kĩ càng để giăng lưới bắt trọn người lẫn tâm của Hàn Tuyết Lam. Mà bản thân Hàn Tuyết Lam vẫn đang vô tư trò chuyện cùng Hàn Thiên Phong về chuyện tình yêu của anh trai mình. Càng nói cô càng thích thú bởi mẫn hình lý tưởng của anh trai là tiểu mèo hoang nha. Bởi vì có tính chinh phục cao, sau khi chiếm được tâm thì sẽ “...“. Hắc hắc anh trai cô thật là biến thái nha. Cô thật mong chờ chịdâu tương lai à nha.
- Silver... là chị sao?
- Shin?
Cô ngước nhìn chàng trai đối diện mình, cậu mang vẻ đẹp của thiên sứ mặt trời, ấm áp, tràn đầy sức sống. Cô nhíu mi suy nghĩ, nếu biết cô là Silver thì chỉ có người trong hội thôi. Mà cô từng nghe mọi người giới thiệu về mình (thật ra là tự luyến) nên cô nghĩ cậu nhóc trước mặt là Shin.
- Đúng là chị rồi. Có lẽ tôi là người đầu tiên gặp chị, đúng không?
- Đúng. Và nhóc làm gì ở đây? Tôi nhớ nhóc bảo nhóc không thích đến những nơi như thế này?
- Tôi đến với bạn và đừng gọi tôi là nhóc. Tôi chỉ thua chị 2t
- Nhỏ hơn tôi, tôi muốn kêu sao là quyền của tôi. Nhóc cấm được sao?
- Chị.... chị....!
- Sao? Gặp chị mừng quá nói không nên lời sao?
- Hừ! Đưa số đt cho tôi
- Làm chi?
- Để liên lạc chứ chi
- Rồi, không đùa nhóc nữa. 012xxxxxxxx
- Tôi tên Lưu Vĩ Thần, không phải là nhóc
- Còn chị là Hàn Tuyết Lam đó nhóc
Lưu Vĩ Thần sau khi lưu tên cô xong thì bỏ đi không thèm quay đầu lại. Cô bật cười bất đắc dĩ, cậu nhóc giận rồi, nên kím cơ hội chuộc lỗi thôi. *Cái hội mà cô nói là một nhóm chat trên mạng, nhóm này tập hợp đầy đủ tinh anh xã hội nhưng quái dị, cách nói chuyện và làm việc khá điên nên không thích người lạ xen vào. Ấy mà cô chỉ nói chuyện với họ một lần mà được họ lôi vào chăm sóc không ai tả nổi nên cô rấtnhanh hòa hợp với họ. Trong hội cô lấy tên Silver, tức là màu bạc, màu cô ưa thích (sau này nhóm này xuất hiện kèm theo những tình huống rất là “...”)*
Sau một ngày yên tĩnh ở thư viện thành phố thì cô quay về nhà. Vừa lên nhóm chat thì gặp ngay mọi người đang 8888 rất sôi nổi
-Silver: thật đông đủ nha
-Shin: có chị lên trễ thôi. Mọi người lên từ sớm
-Silver: nhóc vẫn khó ưa nhỉ
-Shin: không được gọi tôi là nhóc
-Red: hai chị em vui dữ
-Jay: có hai người này là không sợ buồn
-Linda: hai đứa “tình thương mến thương” quá
-Shin: ai thèm tình thương mến thương với bả
-Silver: Linda em thương chị thôi
Chỉ có ở đây, cô mới thể hiện được con người của mình, tự do cùng họ. Biết rằng ở đời thực, mỗi người trong nhóm đều có một cái mặt nạ nhưng khi ở đây, họ lại được tháo cái mặt nạ đó xuống, được là chính mình.
-Jay: Silver anh nghe nói là nhóc Shin gặp em rồi đúng không?
-Silver: đúng đó anh. Ở ngoài, cậu nhóc đó vẫnđáng ghét như thường
-Mike: các baby, hay là khi nào chúng ta gặp nhau đi
-Rose: ý của Mike được đó.
-July: em đồng ý
-All: đồng ý
-Mike: 20h - thứ 7 - bar K.O?
-All: OK
Thế là cả hội hẹn nhau ra gặp mặt mà không ngờ cuộc gặp mặt này đưa họ đến với những người quan trọng nhất cuộc đời họ, những người khiến họ sẵn sàng hy sinh và ngược lại sẽ hy sinh vì họ
--- ------ ---------””””””””””--- ------ ------ ---
¤¤Tại căn biệt thự riêng của Lưu gia¤¤
Đứng trên ban công lầu 2, Lưu Vĩ Thần vừa nhâm nhi ly rượu trong tay vừa ngắm nhìn cảnh vật. Trong đôi mắt màu hổ phách hiện lên một ít tính toán, một ít suy tư, nghiền ngẫm, yêu thương, và tràn đầy dịu dàng. Nếu có người nhìn thấy cảnh này nhất định nghĩ Lưu Vĩ Thần đã bị đánh tráo chứ một người tàn độc, âm hiểm thì làm sao dịu dàng được chứ.
Chính bản thân Lưu Vĩ Thần hiện giờ cũng không thể ngờ bản thân anh - một đại thiếu gia có tiếng phiết khích, không gần phụ nữ như anh - mà lại có thể yêu một cô gái dễ dàng như vậy. Hàn Tuyết Lam cô là người như thế nào mà dễ dàng khiến anh yêu như vậy, dễdàng khiến anh biến đổi thành một Lưu Vĩ Thần khác, thay đổi tính cách chỉ vì muốn cô vui? Tư liệu về cô, anh có rất đầy đủ và có lẽ anh nên cám ơn Phương Tuấn Hiên đã khiến cô buông tay để Lưu Vĩ Thần anh có cơ hội rước vợ về nhà. Nhưng hiện tại cô chỉ xem anh như em trai thôi, anh cần để cô quen thuộc anh, có phần ỷ lại anh, xem anh như người đàn ông mới được. Chỉ có như thế, anh mới khiến cô quên thương tổn đã chịu, khiến cô yêu thương anh, khiến cô chấp nhận anh và sẽ bên anh mãi mãi. Và ngay lúc này, Lưu Vĩ Thần đã lấy lại bản tính âm hiểm của mình để vạch ra kế hoạch tỉ mỉ, kĩ càng để giăng lưới bắt trọn người lẫn tâm của Hàn Tuyết Lam. Mà bản thân Hàn Tuyết Lam vẫn đang vô tư trò chuyện cùng Hàn Thiên Phong về chuyện tình yêu của anh trai mình. Càng nói cô càng thích thú bởi mẫn hình lý tưởng của anh trai là tiểu mèo hoang nha. Bởi vì có tính chinh phục cao, sau khi chiếm được tâm thì sẽ “...“. Hắc hắc anh trai cô thật là biến thái nha. Cô thật mong chờ chịdâu tương lai à nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.