Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn Thôi!!!!

Chương 12: NGOẠI TRUYỆN 1

Nguyệt Băng (Sara)

12/09/2016

Trong một ngôi biệt thự xa hoa, lộng lẫy đang vang lên từng tiếng mắng chửi không ngừng

- Cút, cút đi ngay. Mày là thứ con hoang. Cút ngay cho tao

- Cút ngay. Mày không có quyền được ở đây

- Thứ con hoang không biết liêm sỉ....

- ....

Một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang ra sức đánh chửi một cô bé 10t bằng những lời lẽkhó nghe nhất. Cô bé có khuôn mặt tinh tế, hoàn mĩ như búp bê sứ, đôi mắt long lanh to tròn kia giờ đây chỉ còn lại vẻ lạnh lùng, ưu thương. Trên khắp cơ thể cô bé đều chằng chịt vết thương, mới có, cũ có... rất nhiều. Mặc cho bản thân mình bị đánh đập, cô bé vẫn trầm mặc, không nói một lời.Tối đến, cô bé một thân một mình bước ra khỏi biệt thự, lê lết tấm thân gầy yếu đi trên đường lớn để sau cùng ngất đi vì mất sức. Cũng may, cô bé được người tốt cứu giúp, chữa trị, nhận nuôi và đưa ra nước ngoài du học. Thời gian cứ trôi, 10 năm không nhanh không chậm trôi qua. Cô bé năm xưa nay đã trở thành thiếu nữ 20t xinh đẹp, quyến rũ nhưng lãnh khốc. Cô bé, à không, thiếu nữ xinh đẹp này có tên là Lạc Thiên Lam.

- Lam, em về rồi. Anh nhớ em lắm

Đột nhiên, một chàng trai anh tuấn lịch lãm tiến đến ôm chầm lấy cô, trên môi nở một nụ cười ấm áp. Đây là Tống Thiếu Kiệt vị hôn phu của cô. Anh cũng là người duy nhất ngoài ba mẹ nuôi khiến cô nở nụ cười.

- Kiệt, em cũng nhớ anh

Nhẹ thôi, chỉ một nụ cười nhẹ thôi cũng khiến Tống Thiếu Kiệt mê say. Anh cảm thấy mình là người may mắn vì là người có được cô, được cô yêu. Cả hai người tuấn nam mỹ nữ đứng cạnh nhau yêu thương như thế khiến người ta hâm mộ không thôi. Cứ tưởng sẽ mãi được nhìn thấy hạnh phúc đẹp đẽ này mãi mãi nhưngcó ai ngờ đây chính là bình yên trước giông bão, rồi sẽ có một ngày hạnh phúc này sẽ bị phá vỡ.

--- ------ ------ ---””””””””””””--- ------ --------

BIỆT THỰ NHÀ HỌ TỐNG

- Lam Lam, con đến rồi sao?



- Mẹ Tống, con đến rồi. Ba đâu rồi mẹ?

- Ông ấy ở thư phòng. Còn A Kiệt thì đang ở trong phòng đấy

- Đêm nay mọi người đến đông thật

- Đương nhiên là phải đông rồi. Con gái cưng của Lạc Minh này đính hôn mà

Từ phía sau, ba mẹ Lạc tiến lại gần chỗ mẹ Tống và cô đang nói chuyện. Ba Lạc xoa đầu con gái một cách yêu thương

- Ba mẹ, hai người đến rồi

- Con gái ngoan của mẹ thật đẹp

- Lam Lam con lên kêu lão già cùng A Kiệt xuống đây đi. Đến giờ rồi

- Dạ, con biết rồi

Nói rồi cô xoay người lên lầu, ghé thư phòng đầu tiên để gọi ba Tống sau đó thì tiến đến phòng của Thiếu Kiệt.

- Kiệt, đến giờ rồi. Mẹ kêu....

Vừa nói cô vừa mở cửa phòng ra, câu nói của cô bị nghẹn lại giữa chừng trong cổ họng. Bởi người đàn ông cô yêu đang lõa thể nằm trên giường cùng một cô gái khác, trong phòng tràn ngập mùi vị hoan ái, cô gái để lộ tấm lưng với nhiều dấu xanh đỏ. Nghe tiếng động, Tống Thiếu Kiệt mới mơ màng tỉnh lại, nhìn thấy cô đứng bên cửa, vẻ mặt mờ mịt đau thương, anh vừa muốn lên tiếng thì cảm thấy bên cạnh có người, quay sang nhìn thì liền đứng hình. Đây là chuyện gì? Vì sao anh lại như thế này?



Cô đã nhìn thấy rồi đúng không? Hàng loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu anh, máy móc quay sang nhìn cô, anh hốt hoảng và đau lòng bởi trên gương mặt cô đã rơi nước mắt từ bao giờ. Đôi mắt vốn long lanh kia bây giờ chỉ toàn sương mù, đau khổ mà thôi.

- Lam, anh....

Không để anh nói hết câu, người con gái kế bên đã tỉnh dậy, cô ta ôm chăn che ngang ngực, nhìn cô với vẻ đắc ý. Đây có phải ai khác ngoài Lê Trinh, cô bạn thân của cô. Ha! Vui thật! Bạn thân lên giường cùng chồng sắp cưới. Vui thật. Chưa để cô cùng anh thoát khỏi bàng hoàng, ba mẹ Tống cùng ba mẹ Lạc đã lên đến và chứng kiến mọi chuyện. Mẹ Lạc tiến lên ôm cô vào lòng dỗ dành, bà biết cô đang đau lòng, A Kiệt là người cô toàn tâm toàn ý yêu vậy mà bây giờ lại làm như thế với cô, cô không đau mới lạ.

- A Kiệt, con còn muốn nói gì nữa?

Ba Tống lên tiếng, ông không ngờ con mình lại làm ra chuyện này. Lam Lam là đứa ông vừa lòng nhất, cũng là đứa ông thương nhất nhưng A Kiệt lại làm ra chuyện thế này thật khiến ông không dám nhìn mặt con bé. Không để Thiếu Kiệt lên tiếng, cô quay bước đi, cả người đờ đẫn như cái xác không hồn. Mẹ Tống vừa nhìn là biết con mình bị hại, bà không nói nhiều, nhanh chóng cho người đem cô gái kia đi xử lý. Thiếu Kiệt cũng nhanh chóng mặc một bộ đồ hoàn chỉnh vào để đi tìm cô, ngay lúc này một cô giúp việc hớt hả chạy vào

- Bà... bà chủ... cô... cô Lam bị...

- Lam bị làm sao hả?

Thiếu Kiệt nắm lấy hai vai của cô giúp việc lắc mạnh, trong anh đang có cảm giác bất an rất mãnh liệt

- Cô Lam.... bị xe... bị xe đụng.... rồi...

Cả 5 người như bị sét đánh, Lam Lam của họ gặp tai nạn, ngay lập tức, Thiếu Kiệt chạy như bay ra ngoài. Khi đến hiện trường, chân anh như đeo tạ, bước đi khó khăn, ôm cô vào lòng, anh cảm thấy lạnh giá, độ ấm của cơ thểcô không còn, hô hấp cũng không. Cô nằm trong vòng tay anh, yên ổn, bình thản. Anh cảm thấy giá lạnh tận tim, đau đến khó thở.

- Lam, Lam, tỉnh lại đi em. Anh biết sai rồi. Tỉnh lại đi em, tỉnh lại nói chuyện với anh đi....

Ôm lấy thi thể cô, anh nức nở từng tiếng, như điên như dại mà ôm chặt lấy cô, không cho bất cứ ai lại gần. Cứ như vậy, làm cho mọi người xung quanh đặc biệt là ba mẹ Lạc và ba mẹ Tống. Sau cùng, do không chịu được nữa nên ba Tống cho người đánh ngất anh, đem anh lên phòng và đem thi thể cô đi. Vào cùng lúc này, Hàn Tuyết Lam sống lại.

Và có lẽ không ai biết rằng, thế giới của Hàn Tuyết Lam và thế giới của Lạc Thiên Lam là hai thế giới song song cùng tồn tại. Liệu Hàn Tuyết Lam có còn gặp lại Tống Thiếu Kiệt không? Mọi chuyện rồi sẽ ra sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Chỉ Muốn Sống An Nhàn Thôi!!!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook