Chương 618:
Can Đáo Thiên Minh
21/06/2021
Những chuyện quỷ dị đó đủ để tim mình giật thon thót một trận, đặt biệt là ở trong sa mạc này đã chuẩn bị đầy đủ, không biết Mỹ Đỗ Toa phải tốn bao nhiêu thời gian mới qua được tầng một, tuy nhiên Thất Tinh Long Uyên bên cạnh lại bắt đầu run rẩy.
Lúc bắt đầu hắn không biết đối phương đang làm gì, cho tới một giây tiếp theo hắn liền thấy được ký hiệu kia phát ra ánh sáng.
Sau đó trực tiếp bay ra ngoài, bay tới một vị trí trong lớp sương mù, tiếp theo là âm thanh da thịt bị đâm, Thất Tinh Long Uyên đã trở lại tay hắn.
"Không ngờ đây lại là một thanh kiếm tốt, đáng tiếc lại vào tay một chủ nhân không có tương lai."
Nghe được lời bình phẩm của đối phương về mình, Cố Thiếu Dương vẫn mặt dầy không thèm tỏ thái độ nhìn người kia, vẻ mặt lạnh lùng tựa như đang xuyến thấu qua lớp sương mù màu trắng nhìn thẳng vào đối phương.
Nhưng đối phương chỉ nhẹ giọng cười một tiếng, sau đó biến mất, tình hình tiếp theo như nào hắn cũng đoán được.
Cứ tập trung vào những chuyện không cần thiết thì chẳng bằng giải quyết triệt để chuyện trước mắt, mà hắn cũng là người biết phân biệt tốt xấu, nếu quả thật phải phô ra bản lĩnh của mình ở đây thì không thể nghi ngờ là bước đầu tiên.
Chẳng qua có vẻ đối phương không nghĩ giống như hắn, mà hắn cũng vì chuyện này mà do dự không quyết định được, mà chuyện đó rõ ràng đã vượt qua dự tính của hắn.
Dù sao cũng chỉ là suy đoán đại khái, nhưng cũng không đại biểu hắn nguyện ý ở đây thỏa hiệp để giải quyết.
Vì thế có thể sẽ mất khá nhiều thời gian để giải quyết hết mọi chuyện, có lẽ còn là cửa ải hắn không bao giờ vượt qua được, nhưng trước mắt cũng không nói thêm gì.
Mà hắn cũng đã tìm được một số cách, chẳng qua không biết Triệu Ngữ Yên có phối hợp hay không thôi.
Sau đó, tầm mắt của hắn rời đến người Triệu Ngữ Yên, đối phương cũng không tránh khỏi ánh mắt của hắn nên đành nhìn nam nhân trước mắt. Cố Thiếu Dương chỉ cười nhẹ một tiếng, sau đó liếm môi khô khốc, quả nhiên đối phương sắp bắt đầu hành động rồi.
Hắn nhanh chóng sử dụng lò luyện đan, luyện chế ra một ít đan dược đặc thù, sau đó trực tiếp ném quái thú vào trong đó.
Đối phương không chịu áp dụng thực tế, nhưng hắn không kiềm chế được, dù sao thời gian ít, mà hắn lại không muốn lãng phí nhiều công sức vào chuyện này.
Nên hắn phải nhanh chóng xử lí xong chuyện trước mắt, một khi hắn không hoàn thành trong phán đoán của mình thì đối phương chính là người phải thay thế.
"Yên tâm đi, tình huống trước mắt ta biết rõ, chỉ cần ngươi có thể khiến con quái vật này uống một viên thuốc thì chúng ta sẽ nhanh chóng lên được ải thứ ba.
Ngươi đừng quên ngươi vốn không thể so được với Mỹ Đỗ Toa, ngươi ở đây chỉ là kẻ bám đuôi bình thường nhất, chẳng lẽ ngươi nghĩ bản thân mình có bản lĩnh lên trời xuống biển sao?
Nghĩ viển vông như vậy thì chẳng thà nghĩ xem có tìm ra được manh mối nào khác để có thể đạt được thắng lợi còn hơn."
Mà Triệu Ngữ Yên lại không cam lòng trở thành bàn đạp, thậm chí còn mở miệng chỉ dẫn, dù sao trước kia nàng ta chưa gặp chuyện này bao giờ cả. Sao có thể phân biệt được ánh nhìn của hắn. Hơn nữa với nàng ta mà nói thì muốn có hy vọng phân biệt được trạng huống thì chỉ còn cách bắt đầu từ chỗ Mỹ Đỗ Toa.
Nhưng Cố Thiếu Dương rất nhanh đã bày ra bản lĩnh trước mặt nàng ta, thật ra năng lực mạnh nhất của nàng ta là thôi miên, có thể khiến người khác nghe theo nàng ta.
Đặc biệt, sau khi con mồi tiến vào trạng thái bị thôi miên thì không phức tạp cho lắm, nhưng nàng ta vẫn không nhịn được mà suy nghĩ thật nhiều.
Nếu nàng ta mở ra ảo thuật thôi miên thì một số sinh vật xung quanh sẽ nhìn chăm chú nàng ta, dù sao trong một nơi có thể xuất hiện đầu mối khắp nơi như này khiến họ phải do dự rất nhiều.
Vì thế nên làm như nào nàng ta hiểu rõ, chẳng qua tình huống nhất định sẽ ngoài dự đoán của nàng ta.
"Qua một thời gian nữa nàng ta sẽ thuận lợi qua được tầng một, nhưng ngươi nhất định phải nhớ trước khi hắn ta làm ra hành động tiếp theo thì ngươi phải bảo đảm giải quyết được hắn, nếu không chúng ta xong đời."
Nghe được lời này, nàng ta không để ý cho lắm, chỉ vội vàng khoát tay một cái, sau đó rời khỏi đây, mà hắn cũng thể hiện ra uy lực to lớn của mình.
Thứ khó khăn nhất hiện tại là con quái thú to lớn này, hai người lập tức so sánh, nhưng theo cân nhắc họ cũng ý thức được vài chuyện nên cũng không lỗ mãng làm ngay.
Lúc bắt đầu hắn không biết đối phương đang làm gì, cho tới một giây tiếp theo hắn liền thấy được ký hiệu kia phát ra ánh sáng.
Sau đó trực tiếp bay ra ngoài, bay tới một vị trí trong lớp sương mù, tiếp theo là âm thanh da thịt bị đâm, Thất Tinh Long Uyên đã trở lại tay hắn.
"Không ngờ đây lại là một thanh kiếm tốt, đáng tiếc lại vào tay một chủ nhân không có tương lai."
Nghe được lời bình phẩm của đối phương về mình, Cố Thiếu Dương vẫn mặt dầy không thèm tỏ thái độ nhìn người kia, vẻ mặt lạnh lùng tựa như đang xuyến thấu qua lớp sương mù màu trắng nhìn thẳng vào đối phương.
Nhưng đối phương chỉ nhẹ giọng cười một tiếng, sau đó biến mất, tình hình tiếp theo như nào hắn cũng đoán được.
Cứ tập trung vào những chuyện không cần thiết thì chẳng bằng giải quyết triệt để chuyện trước mắt, mà hắn cũng là người biết phân biệt tốt xấu, nếu quả thật phải phô ra bản lĩnh của mình ở đây thì không thể nghi ngờ là bước đầu tiên.
Chẳng qua có vẻ đối phương không nghĩ giống như hắn, mà hắn cũng vì chuyện này mà do dự không quyết định được, mà chuyện đó rõ ràng đã vượt qua dự tính của hắn.
Dù sao cũng chỉ là suy đoán đại khái, nhưng cũng không đại biểu hắn nguyện ý ở đây thỏa hiệp để giải quyết.
Vì thế có thể sẽ mất khá nhiều thời gian để giải quyết hết mọi chuyện, có lẽ còn là cửa ải hắn không bao giờ vượt qua được, nhưng trước mắt cũng không nói thêm gì.
Mà hắn cũng đã tìm được một số cách, chẳng qua không biết Triệu Ngữ Yên có phối hợp hay không thôi.
Sau đó, tầm mắt của hắn rời đến người Triệu Ngữ Yên, đối phương cũng không tránh khỏi ánh mắt của hắn nên đành nhìn nam nhân trước mắt. Cố Thiếu Dương chỉ cười nhẹ một tiếng, sau đó liếm môi khô khốc, quả nhiên đối phương sắp bắt đầu hành động rồi.
Hắn nhanh chóng sử dụng lò luyện đan, luyện chế ra một ít đan dược đặc thù, sau đó trực tiếp ném quái thú vào trong đó.
Đối phương không chịu áp dụng thực tế, nhưng hắn không kiềm chế được, dù sao thời gian ít, mà hắn lại không muốn lãng phí nhiều công sức vào chuyện này.
Nên hắn phải nhanh chóng xử lí xong chuyện trước mắt, một khi hắn không hoàn thành trong phán đoán của mình thì đối phương chính là người phải thay thế.
"Yên tâm đi, tình huống trước mắt ta biết rõ, chỉ cần ngươi có thể khiến con quái vật này uống một viên thuốc thì chúng ta sẽ nhanh chóng lên được ải thứ ba.
Ngươi đừng quên ngươi vốn không thể so được với Mỹ Đỗ Toa, ngươi ở đây chỉ là kẻ bám đuôi bình thường nhất, chẳng lẽ ngươi nghĩ bản thân mình có bản lĩnh lên trời xuống biển sao?
Nghĩ viển vông như vậy thì chẳng thà nghĩ xem có tìm ra được manh mối nào khác để có thể đạt được thắng lợi còn hơn."
Mà Triệu Ngữ Yên lại không cam lòng trở thành bàn đạp, thậm chí còn mở miệng chỉ dẫn, dù sao trước kia nàng ta chưa gặp chuyện này bao giờ cả. Sao có thể phân biệt được ánh nhìn của hắn. Hơn nữa với nàng ta mà nói thì muốn có hy vọng phân biệt được trạng huống thì chỉ còn cách bắt đầu từ chỗ Mỹ Đỗ Toa.
Nhưng Cố Thiếu Dương rất nhanh đã bày ra bản lĩnh trước mặt nàng ta, thật ra năng lực mạnh nhất của nàng ta là thôi miên, có thể khiến người khác nghe theo nàng ta.
Đặc biệt, sau khi con mồi tiến vào trạng thái bị thôi miên thì không phức tạp cho lắm, nhưng nàng ta vẫn không nhịn được mà suy nghĩ thật nhiều.
Nếu nàng ta mở ra ảo thuật thôi miên thì một số sinh vật xung quanh sẽ nhìn chăm chú nàng ta, dù sao trong một nơi có thể xuất hiện đầu mối khắp nơi như này khiến họ phải do dự rất nhiều.
Vì thế nên làm như nào nàng ta hiểu rõ, chẳng qua tình huống nhất định sẽ ngoài dự đoán của nàng ta.
"Qua một thời gian nữa nàng ta sẽ thuận lợi qua được tầng một, nhưng ngươi nhất định phải nhớ trước khi hắn ta làm ra hành động tiếp theo thì ngươi phải bảo đảm giải quyết được hắn, nếu không chúng ta xong đời."
Nghe được lời này, nàng ta không để ý cho lắm, chỉ vội vàng khoát tay một cái, sau đó rời khỏi đây, mà hắn cũng thể hiện ra uy lực to lớn của mình.
Thứ khó khăn nhất hiện tại là con quái thú to lớn này, hai người lập tức so sánh, nhưng theo cân nhắc họ cũng ý thức được vài chuyện nên cũng không lỗ mãng làm ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.