Chương 617:
Can Đáo Thiên Minh
20/06/2021
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ khuyên ngài ấy, hơn nữa các ngươi cũng biết bình thường ngài ấy cũng không làm chuyện gì quá đáng cả. Mà tình trạng trước mắt chắc mọi người cũng hiểu, đó không phải chuyện có thể nói rõ được."
Mấy vị trưởng lão ồ một tiếng, không nghĩ tới Lạc Tư Mạn chỉ dùng mấy câu là có thể giải quyết được, còn Mỹ Đỗ Toa lại thành công đến gần tòa tháp.
Ngay tại lúc nàng ta định bước vào thì đột nhiên thấy được có bóng người lóe qua, vì thế nàng ta cẩn thận quan sát, người đó vậy mà lại là Lạc Tư Mạn.
Hiện tại, đối phương đang cười với nàng, ánh mắt híp lại thành đường thẳng, thoạt nhìn rất đẹp mắt, nhưng nàng cũng không nói gì, dù sao tình trạng trước mắt không phải ai cũng có thể dự liệu được.
Một khi nàng ta chủ động ra tay thì kế tiếp mọi chuyện sẽ biến thành giây xích móc nối nhau, nhưng hiện tại không thể nghi ngờ là thời cơ rất tốt.
Còn Cố Thiếu Dương đã ngửi được khí tức của Mỹ Đỗ Toa, dùng cách để hình dung thì chính là cực kì nguy hiểm, nên hắn phải nhanh chóng tra được vị trí.
Triệu Ngữ Yên cũng phản ứng tương tự, nhưng hiện tại hai người họ đã tách ra nên đừng nhắc tới chuyện có thể tìm được manh mối nào khác.
Hiện tại Cố Thiếu Dương đã chuẩn bị xong nguyên liệu, không nghĩ tới lò luyện đan này còn tản mát ra một loại hương thơm thoang thoảng, hơn nữa còn có cả cảm giác nóng phỏng tay.
Nơi này như nào hắn không rõ, nhưng những giọt dược liệu trôi lơ lửng trên không lại như đang nói hắn vẫn còn hai tầng nữa chưa qua được.
Mặc dù không biết manh mối tiếp theo sẽ là gì nhưng hiện tại một thứ cũng không thể thiếu, coi như hắn không hiểu thì cũng không thể hối hận.
Vì thế hắn phải chủ động qua ải này, nhưng hắn không đoán được mình vậy mà lại dự liệu được thêm những phương diện khác,
Tầng thứ hai đang thiết lập ra một cửa ải lớn, ngăn cản hết những người muốn đoạt truyền thừa trong tòa tháp. Nhưng Cố Thiếu Dương không để ý, thậm chí có thể vượt qua mà không tốn bao nhiêu sức lực.
Cố Thiếu Dương còn cho rằng mình gặp ảo giác, nhưng không ngờ khó khăn chân chính của tầng này không phải là đánh bại quái thú, mà là dùng một số bộ phận trên người con quái thú để luyện thế ra đan dược thượng hạng.
Chuyện đó khiến hắn không biết làm sao, vốn còn tưởng rằng có thể tăng cao thực lực nhờ tóa tháp, nhưng không nghĩ tới truyền thừa ở đây lại như đi học thế.
Hắn có thể tìm ở khắp nơi những thứ học được, mặc dù không biết ý đồ của tòa tháp này là gì nhưng hắn vẫn không thể không nghi ngờ.
Mặc dù nói những thứ này trợ giúp cho hắn rất lớn, hơn nữa còn giúp hắn tìm được những manh mối khác dễ dàng.
"Chuyện lần này chính là khảo nghiệm đối với ngươi, nếu như ngươi có thể thông qua thì mặc kệ là truyền thừa của ta hay là tất cả bản lĩnh của ta cũng đều trở thành một phần trong thân thể ngươi..."
Nghĩ tới lời lão nhân gia từng nói, Cố Thiếu Dương không kìm được kích động trong lòng, dù sao với hắn mà nói thì truyền thừa mà Lưu Vân Đại Đế cho hắn không phải là đáng giá nhất, nhưng lại đủ để giúp hắn vượt qua được một số cửa ải, có lẽ đó chính là biến cố của hắn.
Dĩ nhiên một số chuyện khác hắn vẫn phải tự mình giải quyết, trên nguyên tắc mà nói thì không khác nhau cho lắm.
"Yên tâm đi, nếu có nhiều người thay ngươi ngăn trở như vậy thì ngươi không cần lo lắng quá nhiều đâu."
Đối với Triệu Ngữ Yên, nàng không ngờ lần đầu tìm thấy Cố Thiếu Dương hai người đã cùng tần số suy nghĩ với nhau rồi.
"Tại sao ngươi có thể thành thạo như thế?"
"Còn không phải do ngươi không xuất hiện tới xem là ai vào sao, hơn nữa chẳng lẽ ngươi không biết Mỹ Đỗ Toa đang ở gần đây?"
Nghe vậy, đối phương chỉ gật đầu mà không nói gì, dù sao đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì mục đích hắn tới đây chủ yếu là để phân cao thấp với Mỹ Đỗ Toa, dù sao chuyện hắn cần làm cũng đã xuất hiện manh mối rồi.
Mà ở trong này, hắn cũng thấy được sự thay đổi ở bên ngoài, thay vì gặp một số chuyện không tốt khác thì tại sao hắn lại không đi xem bên ngoài chứ?
Hơn nữa căn cứ theo tình hình hiện tại thì nếu thật sự nhận ra phương hướng của họ thì hắn nhất định phải giải quyết được Mỹ Đỗ Toa đầu tiên.
Có thể thoát ra khỏi đây thì phải xem la bàn, nếu có tâm thì nhất định sẽ tìm được phương hướng.
Xem ra cả bốn phương hướng họ đều bị áp sát, mặc dù không biết vì sao mấy người kia lại làm như vậy.
Mấy vị trưởng lão ồ một tiếng, không nghĩ tới Lạc Tư Mạn chỉ dùng mấy câu là có thể giải quyết được, còn Mỹ Đỗ Toa lại thành công đến gần tòa tháp.
Ngay tại lúc nàng ta định bước vào thì đột nhiên thấy được có bóng người lóe qua, vì thế nàng ta cẩn thận quan sát, người đó vậy mà lại là Lạc Tư Mạn.
Hiện tại, đối phương đang cười với nàng, ánh mắt híp lại thành đường thẳng, thoạt nhìn rất đẹp mắt, nhưng nàng cũng không nói gì, dù sao tình trạng trước mắt không phải ai cũng có thể dự liệu được.
Một khi nàng ta chủ động ra tay thì kế tiếp mọi chuyện sẽ biến thành giây xích móc nối nhau, nhưng hiện tại không thể nghi ngờ là thời cơ rất tốt.
Còn Cố Thiếu Dương đã ngửi được khí tức của Mỹ Đỗ Toa, dùng cách để hình dung thì chính là cực kì nguy hiểm, nên hắn phải nhanh chóng tra được vị trí.
Triệu Ngữ Yên cũng phản ứng tương tự, nhưng hiện tại hai người họ đã tách ra nên đừng nhắc tới chuyện có thể tìm được manh mối nào khác.
Hiện tại Cố Thiếu Dương đã chuẩn bị xong nguyên liệu, không nghĩ tới lò luyện đan này còn tản mát ra một loại hương thơm thoang thoảng, hơn nữa còn có cả cảm giác nóng phỏng tay.
Nơi này như nào hắn không rõ, nhưng những giọt dược liệu trôi lơ lửng trên không lại như đang nói hắn vẫn còn hai tầng nữa chưa qua được.
Mặc dù không biết manh mối tiếp theo sẽ là gì nhưng hiện tại một thứ cũng không thể thiếu, coi như hắn không hiểu thì cũng không thể hối hận.
Vì thế hắn phải chủ động qua ải này, nhưng hắn không đoán được mình vậy mà lại dự liệu được thêm những phương diện khác,
Tầng thứ hai đang thiết lập ra một cửa ải lớn, ngăn cản hết những người muốn đoạt truyền thừa trong tòa tháp. Nhưng Cố Thiếu Dương không để ý, thậm chí có thể vượt qua mà không tốn bao nhiêu sức lực.
Cố Thiếu Dương còn cho rằng mình gặp ảo giác, nhưng không ngờ khó khăn chân chính của tầng này không phải là đánh bại quái thú, mà là dùng một số bộ phận trên người con quái thú để luyện thế ra đan dược thượng hạng.
Chuyện đó khiến hắn không biết làm sao, vốn còn tưởng rằng có thể tăng cao thực lực nhờ tóa tháp, nhưng không nghĩ tới truyền thừa ở đây lại như đi học thế.
Hắn có thể tìm ở khắp nơi những thứ học được, mặc dù không biết ý đồ của tòa tháp này là gì nhưng hắn vẫn không thể không nghi ngờ.
Mặc dù nói những thứ này trợ giúp cho hắn rất lớn, hơn nữa còn giúp hắn tìm được những manh mối khác dễ dàng.
"Chuyện lần này chính là khảo nghiệm đối với ngươi, nếu như ngươi có thể thông qua thì mặc kệ là truyền thừa của ta hay là tất cả bản lĩnh của ta cũng đều trở thành một phần trong thân thể ngươi..."
Nghĩ tới lời lão nhân gia từng nói, Cố Thiếu Dương không kìm được kích động trong lòng, dù sao với hắn mà nói thì truyền thừa mà Lưu Vân Đại Đế cho hắn không phải là đáng giá nhất, nhưng lại đủ để giúp hắn vượt qua được một số cửa ải, có lẽ đó chính là biến cố của hắn.
Dĩ nhiên một số chuyện khác hắn vẫn phải tự mình giải quyết, trên nguyên tắc mà nói thì không khác nhau cho lắm.
"Yên tâm đi, nếu có nhiều người thay ngươi ngăn trở như vậy thì ngươi không cần lo lắng quá nhiều đâu."
Đối với Triệu Ngữ Yên, nàng không ngờ lần đầu tìm thấy Cố Thiếu Dương hai người đã cùng tần số suy nghĩ với nhau rồi.
"Tại sao ngươi có thể thành thạo như thế?"
"Còn không phải do ngươi không xuất hiện tới xem là ai vào sao, hơn nữa chẳng lẽ ngươi không biết Mỹ Đỗ Toa đang ở gần đây?"
Nghe vậy, đối phương chỉ gật đầu mà không nói gì, dù sao đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì mục đích hắn tới đây chủ yếu là để phân cao thấp với Mỹ Đỗ Toa, dù sao chuyện hắn cần làm cũng đã xuất hiện manh mối rồi.
Mà ở trong này, hắn cũng thấy được sự thay đổi ở bên ngoài, thay vì gặp một số chuyện không tốt khác thì tại sao hắn lại không đi xem bên ngoài chứ?
Hơn nữa căn cứ theo tình hình hiện tại thì nếu thật sự nhận ra phương hướng của họ thì hắn nhất định phải giải quyết được Mỹ Đỗ Toa đầu tiên.
Có thể thoát ra khỏi đây thì phải xem la bàn, nếu có tâm thì nhất định sẽ tìm được phương hướng.
Xem ra cả bốn phương hướng họ đều bị áp sát, mặc dù không biết vì sao mấy người kia lại làm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.