Chương 621:
Can Đáo Thiên Minh
22/06/2021
"Vừa hay chúng ta đi đường không quá thuận lợi, mang theo ngươi đi cũng cũng đảm bảo an toàn hơn một chút, dù sao cũng đã có mấy vị Đại Thánh ở đây rồi."
Mặc dù việc đối phương lấy lòng khiến hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có ý kiến gì, dù sao trước mắt hắn vẫn muốn nhìn thử tình huống trên núi tuyết,
Tuy nhiên có điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên là vốn dĩ, người này không nên xuất hiện ở đây, hơn nữa họ đi tới nơi này càng khiến hắn cảm thấy khó có thể giải thích được.
Nếu không phải tới núi tuyết bằng con đường này thì rất phiền toái, nhưng hắn sẽ không chủ động nói ra, hắn sợ nói ra rồi sẽ gặp phiền phức.
Họ tới vùng đất bên cạnh núi tuyết, phát hiện nơi này không chỉ cực kì giá rét mà thậm chí, xung quanh cũng vô cùng trơ trụi.
Tựa như ở nơi này không chứa bất kì thứ gì vậy, một màn trước mắt khiến tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, dù sao ở một nơi hoang vu như sa mạc còn có tộc xà nhân ở. Còn ở nơi phủ đầy tuyết này kiểu gì cũng có phần phù hợp với người sống sót, nhưng tại sao nhìn khắp nơi vẫn không thấy có sinh vật nào?
Cũng không biết dự đoán của mình có vấn đề ở chỗ nào nhưng may mắn mọi thứ đều nằm trong phạm vi suy đoán của hắn, dù sao hắn tới đây cũng định làm vài chuyện.
Nhưng người đối diện không cho hắn có cơ hội phản ứng, trực tiếp lôi kéo hắn tới một phương hướng, nơi này thực sự rất tối tăm.
Bọn họ hình như đã biết đường ở đây, theo chân họ, hắn phát hiện rất nhiều dấu chân lạ, đó là những dấu chân rất lớn, chắc hẳn là quái vật tuyết trong truyền thuyết.
Ngoại trừ cái này ra thì hắn không muốn có thêm bất kì sinh vật nào sống sót xuất hiện ở đây, dù sao thì tất cả manh mối đều hướng tới những người mà hắn không ngờ tới.
"Mọi người nhìn xem, đường ở đây hình như đã từng có người đi qua!"
Mọi người ngoái đầu nhìn theo hướng bị chỉ, phát hiện có một số vũ khí cắm trên mặt tuyết.
"Thoạt nhìn tình hình có hơi kịch liệt..."
"Không sai, nơi này chắc hẳn từng là nơi quái vật tuyết sinh sống, tàn tích người đi trước đã chỉ cho chúng ta thấy, ý của họ là muốn chúng ta tóm được một con quái vật tuyết về."
Nghe được lời này, trái lại Cố Thiếu Dương cảm thấy bất ngờ.
Bọn họ đang phục vụ cho người nào thoạt nhìn không giống với ý để lấy được truyền thừa.
Tuy nhiên tình trạng bây giờ không phải thứ hắn có thể giải thích trong mấy câu đơn giản được.
Mà hành động theo họ, hắn chỉ cần gác lại một bên là có thể xử lí được vài chuyện rồi.
Nhưng giờ khắc này, tay hắn vừa chạm vào xung quanh thì đột nhiên cảm giác được có chuyện gì đó không đúng cho lắm.
Mọi vật xung quanh hắn cảm thấy không chân thật, giống như những ảo giác trước mắt.
Mà tình trạng hiện tại lại không thể suy đoán được nên hắn chỉ còn cách do dự, vốn tưởng rằng có thể phát hiện thêm những manh mối khác nhưng hắn lại càng thêm bất ngờ hơn. Tuy nhiên chuyện hắn phải làm thì hắn sẽ không hề do dự mà làm, dù sao mỗi một thứ hắn lựa chọn đều có thể phát sinh thay đổi.
Hắn tiện tại vốc một nắm tuyết lên, phát hiện nắm tuyết này rất xốp, tựa như không phải tuyết mà hắn đang đạp chân lên.
Vì thế hắn càng thêm cẩn thận quan sát, cuối cùng cũng xác nhận được mọi vật trước mắt là gì. Nếu hắn đoán không lầm thì đây chỉ là ảo cảnh, mà hắn thì chưa từng rời khỏi cửa ải thứ ba, cũng chưa có ai thoát được cửa ải đó cả. Sự thật đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nhưng chuyện quan trọng nhất là làm thế nào để thoát khỏi ảo cảnh nơi này. Vì thế hắn ngồi bệt trên mặt đất, nhắm mắt lại, hít thở ngưng thần.
Hy vọng sau khi tập trung tinh thần có thể thoát được ảo cảnh, nhưng quả là không ngoài suy nghĩ của hắn, khi hắn bắt đầu chìm mình để kiểm soát tinh thần thì khung cảnh xung quanh đã thay đổi, dù sao ngay từ đầu hắn cũng chỉ là người qua đường mà thôi.
Huống chi trong trạng thái trước mắt này, hắn đã nhìn thấy gió thét gào ở một số vị trí. Nếu hắn đoán không sai thì chắc chắn có thứ gì đó đang chạy về phía này.
Nhưng nếu hắn tránh thì cần phải có một số cách đặc biệt.
Mà hắn lại không thể nào đoán ra được, nghĩ tới đây hắn không khỏi băn khoăn, vì thế tình huống trước mắt coi như hắn làm như nào đi chăng nữa thì vẫn có rất nhiều cách để lựa chọn.
Mặc dù việc đối phương lấy lòng khiến hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không có ý kiến gì, dù sao trước mắt hắn vẫn muốn nhìn thử tình huống trên núi tuyết,
Tuy nhiên có điều khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên là vốn dĩ, người này không nên xuất hiện ở đây, hơn nữa họ đi tới nơi này càng khiến hắn cảm thấy khó có thể giải thích được.
Nếu không phải tới núi tuyết bằng con đường này thì rất phiền toái, nhưng hắn sẽ không chủ động nói ra, hắn sợ nói ra rồi sẽ gặp phiền phức.
Họ tới vùng đất bên cạnh núi tuyết, phát hiện nơi này không chỉ cực kì giá rét mà thậm chí, xung quanh cũng vô cùng trơ trụi.
Tựa như ở nơi này không chứa bất kì thứ gì vậy, một màn trước mắt khiến tất cả mọi người kinh ngạc không thôi, dù sao ở một nơi hoang vu như sa mạc còn có tộc xà nhân ở. Còn ở nơi phủ đầy tuyết này kiểu gì cũng có phần phù hợp với người sống sót, nhưng tại sao nhìn khắp nơi vẫn không thấy có sinh vật nào?
Cũng không biết dự đoán của mình có vấn đề ở chỗ nào nhưng may mắn mọi thứ đều nằm trong phạm vi suy đoán của hắn, dù sao hắn tới đây cũng định làm vài chuyện.
Nhưng người đối diện không cho hắn có cơ hội phản ứng, trực tiếp lôi kéo hắn tới một phương hướng, nơi này thực sự rất tối tăm.
Bọn họ hình như đã biết đường ở đây, theo chân họ, hắn phát hiện rất nhiều dấu chân lạ, đó là những dấu chân rất lớn, chắc hẳn là quái vật tuyết trong truyền thuyết.
Ngoại trừ cái này ra thì hắn không muốn có thêm bất kì sinh vật nào sống sót xuất hiện ở đây, dù sao thì tất cả manh mối đều hướng tới những người mà hắn không ngờ tới.
"Mọi người nhìn xem, đường ở đây hình như đã từng có người đi qua!"
Mọi người ngoái đầu nhìn theo hướng bị chỉ, phát hiện có một số vũ khí cắm trên mặt tuyết.
"Thoạt nhìn tình hình có hơi kịch liệt..."
"Không sai, nơi này chắc hẳn từng là nơi quái vật tuyết sinh sống, tàn tích người đi trước đã chỉ cho chúng ta thấy, ý của họ là muốn chúng ta tóm được một con quái vật tuyết về."
Nghe được lời này, trái lại Cố Thiếu Dương cảm thấy bất ngờ.
Bọn họ đang phục vụ cho người nào thoạt nhìn không giống với ý để lấy được truyền thừa.
Tuy nhiên tình trạng bây giờ không phải thứ hắn có thể giải thích trong mấy câu đơn giản được.
Mà hành động theo họ, hắn chỉ cần gác lại một bên là có thể xử lí được vài chuyện rồi.
Nhưng giờ khắc này, tay hắn vừa chạm vào xung quanh thì đột nhiên cảm giác được có chuyện gì đó không đúng cho lắm.
Mọi vật xung quanh hắn cảm thấy không chân thật, giống như những ảo giác trước mắt.
Mà tình trạng hiện tại lại không thể suy đoán được nên hắn chỉ còn cách do dự, vốn tưởng rằng có thể phát hiện thêm những manh mối khác nhưng hắn lại càng thêm bất ngờ hơn. Tuy nhiên chuyện hắn phải làm thì hắn sẽ không hề do dự mà làm, dù sao mỗi một thứ hắn lựa chọn đều có thể phát sinh thay đổi.
Hắn tiện tại vốc một nắm tuyết lên, phát hiện nắm tuyết này rất xốp, tựa như không phải tuyết mà hắn đang đạp chân lên.
Vì thế hắn càng thêm cẩn thận quan sát, cuối cùng cũng xác nhận được mọi vật trước mắt là gì. Nếu hắn đoán không lầm thì đây chỉ là ảo cảnh, mà hắn thì chưa từng rời khỏi cửa ải thứ ba, cũng chưa có ai thoát được cửa ải đó cả. Sự thật đúng là nằm ngoài dự đoán của hắn.
Nhưng chuyện quan trọng nhất là làm thế nào để thoát khỏi ảo cảnh nơi này. Vì thế hắn ngồi bệt trên mặt đất, nhắm mắt lại, hít thở ngưng thần.
Hy vọng sau khi tập trung tinh thần có thể thoát được ảo cảnh, nhưng quả là không ngoài suy nghĩ của hắn, khi hắn bắt đầu chìm mình để kiểm soát tinh thần thì khung cảnh xung quanh đã thay đổi, dù sao ngay từ đầu hắn cũng chỉ là người qua đường mà thôi.
Huống chi trong trạng thái trước mắt này, hắn đã nhìn thấy gió thét gào ở một số vị trí. Nếu hắn đoán không sai thì chắc chắn có thứ gì đó đang chạy về phía này.
Nhưng nếu hắn tránh thì cần phải có một số cách đặc biệt.
Mà hắn lại không thể nào đoán ra được, nghĩ tới đây hắn không khỏi băn khoăn, vì thế tình huống trước mắt coi như hắn làm như nào đi chăng nữa thì vẫn có rất nhiều cách để lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.