Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Chương 634:

Can Đáo Thiên Minh

27/06/2021

“Ngươi nói thử xem, mọi chuyện có giống như chúng ta từng nghĩ hay không?”

“Trong toà tháp không thể xuất hiện ngừoi còn sót lại được, ta khuyên ngươi nên bỏ cái suy nghĩ này đi.”

Trước mắt cũng chỉ đành đại chiến một trận với tên áo đen và tên áo trắng kia, tuy nhiên trên người hắn vẫn còn viên đan dược luyện được từ tầng thứ ba.

......

Bên ngoài có tám vị Đại Thánh và Mỹ Đỗ Toa, họ dùng hết sức lực của mình cũng không ngờ tới nơi này lại khó đối phó như vậy.

Không chỉ vậy, họ còn cảm nhận được khí tức nguy hiểm của nơi này. Từ bất kì góc độ nào cũng khiến họ cảm thấy do dự.

Tuy nhiên vào lúc này, chỉ có Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề là ngừoi đứng ra gánh chịu chủ yếu. Mặc dù không biết những người còn lại giải quyết như thế nào nhưng lại khiến hắn không phát hiện ra được phương hướng.

“Các ngươi nhất định phải hàng phục thứ phát sáng này sao?”

“Không thì làm thế nào bây giờ? Không lẽ để Lưu Vân Đại Đế trốn được ra khỏi đây sao? Tới lúc đó ông ta tìm được người truyền thừa thì tộc xà nhân chúng ta sẽ phải quay lại thời gian như trước đây.”

Nghe vậy, Khắc Lý Tư Đề cũng trầm ngâm gật đầu, lời Tát Lạc nói không sai, khoảng thời gian ngày xưa ai trong tộc cũng khắc ghi rõ ràng trong lòng.

Nếu như nói tới bản lĩnh thì tám ngừoi bọn họ tu luyện được không ít trong chục năm này. Thậm chí còn có ngừoi đã vài trăm tuổi.



Nhưng Mỹ Đỗ Toa khác họ, nàng ta cũng là trụ cột của cả tộc, thật ra khi mọi chuyện vừa bắt đầu nàng ta đã phải gánh vác sứ mệnh rất lớn.

Huống hồ bây giờ nhiệm vụ phong ấn Lưu Vân Đại Đế lại rơi xuống ngừoi nàng ta. Gần như mỗi một tộc trưởng của tộc đều phải trải qua một lần.

Nhưng bên cạnh không khỏi xuất hiện mấy ngừoi đồng tình với nàng ta, dù sao cũng không ai muốn nàng ta phải chịu một chút tổn thương nào. Ngay cả Tát Lạc bình thường có thành kiến với nàng ta thì hiện tại cũng không có ác ý gì.

“Yên tâm, nếu phong ấn của Lưu Vân Đại Đế bị phá thì sau lưng ngươi vẫn còn có chúng ta.”

“Cho dù có các ngươi cùng gánh vác trách nhiệm, nhưng ta sẽ phải giải thích thế nào với các tộc nhân đây?”

Nghe vậy mọi ngừoi hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều chưa từng làm tộc trưởng bao giờ nên cũng không suy nghĩ nhiều như vậy. Không ngờ Mỹ Đỗ Toa dù không thân thiết nhưng vẫn cân nhắc cho người khác.

Hơn nữa họ cũng nghĩ tới trường hợp, nếu Lưu Vân Đại Đế thực sự chạy ra ngoài được thì tộc nhân của họ sẽ lâm vào cảnh bi phẫn tột cùng.

Tộc của họ đã bị đẩy tới tận cùng sa mạc hoang vu, nếu tiếp tục bị đẩy tới một nơi khác thảm hại hơn thì không phải xong rồi sao.

Địa hình không tốt đã khiến cả tộc họ phải đau đầu rồi, bây giờ lại thêm toà tháp này nhảy ra. Nhưng không thể không nói mọi chuyện khiến họ rất ngoài ý muốn.

Rốt cuộc ngừoi kia lại ai, sao lại có thể tuỳ ý ra vào nơi này. Mặc dù không ai biết nhưng cũng không mở miệng nói gì.



Dù sao trong lòng mọi người đều biết rõ, có một số chuyện một khi mở miệng nói liền không hề đơn giản.

“Chuyện lần này ta nghĩ các ngươi cũng đã cân nhắc đến, dù sao tất cả mọi người đều là tộc nhân trong tộc, ta không tin lại có người nhắm mắt làm ngơ.”

Nghe vậy, họ cũng không giữ bí mật riêng nữa, có lẽ hiện tại mọi chuyện không hề đơn giản như nàng ta tưởng tượng.

Nhưng ở trạng thái này, một số biện pháp đã bắt đầu phát huy, đại khái mà nói, từ lúc Cố Thiếu Dương đã đứng trên địa bàn tộc xà nhân thì đã bị tất cả bọn họ phong toả vị trí. Dù sao đã tới giai đoạn này rồi, tất cả mọi ngừoi đều biết rõ bước kế tiếp nên làm như thế nào, vì thế nơi này liền trở thành mục tiêu trọng điểm.

“Nhưng hình như trong toà tháp này có người trông giữ, dù sao gần đây ta luôn thấy nơi này tản ra tia sáng.”

“Chuyện này không quan trọng, tới lúc chúng ta thu phục được dị động bên trong thì tìm người đó cũng không muộn, dù sao khi người kia tiến vào nơi này cũng sẽ bị vây khốn phần nào, chắc sẽ không thể có biện pháp thoát ngay được.”

Những thứ hắn đoán được vào lúc này đều thoáng xuất hiện trong đầu hắn.

“Nếu ngươi đã nói như vậy thì ta cũng không nói gì nữa, tuy nhiên lần này các ngươi phải chuẩn bị cho thật tốt. Nhỡ dọc đường xuất hiện phiền toái thì xui xẻo lắm.”

“An tâm đi, mọi ngừoi ở đây đều đã biết hết rồi. Hơn nữa trước lúc đi Tát Lạc đã nhắc nhở ta trước, nơi này của các ngươi vẫn còn nhiều thiếu xót lắm.”

Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa siết chặt nắm tay nhìn Tát Lạc.

“Nghe nói ngươi bảo nơi này của chúng ta không tốt, không biết theo ngươi ở cái nơi như sa mạc này còn có chỗ nào thích hợp với ngươi không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook