Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Chương 633:

Can Đáo Thiên Minh

27/06/2021

Vì thế nói, nếu không cầm la bàn ra ngoài, sau này muốn dĩ giả loạn chân*, ở bên ngoài phải triển lộ tài năng trong địa bàn của tộc xà nhân là điều không thể tránh khỏi.

(*thành ngữ trung quốc: dùng đồ giả để giả vờ hoặc tráo với đồ thật.)

Phiền phức xuất hiện, ít nhất là trong thời điểm này, khi hắn nhìn thấy tên áo đen và áo trắng xuất hiện cũng chỉ cho rằng đó là tay sai do ngừoi khác tới gây rối.

Nhưng hắn không nghĩ tới, khi hai ngừoi họ xuất hiện, một phải một trái nhìn hắn chăm chú, trên mặt mang theo nụ cừoi khó hiểu khiến hắn nhìn mà rùng mình.

“Tại sao các ngươi lại tới đây?”

“Trước đây chúng ta luôn muốn tới so tài thử với ngươi một lần, nhưng không có nhiều thời gian. Khó lắm mới có một cơ hội, không bằng ngươi thành toàn cho chúng ta lần này, xem thử bản lĩnh của hai bên đi?”

Nội tâm Cố Thiếu Dương không ngừng kháng cự, thậm chí còn muốn nói thẳng lời từ chối. Nhưng hắn không nói gì, dù sao hiện tại hắn cũng rất bất ngờ.

“Hiện tại ta không có thời gian, chắc hẳn các ngươi cũng thấy ta đang tập trung thu phục la bàn.”

“Nhưng chúng ta thấy rõ ngươi bị la bàn đẩy ra, nó không chịu chấp nhận ngừoi làm chủ nhân. Chẳng bằng ngươi đánh một trận với chúng ta, không chừng chúng ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện thú vị.”

Nhưng hiện tại Cố Thiếu Dương không rảnh để tâm tới hai người họ, trái lại quay đầu nhìn hướng ngược lại, đã tới thời điểm này, chẳng ai còn tâm trạng quan tâm tới chuyện này cả.

Tên áo đen đứng bên cạnh thấy Cố Thiếu Dương không nói một lời liền nổi nóng, nhanh chóng rút kiếm xông tới. Mặc dù thanh kiếm Thất Tinh Long Uyên kia của Cố Thiếu Dương rất tốt, nhưng tốt tới mức nào cũng chẳng có tác dụng.

Bất kể thanh kiếm nào đứng trước mặt thanh kiếm của hắn ta đều phải cúi mình xưng thần. Không biết bởi vì nguyên nhân nào mà Cố Thiếu Dương đã phát hiện ra chuyện không đúng.

Mà la bàn cũng bị tên áo trắng thao túng, trong tay hắn ta có một nguồn năng lượng có thể điều khiển mọi loại sự vật.

Mọi vật đó bao gồm cả Thất Tinh Long Uyên trong tay hắn. Vì thế Cố Thiếu Dương đã nhanh chóng liên kết tinh thần với Thất Tinh Long Uyên.



Điều này có thể tránh được một chút phiền toái, hắn nghĩ chỉ có một chút quấy nhiễu mà thôi, nhất là hiện tại tính chất tình hình đã khác biệt. Cố Thiếu Dương đoán được tên này sẽ ra tay với Thất Tinh Long Uyên, nhưng hắn không ngờ động tác của hắn lại nhanh như vậy.

Có lẽ đây chính là một phương diện mà hắn từng nghĩ tới, nhưng Cố Thiếu Dương không chỉ động phản kích lại bọn hắn, trái lại ẩn nhẫn chờ thời cơ.

Chờ tới khi cả hai ngừoi kia đều rơi vào bẫy của hắn thì lúc ấy hắn sẽ đủ bản lĩnh bắt gọn được. Chỉ là hắn không ngờ hai tên đó lại không làm như vậy, dù sao tất cả mọi chuyện đều nằm trong phạm vi hắn đã châm chước, dĩ nhiên Cố Thiếu Dương thấy rõ được tất thảy.

Những ngừoi có dị động không chỉ tên áo đen và tên áo trắng, mà còn có sự xuất hiện của những tên mặc áo đỏ, nhưng có lẽ đó đều là nhân vật nhỏ bé không có tiếng tăm gì nên không mang mặt nạ.

Trái lại, tên áo đen phía đối diện mang tới cho hắn cảm giác tà mị, tên áo trắng thì ngược lại, hắn ta khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy người này rất liêm khiết sạch sẽ. Nhưng thực lực và cảm xúc của cả hai hắn đều không thể nhìn thấu.

Càng là ngừoi kín đáo thì lại càng phiền phức, thế nên cho dù Cố Thiếu Dương muốn xử lí cũng không có cách nào làm được chu toàn.

Chỉ có đoạt được La Bàn mới có thể cắt đuôi được bọn hắn, trước mắt chỉ đành rơi vào tay tên áo trắng. Nhưng lúc này, Thất Tinh Long Uyên đang ở gần tên áo trắng đột nhiên run rẩy lợi hại, tựa như đang sợ hãi.

Lúc này Cố Thiếu Dương cũng không nói gì, chỉ mím môi, cuối cùng nhấc chân rời khỏi vị trí hai tên kia đang tiến công, còn những tên y phục đỏ kia không đủ để cản chân hắn.

Dù sao cả thực lực và bản sự của chúng cũng không đấu được với hắn, nhất là lúc này Triệu Ngữ Yên đã chạy tới giúp đỡ hắn.

“Không ngờ ngươi lại tới đây.”

“Đúng thế, trước đó ta còn tưởng ngươi không cần ta giúp cơ, ta còn định thả lỏng đi tìm một số vị trí khác. Không ngờ vừa quay lại đã thấy cảnh đánh nhau. Hình như mấy tên này đều là khách quen của toà tháp, ta khuyên ngươi vẫn nên cảnh giác một chút.”

Nghe được lời nhắc của Triệu Ngữ Yên, Cố Thiếu Dương hơi nhếch miệng, mỉm cười chạy đi.

Hai người cùng ra tay có lẽ đã khiến hai tên kia cảm thấy áp bách. Chỉ cần hai tên đó không dốc toàn lực ra tay là được rồi. Nếu dốc toàn lực thì tới thần tiên cũng không chịu nổi. Vì vậy mà Cố Thiếu Dương nhận ra được bản thân đã tìm được cách xử lí.

Nếu như hai tên này thực sự muốn ra tay với hắn thì đã sớm làm gì, tội gì phải kéo dài thời gian lâu như vậy, chỉ cần xông lên dứt khoát một lần không phải tốt hơn không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook