Chương 643:
Can Đáo Thiên Minh
30/06/2021
Nghe được lời này, Mỹ Đỗ Toa đành phải cắn răng không nói thêm điều gì, chuyện đã tới mức này rồi, nàng ta dĩ nhiên sẽ không do dự thêm nữa.
Nhưng đối với Cố Thiếu Dương thì chuyện lại không đơn giản như vậy, có lẽ trong quá trình này Mỹ Đỗ Toa căn bản cũng chưa từng nghĩ tới.
Mà hiện tại hắn cũng không muốn làm mấy chuyện dư thừa, cũng không có khả năng đột nhiên như thế, mà trước mắt hắn lại cảm nhận được hơi thở nguy hiểm đang tới gần.
So với trước đây thì hiện tại hắn muốn an ổn ở đây hơn, dù sao một chút chuyện cần xử lý đã thành sự thật, chỉ có một chút chuyện khiến hắn phải nghĩ trong lòng.
Nếu hắn đi theo mấy người này vào trong sơn động thì tỉ lệ gặp phải người khác khá lớn, hắn còn không biết truyền thừa mà Lưu Vân Đại Đế cho hắn là thật hay giả nữa.
Đặc biệt, nếu hắn đã hứa thì hắn chắc chắn sẽ làm được, cũng như sẽ khôi phục lại thứ đó. Mặc dù viên ngọc đã được mang đu nhang không đại biểu hắn sẽ tái sinh lại nó, việc tiếp theo vẫn phải xem người đó hành động như thế nào.
“Yên tâm, lúc ngươi vào sơn động chúng ta sẽ chỉ định một vị trí cho ngươi. Tới lúc đó làm phiền ngươi đứng im ở đó, đừng động đậy gì cả.”
“Ta động thì có sao chứ, chẳng gây phiền phức cho các ngươi đâu. Các ngươi muốn phong ấn người kia, còn ta chỉ muốn nhìn một chút bản lĩnh của tộc xà nhân các ngươi tới mức nào thôi.”
Hắn biết lúc này Mỹ Đỗ Toa muốn chọc hắn tức giận nên mới cố ý làm chuyện này, quả nhiên hắn đoán không sai.
Mỹ Đỗ Toa lập tức trở nên tức giận, thậm chí có muốn xông lên lý luận một trận. Nhưng đã bị người đứng trước chặn lại, đối phương còn chưa kịp nói gì thì Mỹ Đỗ Toa đã nhanh hơn một bước, trực tiếp ló đang ra.
“Vậy thì sao? Cho dù ngươi có bản lĩnh tới đâu cũng không có cách nào bù đắp sự chênh lệch với tộc xà nhân chúng ta, ngươi thích nhìn thì cứ nhìn, dù sao ngươi cũng chẳng học lỏm được...”
Nghe được lời này, Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề liếc mắt nhìn nhau, sau đó không nhịn được cùng lắc đầu, chuyện lần này khiến hai người họ cảm thấy có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhất là tại giờ khắc trước mắt này, Tát Lạc đã nghĩ tới một số chuyện khác.
Dù sao lúc này Khắc Lý Tư Đề nói ra vậy rồi, nàng ta vẫn nên đi khuyên bảo hắn, Mỹ Đỗ Toa nghe xong cũng cảm thấy hối hận không thôi.
Nhang lời nói như bát nước đổ đi, làm như vậy không phải là để bày tỏ thái độ bới mấy người này.
Cho dù muốn đổi ý cũng không dễ. Hình như đối phương cũng không có ý định một mẻ bắt sạch bọn họ, tựa như đang cho bọn họ một cơ hội vậy.
Khi họ thu thập xong đồ bước vào sơn động, hầu nha tất cả mọi người đã chuẩn bị xong. Nhưng đột nhiên lại xảy ra một chuyện.
Không ai ngờ rằng phong ấn lại đột nhiên bị yếu đi, tất cả kim quang để ác ý xông về phía mọi người, mà người chịu tập kích đầu tiên chính là Mỹ Đỗ Toa.
Nhưng đối với Cố Thiếu Dương thì chuyện lại không đơn giản như vậy, có lẽ trong quá trình này Mỹ Đỗ Toa căn bản cũng chưa từng nghĩ tới.
Mà hiện tại hắn cũng không muốn làm mấy chuyện dư thừa, cũng không có khả năng đột nhiên như thế, mà trước mắt hắn lại cảm nhận được hơi thở nguy hiểm đang tới gần.
So với trước đây thì hiện tại hắn muốn an ổn ở đây hơn, dù sao một chút chuyện cần xử lý đã thành sự thật, chỉ có một chút chuyện khiến hắn phải nghĩ trong lòng.
Nếu hắn đi theo mấy người này vào trong sơn động thì tỉ lệ gặp phải người khác khá lớn, hắn còn không biết truyền thừa mà Lưu Vân Đại Đế cho hắn là thật hay giả nữa.
Đặc biệt, nếu hắn đã hứa thì hắn chắc chắn sẽ làm được, cũng như sẽ khôi phục lại thứ đó. Mặc dù viên ngọc đã được mang đu nhang không đại biểu hắn sẽ tái sinh lại nó, việc tiếp theo vẫn phải xem người đó hành động như thế nào.
“Yên tâm, lúc ngươi vào sơn động chúng ta sẽ chỉ định một vị trí cho ngươi. Tới lúc đó làm phiền ngươi đứng im ở đó, đừng động đậy gì cả.”
“Ta động thì có sao chứ, chẳng gây phiền phức cho các ngươi đâu. Các ngươi muốn phong ấn người kia, còn ta chỉ muốn nhìn một chút bản lĩnh của tộc xà nhân các ngươi tới mức nào thôi.”
Hắn biết lúc này Mỹ Đỗ Toa muốn chọc hắn tức giận nên mới cố ý làm chuyện này, quả nhiên hắn đoán không sai.
Mỹ Đỗ Toa lập tức trở nên tức giận, thậm chí có muốn xông lên lý luận một trận. Nhưng đã bị người đứng trước chặn lại, đối phương còn chưa kịp nói gì thì Mỹ Đỗ Toa đã nhanh hơn một bước, trực tiếp ló đang ra.
“Vậy thì sao? Cho dù ngươi có bản lĩnh tới đâu cũng không có cách nào bù đắp sự chênh lệch với tộc xà nhân chúng ta, ngươi thích nhìn thì cứ nhìn, dù sao ngươi cũng chẳng học lỏm được...”
Nghe được lời này, Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề liếc mắt nhìn nhau, sau đó không nhịn được cùng lắc đầu, chuyện lần này khiến hai người họ cảm thấy có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhất là tại giờ khắc trước mắt này, Tát Lạc đã nghĩ tới một số chuyện khác.
Dù sao lúc này Khắc Lý Tư Đề nói ra vậy rồi, nàng ta vẫn nên đi khuyên bảo hắn, Mỹ Đỗ Toa nghe xong cũng cảm thấy hối hận không thôi.
Nhang lời nói như bát nước đổ đi, làm như vậy không phải là để bày tỏ thái độ bới mấy người này.
Cho dù muốn đổi ý cũng không dễ. Hình như đối phương cũng không có ý định một mẻ bắt sạch bọn họ, tựa như đang cho bọn họ một cơ hội vậy.
Khi họ thu thập xong đồ bước vào sơn động, hầu nha tất cả mọi người đã chuẩn bị xong. Nhưng đột nhiên lại xảy ra một chuyện.
Không ai ngờ rằng phong ấn lại đột nhiên bị yếu đi, tất cả kim quang để ác ý xông về phía mọi người, mà người chịu tập kích đầu tiên chính là Mỹ Đỗ Toa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.