Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Chương 654:

Can Đáo Thiên Minh

04/07/2021

"Thả ta ra! Vị huynh đài này, đầu tiên thả ta xuống được không..."

Lạc Hồng Văn liều mạng giãy dụa, ngữ khí cũng mang theo mấy phần cầu khẩn.

Mặc dù lúc trước đúng là Cố Thiếu Dương đã cứu hắn, nhưng thân là cường giả Chân Thần cảnh bị một Thiên Tôn cảnh nắm cổ kéo đi quả thực thậa rất mất mặt.

Hơn nữa còn ở trước mặt hai tên Chân Thần đỉnh phong khác, chính mình đường đường là đệ tử chân truyền của Đan Đỉnh Tông, trên mặt Lạc Hồng Văn quả thực có chút không nhịn được.

Cố Thiếu Dương tiện tay buông Lạc Hồng Văn ra, quay đầu ngẫm nghĩ rồi mở miệng nói: "Bây giờ ngươi có thể lại sử dụng Vương Binh rồi sao?"

Lạc Hồng Văn hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên nghiêm túc, gật đầu nói: "Có thể miễn cưỡng sử dụng ba lần."

Cố Thiếu Dương trầm ngâm nói: "Ba lần là đủ rồi."

Cố Thiếu Dương quay đầu nhìn, từ tốn nói: "Bọn họ sắp đuổi tới rồi, chạy trốn cũng vô dụng, không bằng dứt khoát giết mấy người để lập uy."

Hai người Thạch Phi Trần và Phi Lâu nghe thấy vậy cũng hãi hùng khiếp vía.

Dám ra tay phục sát Lạc Hồng Văn, người nào mà không có thân phận thực lực đều vượt xa nhân vật cấp Kiêu tử.

Nhưng trong miệng Cố Thiếu Dương lại nói hời hợt như thế, giết mấy người để lập uy!

Trong Tông môn lưu truyền những đánh giá có liên quan tới Cố sư đệ đúng là không sai mà.

Cố sư đệ... Thực sự là một hung nhân mà!

Ánh mắt của Lạc Hồng Văn cũng chấn động, nhưng rất nhanh trên mặt đã thoáng qua vẻ ngoan lệ, trịnh trọng gật đầu nói: "Được!"

Sau đó Cố Thiếu Dương nói với hai người Thạch Phi Trần: "Thạch sư huynh, Diêm sư huynh, các ngươi mau rời khỏi đây, đợi ta làm xong chuyện này, ta sẽ đến tìm các ngươi."

Hai người Thạch Phi Trần biết mình ở lại đây cũng chỉ có thể vướng víu Cố Thiếu Dương, vẻ mặt phức tạp khẽ gật đầu.

Ngay lúc hai người dự định sắp rời đi, đột nhiên một thân ảnh gào thét bay về phía này.

Tất cả mọi người có mặt tại đây đều bị độn quang thu hút.

Cố Thiếu Dương nhìn thấy rõ, trong độn quang là một thanh niên tuấn mỹ băng lãnh.

Bỗng nhiên mắt hắn híp lại, có chút quen mắt với áo bào đang mặc trên người thanh niên, hiện đầy hoa văn.

"Là Hành Vân Tông Tư Không Phù!"

Lạc Hồng Văn trầm giọng mở miệng nói: "Tại sao hắn cũng tới đây? Hi vọng không có liên quan gì đến chúng ta, miễn cho phá đám."

"Chỉ sợ đang bay về phía chúng ta."

"Hả?!"

Lạc Hồng Văn kinh ngạc, bỗng nhiên quay đầu nhìn Cố Thiếu Dương.

"Lúc trước ta đã giết hai tên đệ tử của Hành Vân Tông."

Cố Thiếu Dương lạnh nhạt mở miệng.

Khuôn mặt của Lạc Hồng Văn tràn đầy khổ tâm, tên tiểu tử này có thực lực rất mạnh, nhưng bản lĩnh gây phiền toái cũng là rất lợi hại.

"Vậy bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?"

Sắc mặt của hai người Thạch Phi Trần và Phi Lâu có chút khó coi.

"Phía sau có truy binh phía trước có đường cản..."

Phía trước có sói phía sau có hổ, chỉ sợ kết quả bết bát nhất.

"Không sao cả."

Cố Thiếu Dương từ từ giơ thanh kiếm Thất Tinh Long Uyên ở trong tay lên, chậm rãi nói:

"Mấy người Bắc Minh Giác, có lẽ vẫn còn mười mấy hơi thở nữa mới có thể đuổi tới đây..."



"Mười lần hô hấp..."

Sắc mặt của Lạc Hồng Văn trở nên tái nhợt, vô thức siết chặt tiểu đỉnh ở trong tay.

Nhưng sau một khắc, lại nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của Cố Thiếu Dương vang ở bên tai.

"Mười lần hô hấp đủ để ta giải quyết tên tiểu tử ở phía trước này."

Nói xong, Cố Thiếu Dương bước ra một bước.

"Mười..."

Lạc Hồng Văn vẫn chưa phản ứng lại, đã phát hiện thân ảnh của Cố Thiếu Dương đã xuất hiện ở giữa không trung, đúng lúc đứng trước mặt ngăn cản Tư Không Phù.

"Chính là ngươi!"

Tư Không Phù nhìn thấy trong mắt Cố Thiếu Dương lập tức bắn ra sát cơ kinh người, lạnh lùng mở miệng nói: "Dám giết đệ tử Hành Vân Tông của ta, để mạng lại bồi thường cho ta!"

"Chín..."

Vẻ mặt của Cố Thiếu Dương không hề có cảm xúc, đột nhiên Thất Tinh Long Uyên bay ra khỏi vỏ, trong hư không vang lên tiếng kiếm reo lên réo rắt như rồng gầm.

"Keng!"

Ánh kiếm ngũ sắc tung hoành hư không, nối liền đất trời.

Ngũ Hành Lưu Chuyển... cộng thêm gấp năm lần thời gian chi lực!

"Cái gì?!"

Vẻ mặt của Tư Không Phù tràn ngập sát cơ bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, trở nên vô cùng kinh hãi.

"Tám..."

Mấy người Thạch Phi Trần cũng nhìn đến ngây người.

Nhất là Lạc Hồng Văn, hắn vốn muốn lập tức ra tay giúp Cố Thiếu Dương giải quyết Tư Không Phù trước, nhưng đến khi nhìn thấy uy thế một kiếm này của Cố Thiếu Dương, quả thực đã rụt tay trở về.

Khí tức một kiếm này của Cố Thiếu Dương cũng tương tự như một kiếm đã đánh lui mấy người Bắc Minh Giác lúc trước, nhưng uy lực đã gấp hơn năm lần!

Quả thật rất đáng sợ.

"Vậy mà hắn..."

Lạc Hồng Văn không thể tin vào sự thật đang diễn ra trước mắt, "Còn che giấu thực lực!"

Mẹ nó đây mà là Chân Thần cảnh sao, nói Cố Thiếu Dương là cường giả Thần Chủ cảnh thì Lạc Hồng Văn mới tin được.

Quá khoa trương rồi!

"Bảy..."

Cố Thiếu Dương vì muốn tốc chiến tốc thắng, trực tiếp Ngũ Hành Lưu Chuyển tăng thêm gia trì thời gian chi lực gấp năm lần.

Uy thế của ánh kiếm tăng đến một trình độ đến hắn cũng cảm thấy tim đập nhanh.

Mạnh mẽ chém một kiếm, lúc đầu sát cơ của Tư Không Phù lạnh đến thấu xương biến thành vô cùng kinh hãi, theo bản năng muốn chạy trốn.

Nhưng ánh kiếm ngũ sắc đã quét qua người hắn.

"Hả..."

Tư Không Phù ngơ ngác đứng tại chỗ, không nhúc nhích.

Trong hơi thở tiếp theo, mi tâm của Tư Không Phù xuất hiện một đường máu đỏ tươi, cả người lặng lẽ chia thành hai nửa.

Chân truyền Hành Vân Tông, Tư Không Phù đã bỏ mạng!

"Sáu!"



Cố Thiếu Dương tiện tay lấy Trữ Linh giới của Tư Không Phù, thu kiếm vào vỏ, quay người bước một bước trở về bên cạnh Lạc Hồng Văn.

Vẻ mặt như thường, phong khinh vân đạm giống như chưa hề rời khỏi vị trí cũ, chưa hề xuất thủ.

"Ực ực..."

Hai người Thạch Phi Trần và Phi Lâu mạnh mẽ nuốt một ngụm nước miếng.

Ánh mắt nhìn Cố Thiếu Dương tràn đầy kinh ngạc.

Bốn lần hô hấp...

Chỉ vẻn vẹn bốn lần hô hấp, Cố Thiếu Dương đã chém đệ tử chân truyền Tư Không Phù có danh tiếng của Hành Vân Tông dưới kiếm của mình.

Thực lực này nếu so với lúc tổ chức Chư Mạch Hội Võ, đã mạnh hơn mấy lần!

Nếu như Cố sư đệ ẩn giấu thực lực thì tốt, nếu không kết quả tu hành trong khoảng thời gian này…

Tốc độ tăng tiến của Cố sư đệ quả thực rất đáng sợ!

Lạc Hồng Văn cũng trợn mắt há miệng nhìn Cố Thiếu Dương, đứng bên cạnh Cố Thiếu Dương, hắn luôn cảm thấy lòng mình phát lạnh, tê cả da đầu.

Cho dù hắn nắm giữ Vương Binh ở trong tay cũng không thể cho hắn một chút cảm giác an toàn nào.

Nếu nói tên tiểu tử này chính là quái vật thì có chút nhẹ!

"Vẫn còn năm lần hô hấp, có lẽ đủ để Thạch sư huynh và Diêm sư huynh rút lui."

Cố Thiếu Dương nhìn chân trời ở phía sau, bình thản mở miệng nói.

Hai người Thạch Phi Trần liếc nhìn nhau, trầm giọng nói với Cố Thiếu Dương: "Cố sư đệ ngươi nên bảo trọng."

Nói xong cũng không do dự nữa, nhanh chóng rời đi.

Mấy lần hô hấp trôi qua rất nhanh, trong tầm mắt Cố Thiếu Dương lại xuất hiện mấy điểm đen, sau đó nhanh chóng phóng đại.

Chính là mấy người Bắc Minh Giác đang đuổi giết bọn họ.

Lạc Hồng Văn có chút khẩn trương, không nhịn được mở miệng nói: "Cố huynh, đợi lát nữa ngươi và ta sẽ chọn một người để dốc toàn lực công kích, tổn thương mười ngón không bằng chém đứt một ngón của hắn, ngươi cảm thấy thế nào?"

Cố Thiếu Dương khẽ gật đầu: "Được."

Lạc Hồng Văn gật đầu, nhìn về phía Cố Thiếu Dương, "Vậy Cố huynh cảm thấy nên chém bọn hắn đứt mấy ngón là tốt nhất?"

Người tới ngày càng gần, sát ý trên người hai người cũng đang nhanh chóng ngưng kết.

Lạc Hồng Văn đang đợi Cố Thiếu Dương mở miệng, lại nghe thấy Cố Thiếu Dương lãnh đạm nói: "Ngược lại ta có một ý tưởng tốt hơn..."

"Ý tưởng gì?"

"Lạc huynh thay ta ngăn chặn Bắc Minh Giác mười lần hô hấp, ta sẽ giết tám người còn lại... Giết toàn bộ!"

"Cái gì?!"

Lạc Hồng Văn suýt chút nữa thì kêu lên.

"Lại là mười lần hô hấp?!"

Cố Thiếu Dương đã không còn trả lời Lạc Hồng Văn nữa.

Trong hư không xuất hiện vô số Cố Thiếu Dương, tất cả thanh y đều cầm kiếm, khí chất lạnh lùng mà cao tuyệt.

Chỉ hơi đảo qua đã có hơn năm ngàn người!

Hơn năm ngàn Cố Thiếu Dương đồng thời xuất kiếm về những độn quang kia!

Kính Hoa Thủy Nguyệt, gấp mười lần gia trì thời gian chi lực!

Giết!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Có Thể Lấy Ra Thuộc Tính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook