Chương 668:
Can Đáo Thiên Minh
09/07/2021
Nhưng càng như vậy chuyện hắn có thể làm càng nhiều, nên rốt cuộc cũng là để khẳng định bản lĩnh chân chính của chính mình.
Nhưng ở thời điểm này vẫn không quên trợ giúp Cố Thiếu Dương, dù sao một mình nàng dù cố gắng như thế nào chăng nữa cũng không thể lấy được hết ưu thế.
Nếu như bản thân có thể ngăn cơn sóng dữ thì mọi chuyện sẽ không tới mức này, việc chắc chắn khi làm cũng không thể thiếu, chỉ là trong giai đoạn này Cố Thiếu Dương nghĩ nhiều hơn một chút, Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề hiện tại cũng chủ động đi theo hắn.
Mỹ Đỗ Toa bên cạnh mặc dù có hơi bất mãn nhưng mặc kệ là động tác hay bước đường đi cũng dựa theo phương diện đó cả.
Có lẽ đây chính là tình trạng khó khăn nhất mà Cố Thiếu Dương dự đoán, tương tự hắn cũng nghĩ tới một số chuyện khác, có lẽ từ đầu tới cuối đây chính là điểm đột phá.
Đương nhiên người bên cạnh cũng dự đoán được những chuyện này, chỉ là mục đích và tính chất mà mọi người nghĩ chưa chắc đã trùng hợp với hắn, mấy người tiếp tục lên đường thì nhìn thấy ngã ba.
Cố Thiếu Dương đột nhiên nghĩ tới chuyện lúc trước, nếu hắn có thể tới được mật thất kia, và bắt được tên áo đen thì có lẽ sẽ biết được nơi mà Lưu Vân Đại Đế rơi xuống.
Vì thế hắn xoay người thương lượng với người bên cạnh, mấy người đó nhao nhao đồng ý, gần như không có suy nghĩ chênh lệch, khác biệt nào.
Xem ra đối với bọn hắn mà nói thì chuyện này là nghi ngờ lớn nhất, chỉ là trong quá trình này Cố Thiếu Dương nhất định vẫn muốn cân nhắc thật kỹ cách làm của mình có thuận lợi vượt qua cửa ải này hay không.
Tuy nhiên Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề thì không có gì, còn Mỹ Đỗ Toa lại muốn phản bác suy nghĩ của hắn, còn cố ý hỏi thăm Na Tháp Toa bên cạnh.
“Ta từng tìm hiểu qua loa mật thất này ở trong sách, đó chính là nơi ban đầu Lưu Vân Đại Đế bị phong ấn đầu tiên, nếu người vẫn còn muốn mạng thì có thể tới chỗ đó.”
Nghe vậy, đối phương hơi sửng sốt một chút, không nghĩ tới Mỹ Đỗ Toa sẽ nói ra lời này, ngay cả hai người kia cũng ngạc nhiên không kém.
Kỳ thật ngay cả tám đại thánh cũng không có khả năng nắm được manh mối dạng này, lúc này Na Tháp Toa cẩn thận nhìn tình hình xung quanh, sau đó chỉ cho Cố Thiếu Dương một phương hướng.
“Ngươi nhìn bên kia có phải trận bát quái ở Sinh môn không?”
Nghe thấy lời của y, Cố Thiếu Dương thuận theo hướng tay y chỉ, nhìn sang phương hướng kia thì phát hiện đúng là Trận bát quái, tại xung quanh trung tâm tế đàn mọc rất nhiều cây cột.
Nếu Cố Thiếu Dương không đoán sai, người trước kia phong ấn xà nhân chắc chắn có hiểu biết tới manh mối của Trận bát quái, cũng chẳng trách Lưu Vân Đại Đế lại có thể thuần thục như vậy.
Hóa ra là vì để phá giải trận pháp này đã mất công nghiên cứu hơn mấy trăm năm, không ngờ trong lúc này lại bị hắn đánh bậy đánh bạ phá giải được.
Nói tới đây hắn cũng hơi cảm thấy áy náy, nếu như không phải hắn thì cũng không xuất hiện phiền phức này, dĩ nhiên hạt châu kia cũng chính là đồ của Lưu Vân Đại Đế.
Vậy thì đã chứng minh được thứ hắn nhìn thấy bên ngoài tháp cao là sự thật, hơn nữa Triệu Ngữ Yên cũng chỉ là tuân theo người kia mà hành động. Nhưng cái tên tự xưng Lưu Vân Đại Đế sau này chắc hẳn là đồ giả mạo, không biết hắn ta dùng cách gì để thuyết phục tên áo đen và áo trắng kia…
Nhưng ở thời điểm này vẫn không quên trợ giúp Cố Thiếu Dương, dù sao một mình nàng dù cố gắng như thế nào chăng nữa cũng không thể lấy được hết ưu thế.
Nếu như bản thân có thể ngăn cơn sóng dữ thì mọi chuyện sẽ không tới mức này, việc chắc chắn khi làm cũng không thể thiếu, chỉ là trong giai đoạn này Cố Thiếu Dương nghĩ nhiều hơn một chút, Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề hiện tại cũng chủ động đi theo hắn.
Mỹ Đỗ Toa bên cạnh mặc dù có hơi bất mãn nhưng mặc kệ là động tác hay bước đường đi cũng dựa theo phương diện đó cả.
Có lẽ đây chính là tình trạng khó khăn nhất mà Cố Thiếu Dương dự đoán, tương tự hắn cũng nghĩ tới một số chuyện khác, có lẽ từ đầu tới cuối đây chính là điểm đột phá.
Đương nhiên người bên cạnh cũng dự đoán được những chuyện này, chỉ là mục đích và tính chất mà mọi người nghĩ chưa chắc đã trùng hợp với hắn, mấy người tiếp tục lên đường thì nhìn thấy ngã ba.
Cố Thiếu Dương đột nhiên nghĩ tới chuyện lúc trước, nếu hắn có thể tới được mật thất kia, và bắt được tên áo đen thì có lẽ sẽ biết được nơi mà Lưu Vân Đại Đế rơi xuống.
Vì thế hắn xoay người thương lượng với người bên cạnh, mấy người đó nhao nhao đồng ý, gần như không có suy nghĩ chênh lệch, khác biệt nào.
Xem ra đối với bọn hắn mà nói thì chuyện này là nghi ngờ lớn nhất, chỉ là trong quá trình này Cố Thiếu Dương nhất định vẫn muốn cân nhắc thật kỹ cách làm của mình có thuận lợi vượt qua cửa ải này hay không.
Tuy nhiên Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề thì không có gì, còn Mỹ Đỗ Toa lại muốn phản bác suy nghĩ của hắn, còn cố ý hỏi thăm Na Tháp Toa bên cạnh.
“Ta từng tìm hiểu qua loa mật thất này ở trong sách, đó chính là nơi ban đầu Lưu Vân Đại Đế bị phong ấn đầu tiên, nếu người vẫn còn muốn mạng thì có thể tới chỗ đó.”
Nghe vậy, đối phương hơi sửng sốt một chút, không nghĩ tới Mỹ Đỗ Toa sẽ nói ra lời này, ngay cả hai người kia cũng ngạc nhiên không kém.
Kỳ thật ngay cả tám đại thánh cũng không có khả năng nắm được manh mối dạng này, lúc này Na Tháp Toa cẩn thận nhìn tình hình xung quanh, sau đó chỉ cho Cố Thiếu Dương một phương hướng.
“Ngươi nhìn bên kia có phải trận bát quái ở Sinh môn không?”
Nghe thấy lời của y, Cố Thiếu Dương thuận theo hướng tay y chỉ, nhìn sang phương hướng kia thì phát hiện đúng là Trận bát quái, tại xung quanh trung tâm tế đàn mọc rất nhiều cây cột.
Nếu Cố Thiếu Dương không đoán sai, người trước kia phong ấn xà nhân chắc chắn có hiểu biết tới manh mối của Trận bát quái, cũng chẳng trách Lưu Vân Đại Đế lại có thể thuần thục như vậy.
Hóa ra là vì để phá giải trận pháp này đã mất công nghiên cứu hơn mấy trăm năm, không ngờ trong lúc này lại bị hắn đánh bậy đánh bạ phá giải được.
Nói tới đây hắn cũng hơi cảm thấy áy náy, nếu như không phải hắn thì cũng không xuất hiện phiền phức này, dĩ nhiên hạt châu kia cũng chính là đồ của Lưu Vân Đại Đế.
Vậy thì đã chứng minh được thứ hắn nhìn thấy bên ngoài tháp cao là sự thật, hơn nữa Triệu Ngữ Yên cũng chỉ là tuân theo người kia mà hành động. Nhưng cái tên tự xưng Lưu Vân Đại Đế sau này chắc hẳn là đồ giả mạo, không biết hắn ta dùng cách gì để thuyết phục tên áo đen và áo trắng kia…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.