Chương 676:
Can Đáo Thiên Minh
11/07/2021
Sau đó hắn cõng người lên lưng, mang theo nàng ta rời khỏi nơi này, tình huống hiện tại hắn vẫn chưa chắc chắn, hơn nữa trong giai đoạn này Cố Thiếu Dương hắn cũng tìm ra được một số chuyện.
Ở trong sơn động này có một loài rắc độc rất khác với những loài rắn độc khác.
Một lúc sau hắn mới tìm được một vài loại thảo dược, sau khi nhá xong liền đắp lên vết thương ở chân của Mỹ Đỗ Toa, cuối cùng mới thấy chỗ vết thương tốt hơn một chút, nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy ngoài dự liệu, nếu nói vừa rồi Mỹ Đỗ Toa bị rắn cắn thì khẳng định nơi này vẫn có người thao túng. Nếu không thì tại sao con rắn độc đó lại bò loạn tới nơi này, phải nhớ nơi này chính là cấm địa.
Mà trước đó, Lưu Vân Đại Đế cũng từng nói, có thể tới được đây ngoại trừ duyên phận ra thì các trường hợp khác đều không có khả năng, vì chuyện này mà Cố Thiếu Dương mới tỏ ra nghi ngờ.
Vào lúc này, Triệu Ngữ Yên xuất hiện bên cạnh hắn, người này xem như đã ký định hiệp nghị với hắn hoàn toàn nên mới có thể xuất hiện tự do bên cạnh hắn, dĩ nhiên chuyện người này xuất hiện bất ngờ vẫn khiến Cố Thiếu Dương bất ngờ không kịp đề phòng.
Dĩ nhiên đây cũng có thể gọi là quá trình, mà cũng chẳng ai dám đảm bảo chuyện đó có thể tiến hành thuận lợi, có lẽ là do trước đó hắn suy nghĩ quá ngây thơ.
Nhưng đó cũng có thể là nguyên nhân của một số thứ khác, trái lại, bây giờ Cố Thiếu Dương cũng chắc chắn cho rằng vẫn có khả năng đưa nàng ta thoát chết, dĩ nhiên độc này cũng được ép ra từ sớm, Cố Thiếu Dương lau miệng, nhìn về phía cửa sơn động mà hắn lựa chọn.
Bên trong hoàn toàn là hình ảnh sâu thẳm không thấy đích cuối, hình ảnh mông lung ấy thậm chí còn khiến hắn cảm thấy sợ hãi, nhưng lại không thể nói cụ thể là sợ hãi cái gì.
Đối với hắn mà nói, có thể đem hết thì chính là chuyện không thể tốt hơn, về phần còn dư lại thì không thuộc phạm trù hắn phải do dự.
Dĩ nhiên cũng phải thuận theo tự nhiên, nghĩ tới một số chuyện khác so sánh với chuyện hiện tại, không thể nghi ngờ con đường trước mắt là tốt nhất.
Cõng theo Mỹ Đỗ Toa đi vào sơn động, dọc đường đi không hề gặp bất kì nguy hiểm nào, tựa như nơi này đã có người đi trước tiêu trừ nguy hiểm vậy.
Tình hình trước mắt khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng hiện tại hắn đã đi được giữa đường, hắn cũng phát hiện Mỹ Đỗ Toa có phần không đúng.
Hai chân mày hắn nhíu lại… mà bắt đầu, thậm chí có thể dễ dàng nhận thấy hắn đang khẩn trương, ngay cả thân thể cũng có phản ứng không đúng.
Trên người bắt đầu nổi lên những chấm đỏ nhỏ, có lẽ phản ứng của cơ thể đang chứng minh con đường này không dành cho hắn, bất đắc dĩ, Cố Thiếu Dương đành để Mỹ Đỗ Toa sang một bên.
Định chờ sau khi nàng ta tỉnh táo hơn sẽ tiếp tục đi, nếu cứ bỏ nàng ta ở lại thì nhỡ đâu đám dã thú kia lại quay trở lại thì sao?
Vậy chẳng phải nàng ta xong đời rồi à, Cố Thiếu Dương rất muốn kín đáo mà đi nhưng ba con đường khác mà mọi người đi lại không được thuận lợi như hắn, hai người Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề đi sau hắn một lúc, đi mãi tới tận cuối mới gặp được nhau.
Thấy hai người khiến Tát Lạc kích động trong lòng, dù sao hiện tại gặp được hai người ở đây vẫn là tốt nhất.
Hai người thấy đối phương cũng không kém phần kích động, dĩ nhiên hiện tại Cố Thiếu Dương cũng không mở miệng nói một vài chuyện khác, hiện tại hắn ở đây do dự còn không bằng buông tay đánh một trận.
Ở trong sơn động này có một loài rắc độc rất khác với những loài rắn độc khác.
Một lúc sau hắn mới tìm được một vài loại thảo dược, sau khi nhá xong liền đắp lên vết thương ở chân của Mỹ Đỗ Toa, cuối cùng mới thấy chỗ vết thương tốt hơn một chút, nhưng vẫn khiến hắn cảm thấy ngoài dự liệu, nếu nói vừa rồi Mỹ Đỗ Toa bị rắn cắn thì khẳng định nơi này vẫn có người thao túng. Nếu không thì tại sao con rắn độc đó lại bò loạn tới nơi này, phải nhớ nơi này chính là cấm địa.
Mà trước đó, Lưu Vân Đại Đế cũng từng nói, có thể tới được đây ngoại trừ duyên phận ra thì các trường hợp khác đều không có khả năng, vì chuyện này mà Cố Thiếu Dương mới tỏ ra nghi ngờ.
Vào lúc này, Triệu Ngữ Yên xuất hiện bên cạnh hắn, người này xem như đã ký định hiệp nghị với hắn hoàn toàn nên mới có thể xuất hiện tự do bên cạnh hắn, dĩ nhiên chuyện người này xuất hiện bất ngờ vẫn khiến Cố Thiếu Dương bất ngờ không kịp đề phòng.
Dĩ nhiên đây cũng có thể gọi là quá trình, mà cũng chẳng ai dám đảm bảo chuyện đó có thể tiến hành thuận lợi, có lẽ là do trước đó hắn suy nghĩ quá ngây thơ.
Nhưng đó cũng có thể là nguyên nhân của một số thứ khác, trái lại, bây giờ Cố Thiếu Dương cũng chắc chắn cho rằng vẫn có khả năng đưa nàng ta thoát chết, dĩ nhiên độc này cũng được ép ra từ sớm, Cố Thiếu Dương lau miệng, nhìn về phía cửa sơn động mà hắn lựa chọn.
Bên trong hoàn toàn là hình ảnh sâu thẳm không thấy đích cuối, hình ảnh mông lung ấy thậm chí còn khiến hắn cảm thấy sợ hãi, nhưng lại không thể nói cụ thể là sợ hãi cái gì.
Đối với hắn mà nói, có thể đem hết thì chính là chuyện không thể tốt hơn, về phần còn dư lại thì không thuộc phạm trù hắn phải do dự.
Dĩ nhiên cũng phải thuận theo tự nhiên, nghĩ tới một số chuyện khác so sánh với chuyện hiện tại, không thể nghi ngờ con đường trước mắt là tốt nhất.
Cõng theo Mỹ Đỗ Toa đi vào sơn động, dọc đường đi không hề gặp bất kì nguy hiểm nào, tựa như nơi này đã có người đi trước tiêu trừ nguy hiểm vậy.
Tình hình trước mắt khiến Cố Thiếu Dương cảm thấy bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng hiện tại hắn đã đi được giữa đường, hắn cũng phát hiện Mỹ Đỗ Toa có phần không đúng.
Hai chân mày hắn nhíu lại… mà bắt đầu, thậm chí có thể dễ dàng nhận thấy hắn đang khẩn trương, ngay cả thân thể cũng có phản ứng không đúng.
Trên người bắt đầu nổi lên những chấm đỏ nhỏ, có lẽ phản ứng của cơ thể đang chứng minh con đường này không dành cho hắn, bất đắc dĩ, Cố Thiếu Dương đành để Mỹ Đỗ Toa sang một bên.
Định chờ sau khi nàng ta tỉnh táo hơn sẽ tiếp tục đi, nếu cứ bỏ nàng ta ở lại thì nhỡ đâu đám dã thú kia lại quay trở lại thì sao?
Vậy chẳng phải nàng ta xong đời rồi à, Cố Thiếu Dương rất muốn kín đáo mà đi nhưng ba con đường khác mà mọi người đi lại không được thuận lợi như hắn, hai người Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề đi sau hắn một lúc, đi mãi tới tận cuối mới gặp được nhau.
Thấy hai người khiến Tát Lạc kích động trong lòng, dù sao hiện tại gặp được hai người ở đây vẫn là tốt nhất.
Hai người thấy đối phương cũng không kém phần kích động, dĩ nhiên hiện tại Cố Thiếu Dương cũng không mở miệng nói một vài chuyện khác, hiện tại hắn ở đây do dự còn không bằng buông tay đánh một trận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.