Chương 675: Bảo Đảm
Can Đáo Thiên Minh
10/07/2021
Dù sao ở nơi này vẫn còn một số chuyện hắn chưa tính đến, dĩ nhiên mục tiêu cũng có vài lần khiến hắn không kịp đề phòng, suy cho cùng vẫn phải chia thành hai giai đoạn.
"Các ngươi tìm được người không?"
"Không có, nơi này sao có thể đi lâu thế được, ngay cả một bóng người cũng không thấy."
Nghe vậy, mấy người kia không nhịn được đều ngạc nhiên đứng lên, đúng vậy, họ cảm giác những người trong sơn động này đều bị di chuyển đi chỗ khác.
Nếu là như vậy thì những điều Cố Thiếu Dương từng làm đều thất bại trong nháy mắt, vì thế Mỹ Đỗ Toa đã lục soát lại thêm lần nữa.
Cuối cùng tìm thấy một cái cửa ngầm trong góc kín, nhưng nàng ta lại không lỗ mãng xông vào, đây là nàng ta học được từ Cố Thiếu Dương.
"Mấy người lại đây đi, ở chỗ này có cửa ngầm."
Sau đó bọn họ trải qua thương lượng một phen, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Cố Thiếu Dương trước, sau đó chờ hắn trở lại thì cùng vào đây, ít nhất khi ấy có thể đảm bảo tính mạng hơn một chút.
"Vậy thì chúng ta lần theo đường cũ mà đi đi."
Mấy người rối rít dọn dẹp đồ để đi, mà Cố Thiếu Dương bên kia lại chạy theo đám động vật tới mật thất.
Nhìn chúng chạy tứ tán không theo bầy đàn khiến Cố Thiếu Dương khó mà xác định, dù sao vừa rồi hắn phát hiện ở trong sơn động kia không có dấu vết bị dẫm đạp qua.
Trừ tên áo đen chưa ra thì chỉ còn duy nhất khả năng là hắn ta đã đi vào trong mật thất, quả nhiên, không ngoài sở liệu, chỉ một lát sau đã có vài con thú quay về đường cũ.
Nhưng lại đi theo phương hướng khác, vì thế Cố Thiếu Dương dứt khoát đánh dấu đường đi, mấy con đường này đều thông với nhau, chỉ cần một người đi vào trong đó thì có thể đi ra một cửa khác.
Nhưng chỉ có ba con đường như vậy, mà ở đây lại có những tám cửa vào, vậy năm cửa còn lại kia sẽ dẫn tới đâu?
Cẩn thận tính toán, Cố Thiếu Dương không lỗ mãng xông lên mà chờ mọi người hội họp đông đủ, không nghĩ tới mọi người xuất hiện rất nhanh.
Nhưng không có ai phát hiện, trên cổ chân Mỹ Đỗ Toa xuất hiện thêm một vết thương, đó là vết thương do rắn cắn, cho dù là thủ lĩnh của loài rắn, nếu bị đồng loại cắn...
Ý tưởng của hắn rất tốt nhưng hắn lại nhất mực che giấu, nhưng tới lúc chia lối đi thì mọi người lại rời đi hết.
Cố Thiếu Dương quay đầu kiểm tra xem còn động vật nào đi ra không, đột nhiên phát hiện Mỹ Đỗ Toa đang hôn mê ở cửa động, vì thế vội vàng chạy lại đỡ người dậy, dò xét hơi thở của nàng thì phát hiện hô hấp vẫn bình thường, tuy nhiên có vẻ nàng ta bị trúng độc.
Hiện tại không đủ phương tiện nên chỉ đành cẩn thận quan sát vết thương trên người nàng ta, còn tại sao nàng ta xảy ra chuyện thì ngay cả Cố Thiếu Dương cũng bất ngờ.
Dĩ nhiên trước mắt, Lưu Vân Đại Đế không để lại cho hắn một chút tay nghề nào, đặc biệt là lúc còn ở tiểu thế giới hắn cũng chưa giải được câu đố nữa.
Triệu Ngữ Yên lại không ngừng thúc giục, tựa hồ muốn hắn nhanh chóng nắm chắc nơi này.
Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết sao có thể đơn giản như thế được, dù sao hướng suy nghĩ của hắn cũng không giống.
"Các ngươi tìm được người không?"
"Không có, nơi này sao có thể đi lâu thế được, ngay cả một bóng người cũng không thấy."
Nghe vậy, mấy người kia không nhịn được đều ngạc nhiên đứng lên, đúng vậy, họ cảm giác những người trong sơn động này đều bị di chuyển đi chỗ khác.
Nếu là như vậy thì những điều Cố Thiếu Dương từng làm đều thất bại trong nháy mắt, vì thế Mỹ Đỗ Toa đã lục soát lại thêm lần nữa.
Cuối cùng tìm thấy một cái cửa ngầm trong góc kín, nhưng nàng ta lại không lỗ mãng xông vào, đây là nàng ta học được từ Cố Thiếu Dương.
"Mấy người lại đây đi, ở chỗ này có cửa ngầm."
Sau đó bọn họ trải qua thương lượng một phen, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Cố Thiếu Dương trước, sau đó chờ hắn trở lại thì cùng vào đây, ít nhất khi ấy có thể đảm bảo tính mạng hơn một chút.
"Vậy thì chúng ta lần theo đường cũ mà đi đi."
Mấy người rối rít dọn dẹp đồ để đi, mà Cố Thiếu Dương bên kia lại chạy theo đám động vật tới mật thất.
Nhìn chúng chạy tứ tán không theo bầy đàn khiến Cố Thiếu Dương khó mà xác định, dù sao vừa rồi hắn phát hiện ở trong sơn động kia không có dấu vết bị dẫm đạp qua.
Trừ tên áo đen chưa ra thì chỉ còn duy nhất khả năng là hắn ta đã đi vào trong mật thất, quả nhiên, không ngoài sở liệu, chỉ một lát sau đã có vài con thú quay về đường cũ.
Nhưng lại đi theo phương hướng khác, vì thế Cố Thiếu Dương dứt khoát đánh dấu đường đi, mấy con đường này đều thông với nhau, chỉ cần một người đi vào trong đó thì có thể đi ra một cửa khác.
Nhưng chỉ có ba con đường như vậy, mà ở đây lại có những tám cửa vào, vậy năm cửa còn lại kia sẽ dẫn tới đâu?
Cẩn thận tính toán, Cố Thiếu Dương không lỗ mãng xông lên mà chờ mọi người hội họp đông đủ, không nghĩ tới mọi người xuất hiện rất nhanh.
Nhưng không có ai phát hiện, trên cổ chân Mỹ Đỗ Toa xuất hiện thêm một vết thương, đó là vết thương do rắn cắn, cho dù là thủ lĩnh của loài rắn, nếu bị đồng loại cắn...
Ý tưởng của hắn rất tốt nhưng hắn lại nhất mực che giấu, nhưng tới lúc chia lối đi thì mọi người lại rời đi hết.
Cố Thiếu Dương quay đầu kiểm tra xem còn động vật nào đi ra không, đột nhiên phát hiện Mỹ Đỗ Toa đang hôn mê ở cửa động, vì thế vội vàng chạy lại đỡ người dậy, dò xét hơi thở của nàng thì phát hiện hô hấp vẫn bình thường, tuy nhiên có vẻ nàng ta bị trúng độc.
Hiện tại không đủ phương tiện nên chỉ đành cẩn thận quan sát vết thương trên người nàng ta, còn tại sao nàng ta xảy ra chuyện thì ngay cả Cố Thiếu Dương cũng bất ngờ.
Dĩ nhiên trước mắt, Lưu Vân Đại Đế không để lại cho hắn một chút tay nghề nào, đặc biệt là lúc còn ở tiểu thế giới hắn cũng chưa giải được câu đố nữa.
Triệu Ngữ Yên lại không ngừng thúc giục, tựa hồ muốn hắn nhanh chóng nắm chắc nơi này.
Nhưng chỉ cần suy nghĩ một chút cũng biết sao có thể đơn giản như thế được, dù sao hướng suy nghĩ của hắn cũng không giống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.