Chương 690:
Can Đáo Thiên Minh
20/07/2021
Cái bóng thậm chí trở nên mơ hồ, tình hình này khiến Mỹ Đỗ Toa cùng Cố Thiếu Dương bên cạnh cảm thấy bất ngờ không thôi, còn riêng bản thân Mỹ Đỗ Toa thì đau lòng nhiều hơn.
Dù sao là người cùng lớn lên từ nhỏ, một nữ tử sao đáng phải chịu cảnh tưởng này, hơn nữa tám vị Đại Thánh khác cơ bản đều là nữ hài tử cả.
Cho nên nàng ta ai cũng không thể thiên vị, mà cho dù có thiên vị cũng chẳng có tác dụng gì, mà lúc này, Duy Nạp Tư đột nhiên gào thét.
Mặc dù không nghe rõ lời của nàng nhưng có thể nhìn ra được đối phương đang đau đớn run rẩy, giống như đang gặp phải phiền toái.
Vì thế họ phải nhanh chóng ra tay, nếu nói chuyện lúc trước là có nguyên nhân thì lần này chắc hẳn không phải giả, vì thế nàng ta nhất định phải tìm ra bằng được.
Dĩ nhiên chuyện đầu tiên là Mỹ Đỗ Toa phải giải quyết xong chuyện ở đây, chỉ có cách đánh Duy Nạp Tư ngất xỉu thì nàng ta mới có thể đi tới bước kế tiếp, nếu không sẽ thành trở ngại không đáng có.
Tương tự, Tát Lạc cũng bắt gặp những thứ khác, trên đường đi cùng Khắc Lý Tư Đề, hắn phát hiện hai con đường đều đường thắp sáng đèn.
Con đường trước mặt không ngừng tỏa ra ánh sáng, thời điểm này ngay cả họ cũng không thể tránh khỏi.
Để điều tra được đầu mối họ mới tới nơi này, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn cảm thấy mọi chuyện hình như không đồng nhất với nhau.
Con đường ngày càng lộn xộn, thậm chí ngay cả khi hắn cẩn thận thì cũng không thể chắc chắn có thể đưa được Khắc Lý Tư Đề ra ngoài.
Còn Na Tháp Toa lấy ra một gói thuốc bắt đầu rắc lên đường. Thấy hành động của nàng, hai người cảm thấy rất khó hiểu.
“Đây là đồ Thiếu Dương nhét vào tay ta khi ở trong hang động, nói ta phải bảo hộ tốt Mỹ Đỗ Toa trên đường, nhưng ta không ngờ lại phải sử dụng nó vào lúc này.”
Nghe được lời của nàng, cả hai đều cảm thấy ngạc nhiên. Không nghĩ tới trong lúc này nàng ta lại có thể hành động như vậy, tuy nhiên họ hiểu được một số chuyện, nhưng không biết phải xuất phát từ đâu.
“Theo như ngươi nói thì có vẻ bao thuốc bột hắn đưa cho ngươi là loại chỉ có xà nhân mới có thể ngửi được.”
Dù sao cũng là đồ vật đặc biệt ở hoang mạc, tuy nhiên hắn cũng không rảnh để nói thêm, dù sao chuyện trước mắt đã tới cao trào rồi.
Mà hắn cũng thấy được một số chuyện khác, chỗ này đột nhiên xuất hiện một cái cửa vào, mà cửa động hình như thông với nơi mà hắn đã suy đoán.
Con đường trống rỗng đột nhiên xuất hiện cửa sơn động, chẳng lẽ là để nối liền họ vào một chỗ sao? Suy nghĩ như vậy có hơi khó tin, nhưng hắn không thể chủ động nói ra chuyện này được.
Dù sao là người cùng lớn lên từ nhỏ, một nữ tử sao đáng phải chịu cảnh tưởng này, hơn nữa tám vị Đại Thánh khác cơ bản đều là nữ hài tử cả.
Cho nên nàng ta ai cũng không thể thiên vị, mà cho dù có thiên vị cũng chẳng có tác dụng gì, mà lúc này, Duy Nạp Tư đột nhiên gào thét.
Mặc dù không nghe rõ lời của nàng nhưng có thể nhìn ra được đối phương đang đau đớn run rẩy, giống như đang gặp phải phiền toái.
Vì thế họ phải nhanh chóng ra tay, nếu nói chuyện lúc trước là có nguyên nhân thì lần này chắc hẳn không phải giả, vì thế nàng ta nhất định phải tìm ra bằng được.
Dĩ nhiên chuyện đầu tiên là Mỹ Đỗ Toa phải giải quyết xong chuyện ở đây, chỉ có cách đánh Duy Nạp Tư ngất xỉu thì nàng ta mới có thể đi tới bước kế tiếp, nếu không sẽ thành trở ngại không đáng có.
Tương tự, Tát Lạc cũng bắt gặp những thứ khác, trên đường đi cùng Khắc Lý Tư Đề, hắn phát hiện hai con đường đều đường thắp sáng đèn.
Con đường trước mặt không ngừng tỏa ra ánh sáng, thời điểm này ngay cả họ cũng không thể tránh khỏi.
Để điều tra được đầu mối họ mới tới nơi này, nhưng theo thời gian trôi qua, hắn cảm thấy mọi chuyện hình như không đồng nhất với nhau.
Con đường ngày càng lộn xộn, thậm chí ngay cả khi hắn cẩn thận thì cũng không thể chắc chắn có thể đưa được Khắc Lý Tư Đề ra ngoài.
Còn Na Tháp Toa lấy ra một gói thuốc bắt đầu rắc lên đường. Thấy hành động của nàng, hai người cảm thấy rất khó hiểu.
“Đây là đồ Thiếu Dương nhét vào tay ta khi ở trong hang động, nói ta phải bảo hộ tốt Mỹ Đỗ Toa trên đường, nhưng ta không ngờ lại phải sử dụng nó vào lúc này.”
Nghe được lời của nàng, cả hai đều cảm thấy ngạc nhiên. Không nghĩ tới trong lúc này nàng ta lại có thể hành động như vậy, tuy nhiên họ hiểu được một số chuyện, nhưng không biết phải xuất phát từ đâu.
“Theo như ngươi nói thì có vẻ bao thuốc bột hắn đưa cho ngươi là loại chỉ có xà nhân mới có thể ngửi được.”
Dù sao cũng là đồ vật đặc biệt ở hoang mạc, tuy nhiên hắn cũng không rảnh để nói thêm, dù sao chuyện trước mắt đã tới cao trào rồi.
Mà hắn cũng thấy được một số chuyện khác, chỗ này đột nhiên xuất hiện một cái cửa vào, mà cửa động hình như thông với nơi mà hắn đã suy đoán.
Con đường trống rỗng đột nhiên xuất hiện cửa sơn động, chẳng lẽ là để nối liền họ vào một chỗ sao? Suy nghĩ như vậy có hơi khó tin, nhưng hắn không thể chủ động nói ra chuyện này được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.