Chương 691:
Can Đáo Thiên Minh
21/07/2021
Mà là đang chờ người bên cạnh tìm thời cơ, dù sao hắn cũng là trợ thủ của mình, chắc chắn là muốn hiến dâng một chút công sức, mà Na Tháp Toa bên cạnh cũng không nói cái gì. Mà trực tiếp lôi Khắc Lý Tư Đề vọt tới, thấy hai người tạo thế chuẩn bị ra tay, Tát Lạt nhanh chóng ngăn lại.
“Sao các ngươi biết con đường này sẽ thông tới con đường mà Cố Thiếu Dương và Mỹ Đỗ Toa chứ? Nhỡ chúng ta đi vào ngõ cụt thì sao?”
“Mặc kệ kết quả có như nào thì chúng ta vẫn phải thử xem, chẳng lẽ không làm rồi chỉ cho rằng đó là hiểu lầm? Huống chi bọn họ có la bàn dò vị trí, nếu chúng ta tới gần họ thì họ nhất định sẽ tìm ra chúng ta.”
Nhưng từ đầu tới cuối họ đều không ngờ rằng lần này Cố Thiếu Dương không làm như thế, dù sao trong thời khắc hiện tại, hắn còn phải ở lại với Duy Nạp Tư và nữ nhân xà tộc này nữa.
Kỳ thực từ lúc bắt đầu trong lòng hắn đã hiểu được, nhưng vì một số nguyên nhân mà sinh ra biến động.
Tuy nhiên mặc kệ như nào thì sứ mệnh của hắn vẫn không hề thay đổi, đối với hắn mà nói thì phải tìm được tên áo đen, sau đó để hắn ta cách xa mấy người này một chút, nếu không sẽ dẫn tới rất nhiều chuyện không hay.
Hơn nữa một khi hắn một mình vào cung thì căn bản không thể ứng phó nổi, nên rất cần những người khác giúp đỡ.
Vừa vặn người trước mắt trở thành mục tiêu của hắn, dĩ nhiên hắn cũng đã dự đoán được một số chuyện khác rồi.
Mà nếu thay đổi quá nhiều thì hắn sẽ không thể phối hợp hoàn toàn được, vì thế hắn nhất định phải suy tính kỹ lưỡng, phải cam đoan mọi người có thể thuận lợi thoát khỏi nơi này.
Sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng bước chân, Cố Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, phát hiện thứ đang tới không giống với phỏng đoán của hắn.
Chắc hẳn là những người khác, người này đột nhiên khoa tay múa chân ra động tác với Mỹ Đỗ Toa, mà nàng ta thì im bặt không nói không rằng.
Sau đó nhìn đối phương, hắn có hơi bất ngờ với người này, cả hai người vừa vặn đối mắt với nhau, nhưng bên cạnh hắn ta vẫn còn một số người khác.
Theo như hắn ta xem xét thì nếu hiện tại hắn xông lên thì chắc chắn sẽ không tổn hao cái gì, thậm chí còn chiếm được lợi ích.
Dù sao hắn ta mang theo hai người, không có khả năng họ lâm trận phản bội được, mà hắn ta cũng chẳng rảnh để suy nghĩ linh tinh.
Nhưng lý do khiến Cố Thiếu Dương nhìn chằm chằm tên áo đen là do hắn thấy được cái bóng của Duy Nạp Tư bên cạnh tên đó.
Chuyện này không tồi, vì thế hắn cứ nhìn chăm chú tên áo đen đối diện. Đối phương bị hắn nhìn chằm chằm cũng cảm thấy run rẩy, sau đó trực tiếp ra tay.
Cố Thiếu Dương xách Thất Tinh Long Uyên vọt tới, tên áo đen kia huy kiếm trong tay, thậm chí còn cảm giác được hắn đang lạnh tới run người.
“Chẳng lẽ ngươi là người tạo ra cái bóng này?”
Đối phương mang theo khuôn mặt mơ hồ nhìn hắn, Cố Thiếu Dương cũng không có ý tin vào biểu hiện trên mặt đối phương, vì thế vác kiếm xông lên đánh mấy chiêu.
Lúc hai người tách ra, tên áo đen mơ hồ nhìn Cố Thiếu Dương trước mặt. Phẫn nộ trên mặt hắn không phải là giả, nhưng cái nồi đen đột nhiên bị úp lên người như này hắn ta gánh không nổi.
“Có phải ngươi đoán sai cái gì không, ta mới là người bị ngươi nhốt trong mật thất.”
“Sao các ngươi biết con đường này sẽ thông tới con đường mà Cố Thiếu Dương và Mỹ Đỗ Toa chứ? Nhỡ chúng ta đi vào ngõ cụt thì sao?”
“Mặc kệ kết quả có như nào thì chúng ta vẫn phải thử xem, chẳng lẽ không làm rồi chỉ cho rằng đó là hiểu lầm? Huống chi bọn họ có la bàn dò vị trí, nếu chúng ta tới gần họ thì họ nhất định sẽ tìm ra chúng ta.”
Nhưng từ đầu tới cuối họ đều không ngờ rằng lần này Cố Thiếu Dương không làm như thế, dù sao trong thời khắc hiện tại, hắn còn phải ở lại với Duy Nạp Tư và nữ nhân xà tộc này nữa.
Kỳ thực từ lúc bắt đầu trong lòng hắn đã hiểu được, nhưng vì một số nguyên nhân mà sinh ra biến động.
Tuy nhiên mặc kệ như nào thì sứ mệnh của hắn vẫn không hề thay đổi, đối với hắn mà nói thì phải tìm được tên áo đen, sau đó để hắn ta cách xa mấy người này một chút, nếu không sẽ dẫn tới rất nhiều chuyện không hay.
Hơn nữa một khi hắn một mình vào cung thì căn bản không thể ứng phó nổi, nên rất cần những người khác giúp đỡ.
Vừa vặn người trước mắt trở thành mục tiêu của hắn, dĩ nhiên hắn cũng đã dự đoán được một số chuyện khác rồi.
Mà nếu thay đổi quá nhiều thì hắn sẽ không thể phối hợp hoàn toàn được, vì thế hắn nhất định phải suy tính kỹ lưỡng, phải cam đoan mọi người có thể thuận lợi thoát khỏi nơi này.
Sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng bước chân, Cố Thiếu Dương quay đầu lại nhìn, phát hiện thứ đang tới không giống với phỏng đoán của hắn.
Chắc hẳn là những người khác, người này đột nhiên khoa tay múa chân ra động tác với Mỹ Đỗ Toa, mà nàng ta thì im bặt không nói không rằng.
Sau đó nhìn đối phương, hắn có hơi bất ngờ với người này, cả hai người vừa vặn đối mắt với nhau, nhưng bên cạnh hắn ta vẫn còn một số người khác.
Theo như hắn ta xem xét thì nếu hiện tại hắn xông lên thì chắc chắn sẽ không tổn hao cái gì, thậm chí còn chiếm được lợi ích.
Dù sao hắn ta mang theo hai người, không có khả năng họ lâm trận phản bội được, mà hắn ta cũng chẳng rảnh để suy nghĩ linh tinh.
Nhưng lý do khiến Cố Thiếu Dương nhìn chằm chằm tên áo đen là do hắn thấy được cái bóng của Duy Nạp Tư bên cạnh tên đó.
Chuyện này không tồi, vì thế hắn cứ nhìn chăm chú tên áo đen đối diện. Đối phương bị hắn nhìn chằm chằm cũng cảm thấy run rẩy, sau đó trực tiếp ra tay.
Cố Thiếu Dương xách Thất Tinh Long Uyên vọt tới, tên áo đen kia huy kiếm trong tay, thậm chí còn cảm giác được hắn đang lạnh tới run người.
“Chẳng lẽ ngươi là người tạo ra cái bóng này?”
Đối phương mang theo khuôn mặt mơ hồ nhìn hắn, Cố Thiếu Dương cũng không có ý tin vào biểu hiện trên mặt đối phương, vì thế vác kiếm xông lên đánh mấy chiêu.
Lúc hai người tách ra, tên áo đen mơ hồ nhìn Cố Thiếu Dương trước mặt. Phẫn nộ trên mặt hắn không phải là giả, nhưng cái nồi đen đột nhiên bị úp lên người như này hắn ta gánh không nổi.
“Có phải ngươi đoán sai cái gì không, ta mới là người bị ngươi nhốt trong mật thất.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.