Chương 698:
Can Đáo Thiên Minh
29/07/2021
Nghe được lời này, đối phương cũng chẳng cho bọn họ sắc mặt đẹp, trái lại còn nhếch mép, tỏ ra không thèm để ý chút nào.
Thật ra, bộ dáng của Triệu Ngữ Yên khiến hắn khá tức giận, vì thế phất tay thu lại. Na Tháp Toa thấy Cố Thiếu Dương làm vậy cũng có hơi bất đắc dĩ.
Nhưng người này không nói thêm gì, chỉ nhìn Cố Thiếu Dương đang cười trừ.
“Nàng ta nói như vậy không những không có ích mà còn không dùng để tìm ra được một chút manh mối nào, chẳng thà chúng ta tự tìm dần dần còn hơn. Hơn nữa la bàn cũng nằm trong tay ta, hầu như đại cục đều nằm trong tầm kiểm soát, nàng ta có ý kiến là chuyện của nàng ta, các ngươi không nên thấy thế mà bất an.”
Lời này của hắn trái lại khiến Mỹ Đỗ Toa cảm thấy bất ngờ, những người từng thấy tộc xà nhân bọn họ đều cho rằng họ là chủng loại mang lại điều xấu. Vì thế không ai muốn lại gần chủng tộc của họ, mà tình hình trước mắt khiến nàng ta rất ngạc nhiên.
Hơn nữa hắn ta lại nguyện ý giải thích thay nàng ta, giống như có người từng đứng trước mặt nàng ta che chở khỏi bị người khác bắt nạt.
Bóng dáng của hai người trùng với nhau, cho dù Mỹ Đỗ Toa không muốn nhớ lại cũng không có cách nào. Mà Tát Lạc cũng cảm nhận được khí tức như thế.
Nhưng hắn ta vẫn phải nhắc nhở một phen, đáng ra họ phải chạy trối chết trong sơn động này mới đúng, nhưng cũng phải xem thử nam nhân trước mắt này có thể chạy nổi không đã.
“Xem như tất cả đã thương lượng xong, chúng ta sẽ trực tiếp đi tìm vậy… Có lẽ biện pháp duy nhất để thoát khỏi nơi này là phải tìm được Lưu Vân Đại Đế.”
Tát Lạc gật đầu đồng tình, tình hình trước mắt khiến hắn ta không kịp chuẩn bị, người biến mất thì không nói, mà ngay cả cái bóng cũng xuất hiện rồi.
Khiến hắn ngoài ý muốn nhưng lại khiến hắn nghĩ ra được một số chuyện, nếu hắn muốn một mình xông ra khỏi nơi này thì chắc chắn vẫn phải có sự trợ giúp của người khác, vì hắn không có bản lĩnh lớn tới mức đó.
May mà hắn đã liệu trước được vài thứ, nếu nói Cố Thiếu Dương hắn không có ai giúp đỡ thì đó là chuyện không thể nào.
Nhưng hết lần này tới lần khác Duy Nạp Tư đều tìm thêm phiên toái cho hắn, cái đinh trên người nàng ta cứ thế mà rơi xuống.
Điều này khiến Cố Thiếu Dương sững sờ ngạc nhiên, mấy cái đinh này hắn dùng hết sức lực cũng không thể gỡ xuống được, ngay cả người kia cũng không thể, hơn nữa hắn lại là người đứng trông coi cái bóng.
Giống như hai người đang mắt đối mắt nhìn nhau, bộ dáng đó khiến hắn lúng túng không thôi. Nhưng Mỹ Đỗ Toa đối diện lại nhặt mấy cái đinh lên.
Lần nữa quay lại, tiếp tục nhổ đinh, nhưng Duy Nạp Tư không có bất kì chuyển biến gì, tựa như đã bị cố định tại một chỗ.
“Đây là tình huống gì?”
“Sao mà ta biết được, nó đột nhiên rớt xuống sao lại hỏi ta, chẳng lẽ ta đủ sức rút nó à?”
Nói xong, Cố Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới động tác của Mỹ Đỗ Toa.
Thật ra, bộ dáng của Triệu Ngữ Yên khiến hắn khá tức giận, vì thế phất tay thu lại. Na Tháp Toa thấy Cố Thiếu Dương làm vậy cũng có hơi bất đắc dĩ.
Nhưng người này không nói thêm gì, chỉ nhìn Cố Thiếu Dương đang cười trừ.
“Nàng ta nói như vậy không những không có ích mà còn không dùng để tìm ra được một chút manh mối nào, chẳng thà chúng ta tự tìm dần dần còn hơn. Hơn nữa la bàn cũng nằm trong tay ta, hầu như đại cục đều nằm trong tầm kiểm soát, nàng ta có ý kiến là chuyện của nàng ta, các ngươi không nên thấy thế mà bất an.”
Lời này của hắn trái lại khiến Mỹ Đỗ Toa cảm thấy bất ngờ, những người từng thấy tộc xà nhân bọn họ đều cho rằng họ là chủng loại mang lại điều xấu. Vì thế không ai muốn lại gần chủng tộc của họ, mà tình hình trước mắt khiến nàng ta rất ngạc nhiên.
Hơn nữa hắn ta lại nguyện ý giải thích thay nàng ta, giống như có người từng đứng trước mặt nàng ta che chở khỏi bị người khác bắt nạt.
Bóng dáng của hai người trùng với nhau, cho dù Mỹ Đỗ Toa không muốn nhớ lại cũng không có cách nào. Mà Tát Lạc cũng cảm nhận được khí tức như thế.
Nhưng hắn ta vẫn phải nhắc nhở một phen, đáng ra họ phải chạy trối chết trong sơn động này mới đúng, nhưng cũng phải xem thử nam nhân trước mắt này có thể chạy nổi không đã.
“Xem như tất cả đã thương lượng xong, chúng ta sẽ trực tiếp đi tìm vậy… Có lẽ biện pháp duy nhất để thoát khỏi nơi này là phải tìm được Lưu Vân Đại Đế.”
Tát Lạc gật đầu đồng tình, tình hình trước mắt khiến hắn ta không kịp chuẩn bị, người biến mất thì không nói, mà ngay cả cái bóng cũng xuất hiện rồi.
Khiến hắn ngoài ý muốn nhưng lại khiến hắn nghĩ ra được một số chuyện, nếu hắn muốn một mình xông ra khỏi nơi này thì chắc chắn vẫn phải có sự trợ giúp của người khác, vì hắn không có bản lĩnh lớn tới mức đó.
May mà hắn đã liệu trước được vài thứ, nếu nói Cố Thiếu Dương hắn không có ai giúp đỡ thì đó là chuyện không thể nào.
Nhưng hết lần này tới lần khác Duy Nạp Tư đều tìm thêm phiên toái cho hắn, cái đinh trên người nàng ta cứ thế mà rơi xuống.
Điều này khiến Cố Thiếu Dương sững sờ ngạc nhiên, mấy cái đinh này hắn dùng hết sức lực cũng không thể gỡ xuống được, ngay cả người kia cũng không thể, hơn nữa hắn lại là người đứng trông coi cái bóng.
Giống như hai người đang mắt đối mắt nhìn nhau, bộ dáng đó khiến hắn lúng túng không thôi. Nhưng Mỹ Đỗ Toa đối diện lại nhặt mấy cái đinh lên.
Lần nữa quay lại, tiếp tục nhổ đinh, nhưng Duy Nạp Tư không có bất kì chuyển biến gì, tựa như đã bị cố định tại một chỗ.
“Đây là tình huống gì?”
“Sao mà ta biết được, nó đột nhiên rớt xuống sao lại hỏi ta, chẳng lẽ ta đủ sức rút nó à?”
Nói xong, Cố Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới động tác của Mỹ Đỗ Toa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.