Chương 708:
Can Đáo Thiên Minh
08/08/2021
Huống chi là trong cục diện như thế, Cố Thiếu Dương tỉ mỉ quan sát tình hình trước mắt. Đột nhiên không thấy Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề đâu, ngay cả Mỹ Đỗ Toa cũng biến mất tăm mất tích.
Xem ra nơi này chỉ cho phép đi một mình, chỉ cần rời khỏi vị trí thì tất cả những người khác đều không thể nhìn thấy nhau.
Tình hình có hơi đau đầu, nhưng hắn sẽ không vì thế mà từ bỏ. Đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì Na Tháp Toa chính là một chỉ dẫn của hắn, mặc dù hắn chỉ nhìn thấy trong cơ thể của người kia có một khối bảo thạch nho nhỏ.
Hắn không biết đó là cái gì, vì thế nghiêng đầu nói nhỏ vào tai Mỹ Đỗ Toa, lúc này Na Tháp Toa cũng không nghe thấy hắn đang nói.
Mỹ Đỗ Toa hơi do dự, đây chính là bảo vật gia truyền mà Na Tháp Toa luôn đeo ở cổ, cho tới giờ đều chưa từng lấy ra.
Không ngờ Cố Thiếu Dương mù rồi lại có thể nhìn thấy được bảo bối của Na Tháp Toa. Nhưng nàng ta lại không dám mở miệng hỏi, sợ hắn ta cho rằng nàng ta có ý đồ gì.
“Không sao, ngươi hỏi giúp ta thứ đó làm bằng vật liệu gì. Ta có thể cảm nhận được nó, chắc cũng gần như vậy thôi.
Hơn nữa ta cũng thấy được vòng sáng trên mặt đất, chỉ cần các ngươi có thể tìm được điểm giống nhau, nhưng ta nghĩ trong đó có bảo vật của nàng.”
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa đi nói với Na Tháp Toa. Trong lúc đang thăm dò, Na Tháp Toa tỏ ra rất bất mãn, thậm chí còn có xu hướng phát cáu.
Nhưng khi nàng ta nghe tới cuối, phát hiện có thể tìm ra được chân tướng, vì thế thái độ của nàng ta hoà hoãn hơn. Sau đó nhìn về phía Cố Thiếu Dương, hiện tại trong mắt nàng ta, hắn chính là một tên thần côn.
“Vậy ta có thể nói chuyện riêng với hắn không?”
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, sau đó đi chỗ khác. Na Tháp Toa tới gần, ngồi chồm hỗm xuống cạnh Cố Thiếu Dương, lấy dây chuyền trên cổ đặt vào tay hắn.
“Nếu ngươi có thể cảm nhận được hào quang của thứ này giống nhau thì chỉ vị trí cho ta đi.”
Thế là Cố Thiếu Dương sờ lên khối bảo thạch nhỏ đó, cảm xúc trơn mượt rất giống noãn ngọc, nhiệt độ còn lưu lại bên trên là của Na Tháp Toa.
Sau đó hắn nhờ Na Tháp Toa đỡ dậy, hắn dùng mũi chân chỉ vào một vị trí, đó là nơi phát ra tia sáng. Nhưng Na Tháp Toa lại thấy nơi đó không có bất kì vật gì cả.
“Không phải cái gì cũng nhìn bề ngoài được, có lẽ nó nằm ở dưới lớp nham thạch này.”
Na Tháp Toa nghe vậy lập tức gật đầu, sau đó nhìn kĩ phía dưới, lúc này đột nhiên phát hiện một điểm.
Không ngờ ở bên trong các tảng đá lớn góc cạnh thô sơ lại xuất hiện một thứ đặc thù. Nàng ta nhanh chóng phong toả vị trí, bắt đầu từ khu vực này.
Thứ xuất hiện trước mặt nàng ta là một cái vòng ngọc, chuyện này khiến nàng ta rất bất ngờ. Không ngờ rằng hắn ta đã đoán đúng.
Chính lúc này nàng ta đã hiểu được một chút chuyện, mặc dù trong quá trình đó đã khác đi đôi chút nhưng nàng ta có do dự thêm cũng chẳng được lợi gì, không bằng thành thật ở chỗ này.
Xem ra nơi này chỉ cho phép đi một mình, chỉ cần rời khỏi vị trí thì tất cả những người khác đều không thể nhìn thấy nhau.
Tình hình có hơi đau đầu, nhưng hắn sẽ không vì thế mà từ bỏ. Đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì Na Tháp Toa chính là một chỉ dẫn của hắn, mặc dù hắn chỉ nhìn thấy trong cơ thể của người kia có một khối bảo thạch nho nhỏ.
Hắn không biết đó là cái gì, vì thế nghiêng đầu nói nhỏ vào tai Mỹ Đỗ Toa, lúc này Na Tháp Toa cũng không nghe thấy hắn đang nói.
Mỹ Đỗ Toa hơi do dự, đây chính là bảo vật gia truyền mà Na Tháp Toa luôn đeo ở cổ, cho tới giờ đều chưa từng lấy ra.
Không ngờ Cố Thiếu Dương mù rồi lại có thể nhìn thấy được bảo bối của Na Tháp Toa. Nhưng nàng ta lại không dám mở miệng hỏi, sợ hắn ta cho rằng nàng ta có ý đồ gì.
“Không sao, ngươi hỏi giúp ta thứ đó làm bằng vật liệu gì. Ta có thể cảm nhận được nó, chắc cũng gần như vậy thôi.
Hơn nữa ta cũng thấy được vòng sáng trên mặt đất, chỉ cần các ngươi có thể tìm được điểm giống nhau, nhưng ta nghĩ trong đó có bảo vật của nàng.”
Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa đi nói với Na Tháp Toa. Trong lúc đang thăm dò, Na Tháp Toa tỏ ra rất bất mãn, thậm chí còn có xu hướng phát cáu.
Nhưng khi nàng ta nghe tới cuối, phát hiện có thể tìm ra được chân tướng, vì thế thái độ của nàng ta hoà hoãn hơn. Sau đó nhìn về phía Cố Thiếu Dương, hiện tại trong mắt nàng ta, hắn chính là một tên thần côn.
“Vậy ta có thể nói chuyện riêng với hắn không?”
Mỹ Đỗ Toa gật đầu, sau đó đi chỗ khác. Na Tháp Toa tới gần, ngồi chồm hỗm xuống cạnh Cố Thiếu Dương, lấy dây chuyền trên cổ đặt vào tay hắn.
“Nếu ngươi có thể cảm nhận được hào quang của thứ này giống nhau thì chỉ vị trí cho ta đi.”
Thế là Cố Thiếu Dương sờ lên khối bảo thạch nhỏ đó, cảm xúc trơn mượt rất giống noãn ngọc, nhiệt độ còn lưu lại bên trên là của Na Tháp Toa.
Sau đó hắn nhờ Na Tháp Toa đỡ dậy, hắn dùng mũi chân chỉ vào một vị trí, đó là nơi phát ra tia sáng. Nhưng Na Tháp Toa lại thấy nơi đó không có bất kì vật gì cả.
“Không phải cái gì cũng nhìn bề ngoài được, có lẽ nó nằm ở dưới lớp nham thạch này.”
Na Tháp Toa nghe vậy lập tức gật đầu, sau đó nhìn kĩ phía dưới, lúc này đột nhiên phát hiện một điểm.
Không ngờ ở bên trong các tảng đá lớn góc cạnh thô sơ lại xuất hiện một thứ đặc thù. Nàng ta nhanh chóng phong toả vị trí, bắt đầu từ khu vực này.
Thứ xuất hiện trước mặt nàng ta là một cái vòng ngọc, chuyện này khiến nàng ta rất bất ngờ. Không ngờ rằng hắn ta đã đoán đúng.
Chính lúc này nàng ta đã hiểu được một chút chuyện, mặc dù trong quá trình đó đã khác đi đôi chút nhưng nàng ta có do dự thêm cũng chẳng được lợi gì, không bằng thành thật ở chỗ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.