Chương 709:
Can Đáo Thiên Minh
09/08/2021
“Ngươi tìm được thứ đó không?”
Tiếng của hắn xuất hiện sau lưng Na Tháp Toa. Lúc này nàng ta chỉ hơi gật đầu, sau mới ý thức được hiện tại hắn không thể nhìn thấy, nên ừ một tiếng.
Đợi khi nàng ta quyết định xong liền trực tiếp dẫn hắn vào bên trong. Mỹ Đỗ Toa bên cạnh thấy vậy liền muốn cản, nhưng đã bị Na Tháp Toa ngăn lại.
“Ta cảm thấy lời của hắn rất có đạo lý, hắn nói hắn có thể nhìn thấy tia sáng phát ra, không bằng chúng ta cứ tin hắn một lần đi. Hơn nữa không phải la bàn của hắn rất hữu dụng hay sao.”
Mỹ Đỗ Toa hơi do dự, sau đó cắn môi suy nghĩ tựa như đang đấu tranh tư tưởng lần cuối.
Không thể không nói chuyện này khiến nàng ta rất bất ngờ, nhưng những điều cần cân nhắc nàng ta chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Dù sao chuyện nàng ta liên tưởng tới thì chắc chắn bây giờ sẽ nghĩ tới những điểm khác, có lẽ trong quá trình này sẽ có thứ thay đổi.
Chỉ là hiện tại cục diện chưa chắc đã thuận lợi như vậy, mà nàng ta cũng hiểu được. Đó là sẽ có một phương diện khác không giống như nàng ta đã nghĩ.
Càng đi xuống dưới thông đạo, hắn càng cảm nhận được gió lạnh không ngừng đập vào mặt, không nghi ngờ gì nữa, hắn đã lựa chọn đúng.
Cố Thiếu Dương lục lọi xung quanh một chút thì va phải góc đường, mặc dù hắn không rõ sẽ phát sinh chuyện gì nhưng hắn lại đoán được một chút chuyện khác.
Còn Triệu Ngữ Yên đã xảy ra chuyện gì thì hắn không biết.
Với lại hắn đoán dù mình đang bất kì đâu nàng ta vẫn sẽ tìm được và đứng ở bên cạnh hắn.
Tuy nhiên trên con đường này, cạm bẫy mà Lưu Vân Đại Đế để lại không phải chỉ có một hai cái, mà là một đống bẫy dài liên miên.
“Ngươi không cần phải dặn, ta tự thoát là được rồi, hơn nữa ta còn có thể nhìn được kết cấu nội bộ.”
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên hơi sửng sốt một chút, hắn đang nói thật hay nói giả, tại sao càng nghe lại càng giống như đang gạt người thế. Nhưng sau đó, hắn ta đã dùng chính thực lực của mình để chứng tỏ hắn nói thật hay nói giả.
Theo động tác của hắn, nàng ta dần nhìn thấy những thứ khác. Hắn ta thật sự đi về hướng này, những cử động sau đó cũng khiến nàng ta sáng mắt, nàng ta chưa từng nghĩ tới trường hợp này bao giờ cả.
Động tác của hắn càng nhanh nàng ta càng thấy rõ được, khoảng cách thời gian ở đây rõ ràng như vậy, sợ là trong lòng Cố Thiếu Dương đã có phương hướng sẵn.
Thế là Triệu Ngữ Yên không tiếp tục lắm miệng, trực tiếp quay lại thế giới tinh thần của Cố Thiếu Dương. Thật ra vừa rồi Cố Thiếu Dương chỉ nhìn được hướng nào, nhưng hắn không ngờ mình đánh bậy đánh bạ lại chọn đúng.
Nhưng ngay khi hắn đặt chân xuống, tia sáng lập tức biến mất, vì thế chân hắn vẫn nhấc lên trên, mãi không đặt xuống đất.
Một giây sau, bên phải lại xuất hiện tia sáng. Lúc này Cố Thiếu Dương mới yên tâm đi tới, đây cũng là lần thứ nhất hắn giải được, nhưng phải nhìn vào tần suất chứ không thể đi qua loa cho có được.
Tiếng của hắn xuất hiện sau lưng Na Tháp Toa. Lúc này nàng ta chỉ hơi gật đầu, sau mới ý thức được hiện tại hắn không thể nhìn thấy, nên ừ một tiếng.
Đợi khi nàng ta quyết định xong liền trực tiếp dẫn hắn vào bên trong. Mỹ Đỗ Toa bên cạnh thấy vậy liền muốn cản, nhưng đã bị Na Tháp Toa ngăn lại.
“Ta cảm thấy lời của hắn rất có đạo lý, hắn nói hắn có thể nhìn thấy tia sáng phát ra, không bằng chúng ta cứ tin hắn một lần đi. Hơn nữa không phải la bàn của hắn rất hữu dụng hay sao.”
Mỹ Đỗ Toa hơi do dự, sau đó cắn môi suy nghĩ tựa như đang đấu tranh tư tưởng lần cuối.
Không thể không nói chuyện này khiến nàng ta rất bất ngờ, nhưng những điều cần cân nhắc nàng ta chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Dù sao chuyện nàng ta liên tưởng tới thì chắc chắn bây giờ sẽ nghĩ tới những điểm khác, có lẽ trong quá trình này sẽ có thứ thay đổi.
Chỉ là hiện tại cục diện chưa chắc đã thuận lợi như vậy, mà nàng ta cũng hiểu được. Đó là sẽ có một phương diện khác không giống như nàng ta đã nghĩ.
Càng đi xuống dưới thông đạo, hắn càng cảm nhận được gió lạnh không ngừng đập vào mặt, không nghi ngờ gì nữa, hắn đã lựa chọn đúng.
Cố Thiếu Dương lục lọi xung quanh một chút thì va phải góc đường, mặc dù hắn không rõ sẽ phát sinh chuyện gì nhưng hắn lại đoán được một chút chuyện khác.
Còn Triệu Ngữ Yên đã xảy ra chuyện gì thì hắn không biết.
Với lại hắn đoán dù mình đang bất kì đâu nàng ta vẫn sẽ tìm được và đứng ở bên cạnh hắn.
Tuy nhiên trên con đường này, cạm bẫy mà Lưu Vân Đại Đế để lại không phải chỉ có một hai cái, mà là một đống bẫy dài liên miên.
“Ngươi không cần phải dặn, ta tự thoát là được rồi, hơn nữa ta còn có thể nhìn được kết cấu nội bộ.”
Nghe vậy, Triệu Ngữ Yên hơi sửng sốt một chút, hắn đang nói thật hay nói giả, tại sao càng nghe lại càng giống như đang gạt người thế. Nhưng sau đó, hắn ta đã dùng chính thực lực của mình để chứng tỏ hắn nói thật hay nói giả.
Theo động tác của hắn, nàng ta dần nhìn thấy những thứ khác. Hắn ta thật sự đi về hướng này, những cử động sau đó cũng khiến nàng ta sáng mắt, nàng ta chưa từng nghĩ tới trường hợp này bao giờ cả.
Động tác của hắn càng nhanh nàng ta càng thấy rõ được, khoảng cách thời gian ở đây rõ ràng như vậy, sợ là trong lòng Cố Thiếu Dương đã có phương hướng sẵn.
Thế là Triệu Ngữ Yên không tiếp tục lắm miệng, trực tiếp quay lại thế giới tinh thần của Cố Thiếu Dương. Thật ra vừa rồi Cố Thiếu Dương chỉ nhìn được hướng nào, nhưng hắn không ngờ mình đánh bậy đánh bạ lại chọn đúng.
Nhưng ngay khi hắn đặt chân xuống, tia sáng lập tức biến mất, vì thế chân hắn vẫn nhấc lên trên, mãi không đặt xuống đất.
Một giây sau, bên phải lại xuất hiện tia sáng. Lúc này Cố Thiếu Dương mới yên tâm đi tới, đây cũng là lần thứ nhất hắn giải được, nhưng phải nhìn vào tần suất chứ không thể đi qua loa cho có được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.