Chương 711:
Can Đáo Thiên Minh
11/08/2021
Nó tựa như muốn chứng minh cái gì đó, nhưng trước mắt Cố Thiếu Dương cũng không cân nhắc nhiều, mà trực tiếp nhìn về phía bên cạnh rào chắn.
Đây là thứ duy nhất hắn có thể nhìn thấy, trước mặt hắn xuất hiện một thứ trông giống hàng rào, điều này khiến hắn khá bất ngờ, có lẽ đó chính là điểm khác nhau.
“Ta có thể tự đi được không?”
Ngay khi hắn vừa nói xong nói xong, người phía trước đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng, điều này ngược lại đã để cho hắn có mấy phần ngoài ý muốn, chẳng lẽ còn có loại tình huống như này sao?
Trái lại mục đích của Lưu Vân Đại Đế hắn đoán được hơn nửa, đơn giản chính là muốn dùng cách thức này để giải quyết, nhưng mà việc hắn làm chắc chắn sẽ không do dự .
Cho nên trong quá trình sẽ có một số chuyện không phân cao thấp với dự đoán của hắn. Cũng không biết Tát Lạc có thu được tín hiệu của hắn hay không. Dù sao đối phương cũng cách hắn khá xa.
Không ngờ Tát Lạc vẫn thấy được ám chỉ của hắn. Không ai ngờ rằng hắn vậy mà lại cầu viện với bọn họ.
Thế là Tát Lạc nhanh chóng chạy tới nơi trống rỗng kia, lại phát hiện bên trong sơn động này tối thui, hơn nữa trên mặt đất còn có bẫy động vật nằm rải rác khắp nơi, chẳng lẽ vật này dùng cho hắn sao?
Hiện tại Tát Lạc đang sử dụng năng lực nhìn đêm của mình để dò xét các chướng ngoại vật, nhưng đang xem tới giữa đường thì hắn dừng lại.
Trên đất có một cái vết máu loang lổ, không khó để nhìn ra, có lẽ là của ngừoi đi trước. Điều này khiến hắn ta phải rơi vào hoảng loạn.
Mỹ Đỗ Toa sau lưng cũng vội vã theo sau, đuổi theo mệt tới mức thở hổn hển, nhìn thấy cái bộ dáng này của nàng, Tát Lạc vội che vết máu kia lại.
Tránh để Mỹ Đỗ Toa biết sau đó là ra chuyện khác thường. Hắn cũng sợ bản thân sơ suất trực tiếp động thủ.
Nếu vậy thì chỉ sợ tiểu Hắc và tiểu Bạch từ lúc tiến vào đã ngửi thấy loại mùi kia, đó chính là sự khác biệt với bọn hắn.
Tựa như có người cố tình để lại mùi, mùi máu thực ra rất giống các loại khác, chỉ có một số phương diện là khác biệt.
Thế nên suy tính sẽ không giống thế. Hơn nữa trước mắt hắn còn đoán được một số chuyện, mà Khắc Lý Tư Để cũng đã hiểu được tại sao Tát Lạc lại kéo dài thời gian.
Giờ nhìn lại, tầm mắt hai người kia đều nhìn về phía này, chân cũng bước tới.
Kỳ thực càng nhắc tới hắn ta càng cảm thấy kỳ quái, trước đó chỉ đơn giản là móc nối một số tình tiết. Nhưng giờ nghĩ tới hắn vẫn cảm thấy có phần chênh lệch một chút.
“Phương diện này có lẽ không đơn giản như chúng ta đã nghĩ, hơn nữa trong cái sơn động này hình như còn có những người khác tồn tại, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút.”
Mọi người nhao nhao gật đầu, nhưng lúc này suy nghĩ của Mỹ Đỗ Toa không giống như đối với việc này, chuyện này không khỏi khiến mình có chút đau đầu.
Dù sao hắn lo lắng chính hắn cũng biết đến, mà hắn cũng không thể lúc nào cũng để tâm tới mọi người được, đó cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến hắn phải đặt ra nghi vấn.
Nhưng mà hắn cũng đã nghĩ đến một số phương diện khác, nếu như hắn có thể hiểu rõ những tình huống này thì sẽ không đến mức phức tạp như vậy.
Đây là thứ duy nhất hắn có thể nhìn thấy, trước mặt hắn xuất hiện một thứ trông giống hàng rào, điều này khiến hắn khá bất ngờ, có lẽ đó chính là điểm khác nhau.
“Ta có thể tự đi được không?”
Ngay khi hắn vừa nói xong nói xong, người phía trước đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng, điều này ngược lại đã để cho hắn có mấy phần ngoài ý muốn, chẳng lẽ còn có loại tình huống như này sao?
Trái lại mục đích của Lưu Vân Đại Đế hắn đoán được hơn nửa, đơn giản chính là muốn dùng cách thức này để giải quyết, nhưng mà việc hắn làm chắc chắn sẽ không do dự .
Cho nên trong quá trình sẽ có một số chuyện không phân cao thấp với dự đoán của hắn. Cũng không biết Tát Lạc có thu được tín hiệu của hắn hay không. Dù sao đối phương cũng cách hắn khá xa.
Không ngờ Tát Lạc vẫn thấy được ám chỉ của hắn. Không ai ngờ rằng hắn vậy mà lại cầu viện với bọn họ.
Thế là Tát Lạc nhanh chóng chạy tới nơi trống rỗng kia, lại phát hiện bên trong sơn động này tối thui, hơn nữa trên mặt đất còn có bẫy động vật nằm rải rác khắp nơi, chẳng lẽ vật này dùng cho hắn sao?
Hiện tại Tát Lạc đang sử dụng năng lực nhìn đêm của mình để dò xét các chướng ngoại vật, nhưng đang xem tới giữa đường thì hắn dừng lại.
Trên đất có một cái vết máu loang lổ, không khó để nhìn ra, có lẽ là của ngừoi đi trước. Điều này khiến hắn ta phải rơi vào hoảng loạn.
Mỹ Đỗ Toa sau lưng cũng vội vã theo sau, đuổi theo mệt tới mức thở hổn hển, nhìn thấy cái bộ dáng này của nàng, Tát Lạc vội che vết máu kia lại.
Tránh để Mỹ Đỗ Toa biết sau đó là ra chuyện khác thường. Hắn cũng sợ bản thân sơ suất trực tiếp động thủ.
Nếu vậy thì chỉ sợ tiểu Hắc và tiểu Bạch từ lúc tiến vào đã ngửi thấy loại mùi kia, đó chính là sự khác biệt với bọn hắn.
Tựa như có người cố tình để lại mùi, mùi máu thực ra rất giống các loại khác, chỉ có một số phương diện là khác biệt.
Thế nên suy tính sẽ không giống thế. Hơn nữa trước mắt hắn còn đoán được một số chuyện, mà Khắc Lý Tư Để cũng đã hiểu được tại sao Tát Lạc lại kéo dài thời gian.
Giờ nhìn lại, tầm mắt hai người kia đều nhìn về phía này, chân cũng bước tới.
Kỳ thực càng nhắc tới hắn ta càng cảm thấy kỳ quái, trước đó chỉ đơn giản là móc nối một số tình tiết. Nhưng giờ nghĩ tới hắn vẫn cảm thấy có phần chênh lệch một chút.
“Phương diện này có lẽ không đơn giản như chúng ta đã nghĩ, hơn nữa trong cái sơn động này hình như còn có những người khác tồn tại, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút.”
Mọi người nhao nhao gật đầu, nhưng lúc này suy nghĩ của Mỹ Đỗ Toa không giống như đối với việc này, chuyện này không khỏi khiến mình có chút đau đầu.
Dù sao hắn lo lắng chính hắn cũng biết đến, mà hắn cũng không thể lúc nào cũng để tâm tới mọi người được, đó cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến hắn phải đặt ra nghi vấn.
Nhưng mà hắn cũng đã nghĩ đến một số phương diện khác, nếu như hắn có thể hiểu rõ những tình huống này thì sẽ không đến mức phức tạp như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.