Chương 712:
Can Đáo Thiên Minh
12/08/2021
Hiện tại khiến hắn nghĩ tới một chút những phương diện khác, nếu như nói hắn có thể dự đoán sai, thì có lẽ chuyện đó sẽ không phức tạp tới mức đó.
Dĩ nhiên lúc này Cố Thiếu Dương cũng có một chút khả năng là ngoài ý muốn, đó chính là con đường mà hắn và Na Tháp Toa tìm thấy trong lúc gặp phiền phức.
Đó là do cảm ứng của ngọc thạch mượn của Na Tháp Toa, mặc dù trước đó hắn không biết đó là thứ gì, nhưng để tìm được ra con đường này vẫn là nhờ có Na Tháp Toa giúp đỡ.
Còn sau này xuất hiện tình huống gì thì từ từ sẽ rõ, hoá ra đó cũng là một manh mối rất quan trọng, có lẽ còn có liên quan tới mệnh của bọn họ.
Thậm chí hắn còn cảm nhận được khí tức mê hoặc vẫn còn đang phảng phất khắp sơn động này, chỉ là có đôi lúc hắn không thể chắc chắn bản thân có thể giải quyết thuận lợi được.
Chuyện lần này và chuyện lần trước có lẽ không khác nhau bao nhiêu, nhưng ít hay nhiều cũng xuất hiện một số vấn đề.
Bản thân hắn có thể nhìn thấy những chuyện này, còn phải giải thích một phen, mọi manh mối lại đột nhiên bị mất hết.
Hiện tại hắn muốn khống chế đã khó lại còn khó hơn. Hiện tại hắn có thể nhìn thấy xung quanh cũng là nhờ cách làm mà hắn chưa từng nghĩ tới.
Đặc biệt trên con đường này còn rất nhiều điểm sáng nhấp nháy, mà ngay từ đầu hắn cũng không lường trước được, hắn chỉ cho rằng đó là do ảo giác.
Tuy nhiên mặc dù mục tiêu khiến hắn bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhưng hơn phân nửa chuyện lần này đều có khả năng dẫn tới nguy hiểm.
Ngay khi họ tới gần bơi đó, ngừoi bên cạnh đột nhiên làm ra hành động khác thường. Đáng lí ra không nên dẫn phát thêm đầu mối ở nơi này chứ?
Nơi này đột nhiên hạ thấp khiến Na Tháp Toa phải dừng bước chân, mà Tát Lạc cũng nhanh tay kéo lấy cánh tay nàng ta.
Sau đó hai người cùng lọt vào vực sâu, mặc dù không biết chung quanh sẽ phát sinh thêm chuyện gì, nhưng ở thời điểm này không thể nghi ngờ đối với hấn tới nói vẫn là thật quan trọng.
Trong mắt hắn, nguy hiểm xuất hiện trên con đường này không thiếu, cho dù hắn có thể tính toán kỹ thì lúc nguy hiểm tới hắn cũng không có cách nào khác.
Vì thế trong quá trình này hắn cơ bản chỉ nghĩ tới một phương diện, có lẽ đây chính là tâm linh tương thông, mà trên tay hắn còn có vòng ngọc nữa.
Nhưng cái vòng ngọc này đang không ngừng phát sáng, rõ ràng có thể cảm nhận được những thứ kia khác với thứ hắn nghĩ, nó là một loại tự mình xuất hiện.
Có lẽ không giúp ích rõ ràng gì cho hắn nhưng hiện tại chất vấn ở đây chỉ tổ tăng thêm phiền toá, thế nên hắn mới do dự.
Cuối cùng cũng nuốt lời định nói vào lòng, nếu thực sự tăng thêm phiền phức cho mọi ngừoi thì hắn giữ im lặng vẫn tốt hơn.
Hơn nữa hấn còn chứng kiến một tình trạng khác, hoá ra ngay từ luac bắt đầy chính hắn đã bị ngừoi khác coi thành con rùa trong hũ. Còn Lưu Vân Đại Đế đã sớm tính tới phương hướng họ đi, cũng như nắm được phần lớn tình hình.
Trước mắt Triệu Ngữ Yên cũng tới đỡ cánh tay Cố Thiếu Dương.
Dĩ nhiên lúc này Cố Thiếu Dương cũng có một chút khả năng là ngoài ý muốn, đó chính là con đường mà hắn và Na Tháp Toa tìm thấy trong lúc gặp phiền phức.
Đó là do cảm ứng của ngọc thạch mượn của Na Tháp Toa, mặc dù trước đó hắn không biết đó là thứ gì, nhưng để tìm được ra con đường này vẫn là nhờ có Na Tháp Toa giúp đỡ.
Còn sau này xuất hiện tình huống gì thì từ từ sẽ rõ, hoá ra đó cũng là một manh mối rất quan trọng, có lẽ còn có liên quan tới mệnh của bọn họ.
Thậm chí hắn còn cảm nhận được khí tức mê hoặc vẫn còn đang phảng phất khắp sơn động này, chỉ là có đôi lúc hắn không thể chắc chắn bản thân có thể giải quyết thuận lợi được.
Chuyện lần này và chuyện lần trước có lẽ không khác nhau bao nhiêu, nhưng ít hay nhiều cũng xuất hiện một số vấn đề.
Bản thân hắn có thể nhìn thấy những chuyện này, còn phải giải thích một phen, mọi manh mối lại đột nhiên bị mất hết.
Hiện tại hắn muốn khống chế đã khó lại còn khó hơn. Hiện tại hắn có thể nhìn thấy xung quanh cũng là nhờ cách làm mà hắn chưa từng nghĩ tới.
Đặc biệt trên con đường này còn rất nhiều điểm sáng nhấp nháy, mà ngay từ đầu hắn cũng không lường trước được, hắn chỉ cho rằng đó là do ảo giác.
Tuy nhiên mặc dù mục tiêu khiến hắn bất ngờ không kịp chuẩn bị, nhưng hơn phân nửa chuyện lần này đều có khả năng dẫn tới nguy hiểm.
Ngay khi họ tới gần bơi đó, ngừoi bên cạnh đột nhiên làm ra hành động khác thường. Đáng lí ra không nên dẫn phát thêm đầu mối ở nơi này chứ?
Nơi này đột nhiên hạ thấp khiến Na Tháp Toa phải dừng bước chân, mà Tát Lạc cũng nhanh tay kéo lấy cánh tay nàng ta.
Sau đó hai người cùng lọt vào vực sâu, mặc dù không biết chung quanh sẽ phát sinh thêm chuyện gì, nhưng ở thời điểm này không thể nghi ngờ đối với hấn tới nói vẫn là thật quan trọng.
Trong mắt hắn, nguy hiểm xuất hiện trên con đường này không thiếu, cho dù hắn có thể tính toán kỹ thì lúc nguy hiểm tới hắn cũng không có cách nào khác.
Vì thế trong quá trình này hắn cơ bản chỉ nghĩ tới một phương diện, có lẽ đây chính là tâm linh tương thông, mà trên tay hắn còn có vòng ngọc nữa.
Nhưng cái vòng ngọc này đang không ngừng phát sáng, rõ ràng có thể cảm nhận được những thứ kia khác với thứ hắn nghĩ, nó là một loại tự mình xuất hiện.
Có lẽ không giúp ích rõ ràng gì cho hắn nhưng hiện tại chất vấn ở đây chỉ tổ tăng thêm phiền toá, thế nên hắn mới do dự.
Cuối cùng cũng nuốt lời định nói vào lòng, nếu thực sự tăng thêm phiền phức cho mọi ngừoi thì hắn giữ im lặng vẫn tốt hơn.
Hơn nữa hấn còn chứng kiến một tình trạng khác, hoá ra ngay từ luac bắt đầy chính hắn đã bị ngừoi khác coi thành con rùa trong hũ. Còn Lưu Vân Đại Đế đã sớm tính tới phương hướng họ đi, cũng như nắm được phần lớn tình hình.
Trước mắt Triệu Ngữ Yên cũng tới đỡ cánh tay Cố Thiếu Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.