Chương 741:
Can Đáo Thiên Minh
12/09/2021
Nếu hắn ta bị vây ở đây thì chắc chắn sẽ tìm tới chỗ hắn xin trợ giúp, tới lúc đó không phải sẽ vẹn cả đôi đường hay sao.
Nếu hắn ta không tin hắn thì hiện tại hắn có nói cũng không có lợi ích gì, nhưng cũng có thể lý giải được một phần nào tình trạng. Còn những chuyện sẽ phát sinh tiếp theo thì tại sao không có ai tình nguyện cho hắn một cơ hội đây?
“Hơn một nửa nguyên nhân là bắt đầu từ chỗ này, nếu ngươi thực sự hành động theo dự tính thì mấy người chúng ta sẽ không rơi vào cục diện lúng túng như này.”
“Mấy người à? Không phải chỉ có hai người chúng ta hay sao?”
Sau đó Man Ma đánh giá xung quanh một lượt, phát hiện Phù Nhược Sát chỉ tới nơi này một mình, ngay cả một tên lâu la cũng không khó khiến cho hắn ta cười càng ngày càng ngông cuồng hơn.
Nếu nói như vậy, chuyện Phù Nhược Sát tới giống như là chuyện cực kì đáng ăn mừng vậy, dù sao bây giờ tên kia đã không thể quay đầu, mà với Phù Nhược Sát hắn thì đây lại chính là cơ hội.
Dù biết ít hay nhiều vẫn sẽ có phiền phức, nhưng cũng chính vì lựa chọn này mà hắn phải bất đắc dĩ dừng bước chân.
Nếu như nói chuyện lần trước chính là bước mở đầu cho lần này thì hắn đã tìm thấy một vài chuyện phiền phức rồi.
Có vẻ đã thực sự tìm được, chân lý thực sự nói thế nào hắn cũng hiểu rõ, chỉ là con đường phía trước chưa chắc có thể thuận lợi như hắn đã nghĩ.
“Dĩ nhiên, chúng ta vẫn phải làm một cuộc giao dịch trước, nếu ngươi cho rằng điều hắn làm hoàn toàn bình thường thì chúng ta sẽ không ngại để hai bên cùng phát triển. Dù sao ta cũng không muốn đứng ở một nơi lắm phiền phức như này mãi, mà có vẻ ngươi cũng không muốn đứng nhìn ta càn quấy đúng không?”
Lời của Man Ma khiến đối phương hơi do dự. Đối phương cẩn thận nhìn Man Ma, nếu nói chuyện lần trước có nguyên nhân thì hiện tại hắn đã có thể chắc chắn lựa chọn nào là tốt nhất.
Nhưng hắn vẫn có hơi khó hiểu, hắn không biết mình nên lựa chọn như thế nào để có thể thông qua con đường này thuận lợi một chút, cũng có thể là bằng như cách khác.
Phù Nhược Sát liền làm theo kế hoạch mà trước khi tới đây hắn đã chuẩn bị sẵn. Hắn trực tiếp xông ra ngoài, không ngờ không chỉ bị tên Man Ma kia đánh bật trở lại mà còn chứng kiến những tên đang mai phục ở xung quanh.
Từng lớp người đứng vây xung quanh hắn, giống như có rất rất nhiều người vậy, một màn trước mắt khiến hắn hơi choáng váng một chút.
Lúc này, Cố Thiếu Dương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trên thực tế là đang chờ thời cơ thừa nước đục thả câu.
Dù sao hắn biết thừa, càng là thứ gợi được hứng thú của người kia thì hắn càng có được nhiều thứ hơn, nhưng hắn vẫn không dám đánh cược.
Nhỡ bị thua thì hắn sẽ thua triệt để, hơn nữa tình trạng xung quanh hắn cũng hiểu rất rõ.
Phàm là thứ trở thành điều kiện tiên quyết ở nơi này thì hắn sẽ không suy tàn tới mức này, nên dù thế nào vẫn sẽ xuất hiện phiền toái, nhưng hiện tại không phải lúc để hắn do dự.
“Không phải vừa rồi ngươi nói sẽ trợ giúp ta sao?”
“Đây chỉ là điều kiện tiên quyết thôi, ta tin rằng trên đời này không ai giúp mà không lấy phí cả.”
Nghe tớ đây, đối phương khoát tay áo, trực tiếp cắt đứt lời của hắn.
Nếu hắn ta không tin hắn thì hiện tại hắn có nói cũng không có lợi ích gì, nhưng cũng có thể lý giải được một phần nào tình trạng. Còn những chuyện sẽ phát sinh tiếp theo thì tại sao không có ai tình nguyện cho hắn một cơ hội đây?
“Hơn một nửa nguyên nhân là bắt đầu từ chỗ này, nếu ngươi thực sự hành động theo dự tính thì mấy người chúng ta sẽ không rơi vào cục diện lúng túng như này.”
“Mấy người à? Không phải chỉ có hai người chúng ta hay sao?”
Sau đó Man Ma đánh giá xung quanh một lượt, phát hiện Phù Nhược Sát chỉ tới nơi này một mình, ngay cả một tên lâu la cũng không khó khiến cho hắn ta cười càng ngày càng ngông cuồng hơn.
Nếu nói như vậy, chuyện Phù Nhược Sát tới giống như là chuyện cực kì đáng ăn mừng vậy, dù sao bây giờ tên kia đã không thể quay đầu, mà với Phù Nhược Sát hắn thì đây lại chính là cơ hội.
Dù biết ít hay nhiều vẫn sẽ có phiền phức, nhưng cũng chính vì lựa chọn này mà hắn phải bất đắc dĩ dừng bước chân.
Nếu như nói chuyện lần trước chính là bước mở đầu cho lần này thì hắn đã tìm thấy một vài chuyện phiền phức rồi.
Có vẻ đã thực sự tìm được, chân lý thực sự nói thế nào hắn cũng hiểu rõ, chỉ là con đường phía trước chưa chắc có thể thuận lợi như hắn đã nghĩ.
“Dĩ nhiên, chúng ta vẫn phải làm một cuộc giao dịch trước, nếu ngươi cho rằng điều hắn làm hoàn toàn bình thường thì chúng ta sẽ không ngại để hai bên cùng phát triển. Dù sao ta cũng không muốn đứng ở một nơi lắm phiền phức như này mãi, mà có vẻ ngươi cũng không muốn đứng nhìn ta càn quấy đúng không?”
Lời của Man Ma khiến đối phương hơi do dự. Đối phương cẩn thận nhìn Man Ma, nếu nói chuyện lần trước có nguyên nhân thì hiện tại hắn đã có thể chắc chắn lựa chọn nào là tốt nhất.
Nhưng hắn vẫn có hơi khó hiểu, hắn không biết mình nên lựa chọn như thế nào để có thể thông qua con đường này thuận lợi một chút, cũng có thể là bằng như cách khác.
Phù Nhược Sát liền làm theo kế hoạch mà trước khi tới đây hắn đã chuẩn bị sẵn. Hắn trực tiếp xông ra ngoài, không ngờ không chỉ bị tên Man Ma kia đánh bật trở lại mà còn chứng kiến những tên đang mai phục ở xung quanh.
Từng lớp người đứng vây xung quanh hắn, giống như có rất rất nhiều người vậy, một màn trước mắt khiến hắn hơi choáng váng một chút.
Lúc này, Cố Thiếu Dương nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trên thực tế là đang chờ thời cơ thừa nước đục thả câu.
Dù sao hắn biết thừa, càng là thứ gợi được hứng thú của người kia thì hắn càng có được nhiều thứ hơn, nhưng hắn vẫn không dám đánh cược.
Nhỡ bị thua thì hắn sẽ thua triệt để, hơn nữa tình trạng xung quanh hắn cũng hiểu rất rõ.
Phàm là thứ trở thành điều kiện tiên quyết ở nơi này thì hắn sẽ không suy tàn tới mức này, nên dù thế nào vẫn sẽ xuất hiện phiền toái, nhưng hiện tại không phải lúc để hắn do dự.
“Không phải vừa rồi ngươi nói sẽ trợ giúp ta sao?”
“Đây chỉ là điều kiện tiên quyết thôi, ta tin rằng trên đời này không ai giúp mà không lấy phí cả.”
Nghe tớ đây, đối phương khoát tay áo, trực tiếp cắt đứt lời của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.