Chương 755:
Can Đáo Thiên Minh
04/10/2021
Có lẽ không có ai phát hiện, lúc này một hình xăm có chút đặc biệt ở trên người Man Ma lộ ra.
Nếu hắn nhớ không sai thì đây là ký hiệu của một thế lực nào đó. Chẳng lẽ ngay cả mười vị Đại Thánh chính là một thành viên trong đó sao?
Nếu sự thực là như vậy thì hắn nên đề phòng một chút, dù sao thì danh tiếng của thế lực này cũng không được hay cho lắm.
Nếu hắn phải gia nhập vào thế lực này thì hắn cực kì không tình nguyện. Khỏi cần này, vừa nhìn đã biết cái thế lực này không phải thế lực thuộc phe chính đạo rồi.
Dù hắn không dùng rung động làm chủ, nhưng khi người kia xuất hiện hắn vẫn cảm thấy có chút khó khăn, hơn nữa bây giờ còn có một số người khác cần thủ hộ.
Tuy nhiên phải làm thế nào mới có thể để tất cả Đại Thánh tụ về một chỗ đây?
Hiện tại chỉ có mỗi Phù Nhược Sát ở đây, hắn không dám chắc chắn có thể giải quyết thuận lợi được.
Đặc biệt khi nhìn những hành động của Phù Nhược Sát, nếu trước đó hắn đoán không sai thì sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh những tình huống trước đây, mà trước mắt hắn chỉ nghĩ tới một bộ phận trong số đó.
Hắn biết bọn họ sẽ chẳng mang chút lòng cảm kích nào với hắn, thậm chí ngay cả một chút cảm xúc cũng chẳng có, dù sao bản thân hắn cũng là dạng người như này.
Mà bản thân hắn cũng không ôm quá nhiều mong đợi, còn những người hắn từng cứu trước đó đã nhìn hắn rơi vào bẫy rập như thế nào hắn biết rõ.
Họ không chế giễu hắn, nhưng khi nhìn thấy hắn bị nhằm vào thì họ tỏ ra đã nhìn thấy quá nhiều, nhiều tới nỗi trở thành một thói quen.
Tuy nhiên trong lòng hắn vẫn giấu một chút hy vọng cuối cùng, nếu bọn họ chịu ra mặt trợ giúp hắn thì sau này hắn nhất định sẽ dốc toàn lực mà giúp lại.
Chỉ là trước mắt hắn không nghĩ tới chuyện này, dù sao thì thay đổi giống nhau, có thể đây chính là con đường cuối cùng.
Tuy nhiên điểm xuất phát và điểm kết thúc đều cùng một vị trí, nếu vậy thì hắn không thể giải thích rõ ràng trong đôi ba câu được, đặc biệt là hắn còn thấy rõ cách làm của mấy người kia.
Có thể coi như không khác gì với điều hắn đã nghĩ, nhưng chính điều này đã khiến hắn càng phải lựa chọn phương án dự phòng hơn.
Chỉ một giây sau, trên trời đột nhiên xuất hiện thêm một người có thể cản lại tất cả, nhìn kĩ thì người đó chính là Triệu Ngữ Yên.
Có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới lại có thêm một người khác xuất hiện, thấy hai người quen ở đây, Man Ma mỉm cười cực kì vui vẻ, cùng lắm thì y tiêu diệt hết đám này một lần, vừa hay xử luôn tên thứ ba trong nhóm mười vị Đại Thánh.
Xem ra lần này y đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, chỉ bằng công lực hiện tại của hắn mà muốn ngăn y lại thì quả thật là có chút nằm mơ giữa ban ngày.
Vì thế hắn lại đánh giá hoàn cảnh xung quanh, tìm kiếm thêm một cách khác có thể kết thúc chuyện này. Nhưng chỉ cần động não một chút cũng biết chờ đợi lâu sẽ dẫn tới chuyện gì. Thật ra thì điều này đã được dự đoán trước rồi.
Trước mắt, Cố Thiếu Dương dò hỏi đối phương cách làm, nhưng khi thấy vẻ mặt có chút nghiêm trọng của đối phương thì trực tiếp tự giải quyết. Tự gairi quyết có vẻ khả thi hơn, nhưng lại không hề đơn giản chút nào.
Dù sao thì hiện tại tất cả mọi người đều đang chờ một thời cơ tốt, nhưng sao hắn lại không biết cơ chứ. Chỉ là lúc này muốn làm như vậy thì sẽ gặp phải quấy nhiễu rất lớn.
Tuy nhiên, vào lúc này Tát Lạc lại cảm thấy rất lo lắng, dù sao chuyện bọn họ định làm là gì hắn ta biết rõ.
Nếu thực sự bỏ mặc không quan tâm thì hắn ta không còn mặt mũi gì để đối mặt với mọi người nữa. Hơn nữa hắn ta ở nơi này đã lâu, coi như cũng biết được ý đồ của Man Ma là gì.
Nhìn đối phương cười vui vẻ tới vậy, xem ra hơn nửa khả năng là có liên quan tới chuyện này, hơn nữa trong lòng còn đang không ngừng tìm ra cách tiêu diệt hết đám bọn họ nữa.
Hắn không biết đối phương viết kịch bản của chính mình tốt hơn hay là tốc độ giải quyết chuyện này của hắn tốt hơn nữa.
Mặc dù chỉ là suy nghĩ không có căn cứ của hắn, nhưng lại không đại biểu hắn không có suy nghĩ khác. Dù sao hiện tại hắn đã nhìn thấy mấy khu vực khác rồi.
Trạng thái hiện tại còn lâu mới giống như hắn đã phán đoán, vì thế cho dù hắn có bản lĩnh ngang trời cũng không cần nói tới.
Nhưng trong giai đoạn này, Cố Thiếu Dương có thể thấy rõ được vũ khí trong tay của đối thủ, cũng biết được vũ khí đó thuộc về ai.
Tại sao lại rơi vào trong tay của y, ánh mắt sửng sốt của hắn nhìn về phía Phù Nhược Sát và một người khác.
Mặc dù hắn đã đuổi Triệu Ngữ Yên đi, nhưng hắn không ngờ lúc này đối phương lại tới đây, ánh mắt nhìn hắn cũng tỏ ra cực kì lo lắng.
Giống như sợ hắn phá hủy nơi này vậy. Thấy được ánh mắt lo lắng của nàng ta, Cố Thiếu Dương hơi tránh né.
Nếu hắn nhớ không sai thì đây là ký hiệu của một thế lực nào đó. Chẳng lẽ ngay cả mười vị Đại Thánh chính là một thành viên trong đó sao?
Nếu sự thực là như vậy thì hắn nên đề phòng một chút, dù sao thì danh tiếng của thế lực này cũng không được hay cho lắm.
Nếu hắn phải gia nhập vào thế lực này thì hắn cực kì không tình nguyện. Khỏi cần này, vừa nhìn đã biết cái thế lực này không phải thế lực thuộc phe chính đạo rồi.
Dù hắn không dùng rung động làm chủ, nhưng khi người kia xuất hiện hắn vẫn cảm thấy có chút khó khăn, hơn nữa bây giờ còn có một số người khác cần thủ hộ.
Tuy nhiên phải làm thế nào mới có thể để tất cả Đại Thánh tụ về một chỗ đây?
Hiện tại chỉ có mỗi Phù Nhược Sát ở đây, hắn không dám chắc chắn có thể giải quyết thuận lợi được.
Đặc biệt khi nhìn những hành động của Phù Nhược Sát, nếu trước đó hắn đoán không sai thì sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh những tình huống trước đây, mà trước mắt hắn chỉ nghĩ tới một bộ phận trong số đó.
Hắn biết bọn họ sẽ chẳng mang chút lòng cảm kích nào với hắn, thậm chí ngay cả một chút cảm xúc cũng chẳng có, dù sao bản thân hắn cũng là dạng người như này.
Mà bản thân hắn cũng không ôm quá nhiều mong đợi, còn những người hắn từng cứu trước đó đã nhìn hắn rơi vào bẫy rập như thế nào hắn biết rõ.
Họ không chế giễu hắn, nhưng khi nhìn thấy hắn bị nhằm vào thì họ tỏ ra đã nhìn thấy quá nhiều, nhiều tới nỗi trở thành một thói quen.
Tuy nhiên trong lòng hắn vẫn giấu một chút hy vọng cuối cùng, nếu bọn họ chịu ra mặt trợ giúp hắn thì sau này hắn nhất định sẽ dốc toàn lực mà giúp lại.
Chỉ là trước mắt hắn không nghĩ tới chuyện này, dù sao thì thay đổi giống nhau, có thể đây chính là con đường cuối cùng.
Tuy nhiên điểm xuất phát và điểm kết thúc đều cùng một vị trí, nếu vậy thì hắn không thể giải thích rõ ràng trong đôi ba câu được, đặc biệt là hắn còn thấy rõ cách làm của mấy người kia.
Có thể coi như không khác gì với điều hắn đã nghĩ, nhưng chính điều này đã khiến hắn càng phải lựa chọn phương án dự phòng hơn.
Chỉ một giây sau, trên trời đột nhiên xuất hiện thêm một người có thể cản lại tất cả, nhìn kĩ thì người đó chính là Triệu Ngữ Yên.
Có nằm mơ hắn cũng không nghĩ tới lại có thêm một người khác xuất hiện, thấy hai người quen ở đây, Man Ma mỉm cười cực kì vui vẻ, cùng lắm thì y tiêu diệt hết đám này một lần, vừa hay xử luôn tên thứ ba trong nhóm mười vị Đại Thánh.
Xem ra lần này y đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma, chỉ bằng công lực hiện tại của hắn mà muốn ngăn y lại thì quả thật là có chút nằm mơ giữa ban ngày.
Vì thế hắn lại đánh giá hoàn cảnh xung quanh, tìm kiếm thêm một cách khác có thể kết thúc chuyện này. Nhưng chỉ cần động não một chút cũng biết chờ đợi lâu sẽ dẫn tới chuyện gì. Thật ra thì điều này đã được dự đoán trước rồi.
Trước mắt, Cố Thiếu Dương dò hỏi đối phương cách làm, nhưng khi thấy vẻ mặt có chút nghiêm trọng của đối phương thì trực tiếp tự giải quyết. Tự gairi quyết có vẻ khả thi hơn, nhưng lại không hề đơn giản chút nào.
Dù sao thì hiện tại tất cả mọi người đều đang chờ một thời cơ tốt, nhưng sao hắn lại không biết cơ chứ. Chỉ là lúc này muốn làm như vậy thì sẽ gặp phải quấy nhiễu rất lớn.
Tuy nhiên, vào lúc này Tát Lạc lại cảm thấy rất lo lắng, dù sao chuyện bọn họ định làm là gì hắn ta biết rõ.
Nếu thực sự bỏ mặc không quan tâm thì hắn ta không còn mặt mũi gì để đối mặt với mọi người nữa. Hơn nữa hắn ta ở nơi này đã lâu, coi như cũng biết được ý đồ của Man Ma là gì.
Nhìn đối phương cười vui vẻ tới vậy, xem ra hơn nửa khả năng là có liên quan tới chuyện này, hơn nữa trong lòng còn đang không ngừng tìm ra cách tiêu diệt hết đám bọn họ nữa.
Hắn không biết đối phương viết kịch bản của chính mình tốt hơn hay là tốc độ giải quyết chuyện này của hắn tốt hơn nữa.
Mặc dù chỉ là suy nghĩ không có căn cứ của hắn, nhưng lại không đại biểu hắn không có suy nghĩ khác. Dù sao hiện tại hắn đã nhìn thấy mấy khu vực khác rồi.
Trạng thái hiện tại còn lâu mới giống như hắn đã phán đoán, vì thế cho dù hắn có bản lĩnh ngang trời cũng không cần nói tới.
Nhưng trong giai đoạn này, Cố Thiếu Dương có thể thấy rõ được vũ khí trong tay của đối thủ, cũng biết được vũ khí đó thuộc về ai.
Tại sao lại rơi vào trong tay của y, ánh mắt sửng sốt của hắn nhìn về phía Phù Nhược Sát và một người khác.
Mặc dù hắn đã đuổi Triệu Ngữ Yên đi, nhưng hắn không ngờ lúc này đối phương lại tới đây, ánh mắt nhìn hắn cũng tỏ ra cực kì lo lắng.
Giống như sợ hắn phá hủy nơi này vậy. Thấy được ánh mắt lo lắng của nàng ta, Cố Thiếu Dương hơi tránh né.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.