Chương 757: Nghĩa Khí
Can Đáo Thiên Minh
26/04/2022
Rơi vào đường cùng, Cố Thiếu Dương đành phải trở lại vị trí cũ. Khi nhìn thấy Phù Nhược Sát, đối phương đang nhếch méch nhìn về phía hắn.
Còn Triệu Ngữ Yên lại trở về đứng bên cạnh hắn, lúc hỗ trợ cũng không nhìn hắn một cái. Rồi nàng ta phát hiện ra, hiện tại Cố Thiếu Dương đã có thể một mình đảm đương một phương.
Không ngờ nàng ta mới biến mất một khoảng thời gian mà mọi người đa thay đổi, ngay cả Mỹ Đỗ Toa bị biến thành con rắn nhỏ cũng đã trở về hình người như ban đầu.
Vẫn là một người phụ nữ mang khí chất đại tỷ giàu có. Nhưng lúc này nàng ta cũng không quá quan tâm.
Có thể đây chính là khoảng thời gian mà nàng ta cần phải nắm chắc cơ hội, nếu có thể thì những chuyện khác sẽ được cải thiện rồi.
Lại nói, hiện tại hắn không thể lo liệu chu toàn hết mọi chuyện được, chỉ có thể lấy Thất Tinh Long Uyên ra để xông lên.
Đã rất lâu hắn không dùng tới Thất Tinh Long Uyên, đột nhiên bị rót linh lực vào khiến thân kiếm tỏa ra rất nhiều hoa văn phát sáng.
Thấy vậy, Tát Lạc lại tìm tới thạch thất ban đầu, hiện tại hắn ta không thể thở phào nhẹ nhõm một cái được.
Dù là thế nhưng có vẻ Man Ma không hề có ý định lùi bước. Trái lại khuôn mặt còn mang theo vẻ kiêu ngạo, nắm chắc phần thắng trong tay.
Y càng tỏ ra như vậy thì hắn lại càng cảm thấy buồn, thậm chí còn muốn chửi ầm lên, nhưng hắn lại không làm như vậy, dù sao hành vi này cũng phạm vào ba điều xấu.
“Không ngờ lúc này ngươi lại ở đây đối mặt với chúng ta.”
Nụ cười của đối phương cực kì trào phúng, tựa hồ không hề ăn nhập với lời nói của y.
Mà người phía trước cũng không tỏ vẻ gì, chỉ nhìn y chăm chú. Lúc này, Man Ma vung vẩy đồ vật ở trong tay, tựa như chuẩn bị đánh về phía bọn hắn.
“Ta không nghĩ mấy người các ngươi lại tụ lại một chỗ, xem ra là do ta đã lơi là rồi. Các ngươi từng ngươi lên hay lên cùng lúc?”
Đối phương cau mày không biết trả lời như thế nào, nhưng cũng không định nói nhảm với y, trực tiếp vòng lên trước mặt y.
Lúc này hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, tuy nhiên vào thời điểm này hắn đột nhiên nghĩ tới rất nhiều sự tình.
Không có khả năng không phát hiện ra được. Mà hắn còn phát hiện, hình như bản thân đã gặp phải phiền toái rất lớn.
Mặc dù có rất nhiều người ở đây hỗ trợ cứu giúp, nhưng nên làm cái gì hắn vẫn rất rõ ràng, nhất định sẽ xuất hiện thêm vài phiền phức khác.
Lúc này, Thất Tinh Long Uyên trong tay đột nhiên phát quang mang, chỉ khi bảy hoa văn ngôi sao được thắp sáng thì thanh kiếm này mới thực sự được kích phát tiềm lực lớn nhất.
Đồng thời để cho hắn thấy được một ít tín hiệu. Tuy nhiên Tát Lạc lại không hề ngăn cản hắn, thậm chí một chút suy nghĩ dư thừa cũng không có.
Hắn cũng thấy được một số khu vực đặc biệt, cho dù hắn có bản lĩnh ngang trời cũng không thể xác định được bản thân nên làm thế nào. Nếu biết thì không phải biến nơi này thành sân nhà càng dễ dàng hơn sao?
“Các ngươi đã tụ tập đông đủ hết ở đây rồi thì càng tốt, ta đỡ mất công tìm khắp nơi, không ngờ các ngươi lại thấu hiểu ta tới mức này.”
Man Ma cười cực kì vui vẻ, tựa như chuyện bắt được bọn họ sẽ khiến y được vinh danh, làm như tất cả mọi người đều trở thành bại tướng dưới tay y.
Thời khắc này, hắn cảm thấy hơi bất an trong lòng, thậm chí còn có chút khó tiêu, nhưng lại không muốn giải thích cùng y.
Loại người như y đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng bằng cho y một bài học nhớ đời, và hắn thì đang chờ một cơ hội đó.
Có thể đưa việc này tiến xa hay không thì hắn vẫn đang theo dõi, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng biết đây không phải chuyện dễ dàng rồi.
Thế nên hắn phải nắm chắc cơ hội, cuối cùng làm nghịch chuyển lại mọi chuyện. Hơn nữa Triệu Ngữ Yên hỗ trợ hắn như vậy chắc chắn là có nguyên nhân.
Nhưng Cố Thiếu Dương vẫn chưa tặng cho nàng ta sắc mặt tốt, khiến cho người đang nhìn chằm chắm hắn phải tự hiểu bản thân đuối lý. Không nên nói linh tinh với hắn.
Nàng ta nhìn vào khu vực bên cạnh, chỉ ước gì có thể lách được qua thông đạo này.
“Ngươi cứ yên tâm mà làm đi, có ta ở đây còn lo lắng cái gì.”
Đối với Phù Nhược Sát thì hiện tại hắn ta thực sự rất cần một người làm chứng, chứng minh lúc này người khiêu khích không phải hắn ta. Mà hắn chính là mục tiêu làm chứng không tệ.
Quả là khó có thể tin được, người từng là cừu nhân đột nhiên lại trở thành đối tượng trợ giúp nhau.
Tuy nhiên trạng thái này khiến hắn có hơi ngoài ý muốn, dù sao hắn cũng thấy được toàn bộ quá trình rồi, thay vì đứng ở đây phân vân thì không bằng chủ động xuất kích còn hơn.
Còn Triệu Ngữ Yên lại trở về đứng bên cạnh hắn, lúc hỗ trợ cũng không nhìn hắn một cái. Rồi nàng ta phát hiện ra, hiện tại Cố Thiếu Dương đã có thể một mình đảm đương một phương.
Không ngờ nàng ta mới biến mất một khoảng thời gian mà mọi người đa thay đổi, ngay cả Mỹ Đỗ Toa bị biến thành con rắn nhỏ cũng đã trở về hình người như ban đầu.
Vẫn là một người phụ nữ mang khí chất đại tỷ giàu có. Nhưng lúc này nàng ta cũng không quá quan tâm.
Có thể đây chính là khoảng thời gian mà nàng ta cần phải nắm chắc cơ hội, nếu có thể thì những chuyện khác sẽ được cải thiện rồi.
Lại nói, hiện tại hắn không thể lo liệu chu toàn hết mọi chuyện được, chỉ có thể lấy Thất Tinh Long Uyên ra để xông lên.
Đã rất lâu hắn không dùng tới Thất Tinh Long Uyên, đột nhiên bị rót linh lực vào khiến thân kiếm tỏa ra rất nhiều hoa văn phát sáng.
Thấy vậy, Tát Lạc lại tìm tới thạch thất ban đầu, hiện tại hắn ta không thể thở phào nhẹ nhõm một cái được.
Dù là thế nhưng có vẻ Man Ma không hề có ý định lùi bước. Trái lại khuôn mặt còn mang theo vẻ kiêu ngạo, nắm chắc phần thắng trong tay.
Y càng tỏ ra như vậy thì hắn lại càng cảm thấy buồn, thậm chí còn muốn chửi ầm lên, nhưng hắn lại không làm như vậy, dù sao hành vi này cũng phạm vào ba điều xấu.
“Không ngờ lúc này ngươi lại ở đây đối mặt với chúng ta.”
Nụ cười của đối phương cực kì trào phúng, tựa hồ không hề ăn nhập với lời nói của y.
Mà người phía trước cũng không tỏ vẻ gì, chỉ nhìn y chăm chú. Lúc này, Man Ma vung vẩy đồ vật ở trong tay, tựa như chuẩn bị đánh về phía bọn hắn.
“Ta không nghĩ mấy người các ngươi lại tụ lại một chỗ, xem ra là do ta đã lơi là rồi. Các ngươi từng ngươi lên hay lên cùng lúc?”
Đối phương cau mày không biết trả lời như thế nào, nhưng cũng không định nói nhảm với y, trực tiếp vòng lên trước mặt y.
Lúc này hắn có chút vội vàng không kịp chuẩn bị, tuy nhiên vào thời điểm này hắn đột nhiên nghĩ tới rất nhiều sự tình.
Không có khả năng không phát hiện ra được. Mà hắn còn phát hiện, hình như bản thân đã gặp phải phiền toái rất lớn.
Mặc dù có rất nhiều người ở đây hỗ trợ cứu giúp, nhưng nên làm cái gì hắn vẫn rất rõ ràng, nhất định sẽ xuất hiện thêm vài phiền phức khác.
Lúc này, Thất Tinh Long Uyên trong tay đột nhiên phát quang mang, chỉ khi bảy hoa văn ngôi sao được thắp sáng thì thanh kiếm này mới thực sự được kích phát tiềm lực lớn nhất.
Đồng thời để cho hắn thấy được một ít tín hiệu. Tuy nhiên Tát Lạc lại không hề ngăn cản hắn, thậm chí một chút suy nghĩ dư thừa cũng không có.
Hắn cũng thấy được một số khu vực đặc biệt, cho dù hắn có bản lĩnh ngang trời cũng không thể xác định được bản thân nên làm thế nào. Nếu biết thì không phải biến nơi này thành sân nhà càng dễ dàng hơn sao?
“Các ngươi đã tụ tập đông đủ hết ở đây rồi thì càng tốt, ta đỡ mất công tìm khắp nơi, không ngờ các ngươi lại thấu hiểu ta tới mức này.”
Man Ma cười cực kì vui vẻ, tựa như chuyện bắt được bọn họ sẽ khiến y được vinh danh, làm như tất cả mọi người đều trở thành bại tướng dưới tay y.
Thời khắc này, hắn cảm thấy hơi bất an trong lòng, thậm chí còn có chút khó tiêu, nhưng lại không muốn giải thích cùng y.
Loại người như y đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, có nói nhiều hơn nữa cũng chẳng bằng cho y một bài học nhớ đời, và hắn thì đang chờ một cơ hội đó.
Có thể đưa việc này tiến xa hay không thì hắn vẫn đang theo dõi, chỉ cần tưởng tượng thôi cũng biết đây không phải chuyện dễ dàng rồi.
Thế nên hắn phải nắm chắc cơ hội, cuối cùng làm nghịch chuyển lại mọi chuyện. Hơn nữa Triệu Ngữ Yên hỗ trợ hắn như vậy chắc chắn là có nguyên nhân.
Nhưng Cố Thiếu Dương vẫn chưa tặng cho nàng ta sắc mặt tốt, khiến cho người đang nhìn chằm chắm hắn phải tự hiểu bản thân đuối lý. Không nên nói linh tinh với hắn.
Nàng ta nhìn vào khu vực bên cạnh, chỉ ước gì có thể lách được qua thông đạo này.
“Ngươi cứ yên tâm mà làm đi, có ta ở đây còn lo lắng cái gì.”
Đối với Phù Nhược Sát thì hiện tại hắn ta thực sự rất cần một người làm chứng, chứng minh lúc này người khiêu khích không phải hắn ta. Mà hắn chính là mục tiêu làm chứng không tệ.
Quả là khó có thể tin được, người từng là cừu nhân đột nhiên lại trở thành đối tượng trợ giúp nhau.
Tuy nhiên trạng thái này khiến hắn có hơi ngoài ý muốn, dù sao hắn cũng thấy được toàn bộ quá trình rồi, thay vì đứng ở đây phân vân thì không bằng chủ động xuất kích còn hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.