Chương 674: Người Một Đường
Can Đáo Thiên Minh
10/07/2021
"Ngươi đồng ý hay không liên quan gì tới ta? Ta và các ngươi vốn dĩ chẳng phải người chung đường."
Nghe được lời này, Mỹ Đỗ Toa đột nhiên phản ứng lại, đúng thế, sao nàng ta có thể nói được những lời kia, có phải quá vô lý hay không.
Nhưng chuyện đã ở trước mắt, cho dù nàng ta có do dự cũng không thể bỏ được, mặc dù nàng ta không tài nào thích nổi loại người như Cố Thiếu Dương.
Hơn nữa thực lực của hắn bày ra rõ rành rành trước mắt, cho dù không tình nguyện nàng ta vẫn phải ngoan ngoãn làm theo.
Nhưng Cố Thiếu Dương dự đoán rất đúng, để bọn họ tự mình lấy bản thân ra bán còn không bằng chủ động nói hết ra, nhưng phải nói ác một chút.
"Chuyện lần này nhờ hết vào ngươi, những thứ khác ta sẽ nhanh chóng tìm được biện pháp thăng bằng mọi chuyện."
Sau đó hắn trực tiếp rời đi, Mỹ Đỗ Toa đứng bên cạnh cũng không kịp kéo hắn lại, chờ tới khi thú triều chạy khỏi.
Mấy người xung quanh rời khỏi chỗ ẩn thân, lại phát hiện Mỹ Đỗ Toa chỉ đứng một mình, còn Cố Thiếu Dương vốn đứng bên cạnh đã không thấy bóng dáng đâu.
Thấy đám người mang bộ dáng muốn hỏi thăm, nhưng Mỹ Đỗ Toa mặc kệ không quan tâm, trực tiếp nghiêng đầu đi về phía lối đã phân chia sẵn.
Lúc này, trong hang ngầm trở nên yên lặng, đừng nói là tiếng bước chân, cho dù là tiếng gió hay tiếng cỏ lay cũng không có luôn.
Giống như tiến vào một nơi không có âm thanh, bởi vì thái độ của Mỹ Đỗ Toa không hề hăng hái, mà ba người bên cạnh cũng không nói năng gì, còn Tát Lạc đột nhiên phát hiện ra một chuyện.
"Hình như vị trí của tám vị thần chúng ta chưa biết."
"Đúng thế, nhỡ đâu quay lại bị người ngồi lên thì sao?"
"Hắn ta để chúng ta đi đường này có lý do của hắn, đừng suy nghĩ nhiều, mau đi thôi, xử lý xong có thể đi cứu hắn."
Nghe thấy vậy, đám người trước mắt luôn nghĩ Mỹ Đỗ Toa suốt ngày lên giọng chắc là vì quá lo nghĩ cho Cố Thiếu Dương.
Chuyện này khiến mọi người có chút bất ngờ, dù sao với bọn họ mà nói những suy tính của Cố Thiếu Dương vẫn còn giá trị, mà Cố Thiếu Dương lúc này lại liên tưởng tới một vài chuyện khác.
Nếu trước đây hắn có thể một mình một ngựa cứu người ra thì bây giờ lại không giống, dù sao chuyện hiện tại có thể nghĩ tới nhất định càng ngày càng nhiều, dĩ nhiên trước mắt, việc xảy ra khiến hắn không kịp đề phòng.
"Ngươi nói chuyện lần này có giống như chúng ta đã nghĩ không?"
"Mặc kệ thế nào vẫn nên đi nhìn qua một chút, cũng không thể vứt bọn họ ở đó được."
Mọi người cũng cảm thấy như thế nên quay lại chỗ cũ, nhưng không thể không nói ở chỗ bọn họ, họ thấy được không chỉ một vài thứ.
Mà là một mảnh hỗn độn, trái lại khiến hắn không ngờ chuyện lại nằm ngoài phạm vi suy nghĩ của hắn. Hơn nữa tình trạng xung quanh cũng khiến hắn bất ngờ không thôi.
"Hai người các ngươi lục soát lại nơi này đi, chúng ta sang bên khác."
Mấy người chia thành hai đường, chuẩn bị dùng thời gian ngắn nhất để bắt lại thứ kia, nhưng một số chuyện lại biến đổi trở nên không đúng cho lắm.
Nghe được lời này, Mỹ Đỗ Toa đột nhiên phản ứng lại, đúng thế, sao nàng ta có thể nói được những lời kia, có phải quá vô lý hay không.
Nhưng chuyện đã ở trước mắt, cho dù nàng ta có do dự cũng không thể bỏ được, mặc dù nàng ta không tài nào thích nổi loại người như Cố Thiếu Dương.
Hơn nữa thực lực của hắn bày ra rõ rành rành trước mắt, cho dù không tình nguyện nàng ta vẫn phải ngoan ngoãn làm theo.
Nhưng Cố Thiếu Dương dự đoán rất đúng, để bọn họ tự mình lấy bản thân ra bán còn không bằng chủ động nói hết ra, nhưng phải nói ác một chút.
"Chuyện lần này nhờ hết vào ngươi, những thứ khác ta sẽ nhanh chóng tìm được biện pháp thăng bằng mọi chuyện."
Sau đó hắn trực tiếp rời đi, Mỹ Đỗ Toa đứng bên cạnh cũng không kịp kéo hắn lại, chờ tới khi thú triều chạy khỏi.
Mấy người xung quanh rời khỏi chỗ ẩn thân, lại phát hiện Mỹ Đỗ Toa chỉ đứng một mình, còn Cố Thiếu Dương vốn đứng bên cạnh đã không thấy bóng dáng đâu.
Thấy đám người mang bộ dáng muốn hỏi thăm, nhưng Mỹ Đỗ Toa mặc kệ không quan tâm, trực tiếp nghiêng đầu đi về phía lối đã phân chia sẵn.
Lúc này, trong hang ngầm trở nên yên lặng, đừng nói là tiếng bước chân, cho dù là tiếng gió hay tiếng cỏ lay cũng không có luôn.
Giống như tiến vào một nơi không có âm thanh, bởi vì thái độ của Mỹ Đỗ Toa không hề hăng hái, mà ba người bên cạnh cũng không nói năng gì, còn Tát Lạc đột nhiên phát hiện ra một chuyện.
"Hình như vị trí của tám vị thần chúng ta chưa biết."
"Đúng thế, nhỡ đâu quay lại bị người ngồi lên thì sao?"
"Hắn ta để chúng ta đi đường này có lý do của hắn, đừng suy nghĩ nhiều, mau đi thôi, xử lý xong có thể đi cứu hắn."
Nghe thấy vậy, đám người trước mắt luôn nghĩ Mỹ Đỗ Toa suốt ngày lên giọng chắc là vì quá lo nghĩ cho Cố Thiếu Dương.
Chuyện này khiến mọi người có chút bất ngờ, dù sao với bọn họ mà nói những suy tính của Cố Thiếu Dương vẫn còn giá trị, mà Cố Thiếu Dương lúc này lại liên tưởng tới một vài chuyện khác.
Nếu trước đây hắn có thể một mình một ngựa cứu người ra thì bây giờ lại không giống, dù sao chuyện hiện tại có thể nghĩ tới nhất định càng ngày càng nhiều, dĩ nhiên trước mắt, việc xảy ra khiến hắn không kịp đề phòng.
"Ngươi nói chuyện lần này có giống như chúng ta đã nghĩ không?"
"Mặc kệ thế nào vẫn nên đi nhìn qua một chút, cũng không thể vứt bọn họ ở đó được."
Mọi người cũng cảm thấy như thế nên quay lại chỗ cũ, nhưng không thể không nói ở chỗ bọn họ, họ thấy được không chỉ một vài thứ.
Mà là một mảnh hỗn độn, trái lại khiến hắn không ngờ chuyện lại nằm ngoài phạm vi suy nghĩ của hắn. Hơn nữa tình trạng xung quanh cũng khiến hắn bất ngờ không thôi.
"Hai người các ngươi lục soát lại nơi này đi, chúng ta sang bên khác."
Mấy người chia thành hai đường, chuẩn bị dùng thời gian ngắn nhất để bắt lại thứ kia, nhưng một số chuyện lại biến đổi trở nên không đúng cho lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.