Chương 679: Trúng Độc
Can Đáo Thiên Minh
12/07/2021
Nhưng Tát Lạc vẫn hơi bất ngờ, chẳng lẽ không thể hút máu độc ra được sao?
“Đừng để ý, thảo dược này có thể tự động chữa trị vết thương của rắn độc, nếu nó không thể chữa khỏi được thì cũng chứng minh được con rắn này chắc là muốn tấn công trực tiếp…”
Nghe lời giải thích vô lý của hắn, trái lại Tát Lạc cảm thấy kì quái không thôi, cái gì mà tấn công, ánh mắt Khắc Lý Tư Đề hơi tụ lại, tựa như đang do dự chuyện gì đó.
“Thật ra cái sơn động này có thể là ổ của một số loài rắn, bây giờ chúng ta xâm phạm vào địa bàn của nó, nếu không thì nó cũng sẽ không chủ động tấn công chúng ta.
Đường đi vào bên trong chắc hẳn cũng ta sẽ gặp một số phiền phức khác, tuy nhiên chắc sẽ nằm sẵn trong dự liệu.”
Hiện tại Na Tháp Toa cũng dần thanh tỉnh lại, hóa ra thảo dược đó đang hòa hoãn độc tố trong cơ thể hắn khiến hắn có thể thanh tỉnh phần nào.
Dù sao chuyện họ cần làm rất cần Na Tháp Toa trợ giúp, nên hiện tại cả hai đều cảm thấy do dự, nhìn hắn một lúc.
Mà Na Tháp Toa lại không nghĩ tới hai người này lại đứng trước mặt mình, cũng càng không ngờ bản thân lại bị con mãng xà chết tiệt kia đánh lén.
Sau đó dưới sự miêu tả của hắn, hai người kia cũng biết được sự tình, xem ra lần này không phải do họ tự ý xâm nhập vào địa bàn của đám rắn.
Mà là chúng dự định tấn công xà nhân ở xa mạc, đặc biệt là lúc Na Tháp Toa đi vào trong thì bất ngờ nghe được một số cuộc trò chuyện của chúng.
Vốn là xà nhân này nghe được cuộc trò chuyện của chúng nhưng không ngờ chúng lại không hề đuổi tận giết tuyệt.
Chỉ cắn hắn một cái, đối phương hình như không muốn thương tổn hắn, nhưng hiện tại hắn không tiện nói ra.
Dù sao đây cũng chỉ là suy nghĩ của hắn, mà sự thật thì Na Tháp Toa cũng bị họ công kích thật, nên giờ không có ai dám chủ động nói ra cái này, chỉ đành chờ quyết định tiếp theo của Cố Thiếu Dương.
“Chuyện lần này thật khiến chúng ta ngoài ý muốn, mấy người các ngươi đã xác định xong chuyện lần này chưa?”
“Dĩ nhiên, nếu không thể giải quyết chuyện này thì chắc chắn địa bàn của xà nhân ở sa mạc sẽ bị quấy nhiễu.”
Nghe vậy, Na Tháp Toa lập tức im lặng, dù sao người này nói cũng đúng, nếu quả thật để tất cả xà nhân chịu biến động thì thà rằng một mình hắn bị trì hoãn ở đây còn hơn. Tuy nhiên cũng có manh mối khác là con đường mà Cố Thiếu Dương vẫn chưa đi ra.
Nhưng Na Tháp Toa lại nói cho bọn hắn rằng con đường này càng đi vào trong càng chẳng có cái gì, lần đầu tiên khiến mọi người trở nên xoắn xuýt với vấn đề này.
Tuy nhiên nếu suy nghĩ kĩ một chút thì những chuyện này cũng không khó khăn tới vậy.
“Hai người đừng nên vào bên trong, trong đó hoang tàn chẳng có cái gì đâu.”
Nghe vậy, hai người kia cảm thấy không thể tin nổi, dù gì đây cũng là sơn động, cho dù là cỏ dại thì cũng phải có chứ?
Ngay cả Na Tháp Toa cũng cảm thấy lời nói của mình quá không đáng tin, tuy nhiên kế tiếp không phải là sân nhà của hắn hay sao, dù sao mình cũng không còn nhiều cơ hội nữa.
“Đừng để ý, thảo dược này có thể tự động chữa trị vết thương của rắn độc, nếu nó không thể chữa khỏi được thì cũng chứng minh được con rắn này chắc là muốn tấn công trực tiếp…”
Nghe lời giải thích vô lý của hắn, trái lại Tát Lạc cảm thấy kì quái không thôi, cái gì mà tấn công, ánh mắt Khắc Lý Tư Đề hơi tụ lại, tựa như đang do dự chuyện gì đó.
“Thật ra cái sơn động này có thể là ổ của một số loài rắn, bây giờ chúng ta xâm phạm vào địa bàn của nó, nếu không thì nó cũng sẽ không chủ động tấn công chúng ta.
Đường đi vào bên trong chắc hẳn cũng ta sẽ gặp một số phiền phức khác, tuy nhiên chắc sẽ nằm sẵn trong dự liệu.”
Hiện tại Na Tháp Toa cũng dần thanh tỉnh lại, hóa ra thảo dược đó đang hòa hoãn độc tố trong cơ thể hắn khiến hắn có thể thanh tỉnh phần nào.
Dù sao chuyện họ cần làm rất cần Na Tháp Toa trợ giúp, nên hiện tại cả hai đều cảm thấy do dự, nhìn hắn một lúc.
Mà Na Tháp Toa lại không nghĩ tới hai người này lại đứng trước mặt mình, cũng càng không ngờ bản thân lại bị con mãng xà chết tiệt kia đánh lén.
Sau đó dưới sự miêu tả của hắn, hai người kia cũng biết được sự tình, xem ra lần này không phải do họ tự ý xâm nhập vào địa bàn của đám rắn.
Mà là chúng dự định tấn công xà nhân ở xa mạc, đặc biệt là lúc Na Tháp Toa đi vào trong thì bất ngờ nghe được một số cuộc trò chuyện của chúng.
Vốn là xà nhân này nghe được cuộc trò chuyện của chúng nhưng không ngờ chúng lại không hề đuổi tận giết tuyệt.
Chỉ cắn hắn một cái, đối phương hình như không muốn thương tổn hắn, nhưng hiện tại hắn không tiện nói ra.
Dù sao đây cũng chỉ là suy nghĩ của hắn, mà sự thật thì Na Tháp Toa cũng bị họ công kích thật, nên giờ không có ai dám chủ động nói ra cái này, chỉ đành chờ quyết định tiếp theo của Cố Thiếu Dương.
“Chuyện lần này thật khiến chúng ta ngoài ý muốn, mấy người các ngươi đã xác định xong chuyện lần này chưa?”
“Dĩ nhiên, nếu không thể giải quyết chuyện này thì chắc chắn địa bàn của xà nhân ở sa mạc sẽ bị quấy nhiễu.”
Nghe vậy, Na Tháp Toa lập tức im lặng, dù sao người này nói cũng đúng, nếu quả thật để tất cả xà nhân chịu biến động thì thà rằng một mình hắn bị trì hoãn ở đây còn hơn. Tuy nhiên cũng có manh mối khác là con đường mà Cố Thiếu Dương vẫn chưa đi ra.
Nhưng Na Tháp Toa lại nói cho bọn hắn rằng con đường này càng đi vào trong càng chẳng có cái gì, lần đầu tiên khiến mọi người trở nên xoắn xuýt với vấn đề này.
Tuy nhiên nếu suy nghĩ kĩ một chút thì những chuyện này cũng không khó khăn tới vậy.
“Hai người đừng nên vào bên trong, trong đó hoang tàn chẳng có cái gì đâu.”
Nghe vậy, hai người kia cảm thấy không thể tin nổi, dù gì đây cũng là sơn động, cho dù là cỏ dại thì cũng phải có chứ?
Ngay cả Na Tháp Toa cũng cảm thấy lời nói của mình quá không đáng tin, tuy nhiên kế tiếp không phải là sân nhà của hắn hay sao, dù sao mình cũng không còn nhiều cơ hội nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.