Chương 678: Vị Trí
Can Đáo Thiên Minh
12/07/2021
Không thể không nói tám vị đại thánh này phân bố cũng thật rộng, trái phải đều có khiến hắn không kịp đề phòng.
Nhưng những phương diện cần phải cân nhắc thì một chuyện cũng không thể thiếu, đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì chuyện lần này nhất định phải kết thúc rồi.
Nhưng trước tiên cần phải tìm được tên áo đen trước để tránh phát sinh một số tình huống bất ngờ, nếu không hắn sẽ mãi quay tròn ở một vị trí.
Suy nghĩ là vậy, nhưng hắn vẫn nghi ngờ trong lòng, người áo đen kia rốt cuộc đã đi vào từ nơi nào, sơn động này có tám lối đi, trong đó đã có ba lối đi là thông với nhau rồi.
Ngoại trừ hắn ta trốn trong đó ra thì hắn cũng không cho rằng tên đó có thể làm ra những chuyện gì khác, tuy nhiên tên đó cũng chẳng ngốc tới nỗi tự cầm tù chính mình ở trong mật thất như này, vì thế chỉ còn lại năm con đường.
Vậy, cuối cùng nơi nào mới là nơi hắn ta ẩn thân?
Hắn càng nghĩ càng không hiểu, nhưng không thể không nói Cố Thiếu Dương ở trong quá trình này vẫn luôn nghĩ tới một số thứ khác, trạng thái của Mỹ Đỗ Toa hiện tại vẫn chưa tốt hẳn, chắc chắn khó có thể nói ra được.
Hơn nữa có lẽ gần đây ẩn giấu rất nhiều mai phục, hắn không muốn tới lúc đó lại gặp phiền phức, cho nên trước lúc đó đã nhanh chóng giải quyết mọi chuyện.
Chỉ là trạng thái trước mắt hình như không hề đơn giản như hắn nghĩ, Mỹ Đỗ Toa hiện tại vẫn hôn mê sau lưng không thể trợ giúp được, trái lại Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề lại đi về hướng Na Tháp Toa.
Đột nhiên, trong sơn động truyền tới tiếng hít thở, hai người tiến lên mấy bước thì phát hiện Na Sát Toa đang nằm trên mặt đất, trên người hắn còn xuất hiện mấy vết thương.
Nhìn vết thương của hắn rất giống với vết thương do rắn tạo ra, thế nhưng theo lý mà nói thì trên người bọn họ đều lưu lại khí tức của xà nhân, nhưng tại sao loài rắn này vẫn tấn công họ? Chẳng lẽ phía sau có người điều khiển sao?
Nếu nghĩ như vậy thì mọi chuyện thuận lợi hơn đôi chút, chỉ là hiện tại hắn chưa dám kết luận, Tát Lạc chỉ đành đỡ Na Tháp Toa cõng lên lưng, sau đó đi cùng Khắc Lý Tư Đề rời khỏi sơn động.
Nhưng họ còn chưa kịp bước đi thì Khắc Lý Tư Đề đã kéo áo hắn lại, sau đó duỗi ngón tay chỉ ra đằng sau.
“Phía trước chúng ta thấy không hề có đường nào, nhưng con đường này hình như chưa đi tới cùng.”
Mà đối phương chỉ lắc đầu, bắt lấy tay của Khắc Lý Tư Đề.
“Nghe ta, chúng ta không cần đi tiếp nữa, ngươi không thấy Na Tháp Toa đã thành bộ dáng này rồi hay sao? Nếu chúng ta cứ đi tiếp sau đó Na Tháp Toa xảy ra vấn đề nào thì sao, chúng ta sẽ giải thích thế nào với Mỹ Đỗ Toa?”
Lời này khiến Khắc Lý Tư Đề ngoài ý muốn, hắn nói đúng, nếu quả thật cứ đi tiếp có lẽ Na Tháp Toa sẽ xảy ra chuyện lớn.
Đó là tình huống đột nhiên nhưng có thể xảy ra, nên Khắc Lý Tư Đề cũng không yêu cầu đi tiếp đến hết đường nữa.
Trái lại hai người đứng im kiểm tra vết thương ở cổ chân Na Tháp Toa, sau đó tiện tay nhổ một gốc dược liệu bên cạnh, nghiền nát nó rồi thoa lên vết thương ở cổ chân. Thấy nàng ta cau mày, xem ra vết thương vẫn còn rất đau.
Nhưng những phương diện cần phải cân nhắc thì một chuyện cũng không thể thiếu, đối với Cố Thiếu Dương mà nói thì chuyện lần này nhất định phải kết thúc rồi.
Nhưng trước tiên cần phải tìm được tên áo đen trước để tránh phát sinh một số tình huống bất ngờ, nếu không hắn sẽ mãi quay tròn ở một vị trí.
Suy nghĩ là vậy, nhưng hắn vẫn nghi ngờ trong lòng, người áo đen kia rốt cuộc đã đi vào từ nơi nào, sơn động này có tám lối đi, trong đó đã có ba lối đi là thông với nhau rồi.
Ngoại trừ hắn ta trốn trong đó ra thì hắn cũng không cho rằng tên đó có thể làm ra những chuyện gì khác, tuy nhiên tên đó cũng chẳng ngốc tới nỗi tự cầm tù chính mình ở trong mật thất như này, vì thế chỉ còn lại năm con đường.
Vậy, cuối cùng nơi nào mới là nơi hắn ta ẩn thân?
Hắn càng nghĩ càng không hiểu, nhưng không thể không nói Cố Thiếu Dương ở trong quá trình này vẫn luôn nghĩ tới một số thứ khác, trạng thái của Mỹ Đỗ Toa hiện tại vẫn chưa tốt hẳn, chắc chắn khó có thể nói ra được.
Hơn nữa có lẽ gần đây ẩn giấu rất nhiều mai phục, hắn không muốn tới lúc đó lại gặp phiền phức, cho nên trước lúc đó đã nhanh chóng giải quyết mọi chuyện.
Chỉ là trạng thái trước mắt hình như không hề đơn giản như hắn nghĩ, Mỹ Đỗ Toa hiện tại vẫn hôn mê sau lưng không thể trợ giúp được, trái lại Tát Lạc và Khắc Lý Tư Đề lại đi về hướng Na Tháp Toa.
Đột nhiên, trong sơn động truyền tới tiếng hít thở, hai người tiến lên mấy bước thì phát hiện Na Sát Toa đang nằm trên mặt đất, trên người hắn còn xuất hiện mấy vết thương.
Nhìn vết thương của hắn rất giống với vết thương do rắn tạo ra, thế nhưng theo lý mà nói thì trên người bọn họ đều lưu lại khí tức của xà nhân, nhưng tại sao loài rắn này vẫn tấn công họ? Chẳng lẽ phía sau có người điều khiển sao?
Nếu nghĩ như vậy thì mọi chuyện thuận lợi hơn đôi chút, chỉ là hiện tại hắn chưa dám kết luận, Tát Lạc chỉ đành đỡ Na Tháp Toa cõng lên lưng, sau đó đi cùng Khắc Lý Tư Đề rời khỏi sơn động.
Nhưng họ còn chưa kịp bước đi thì Khắc Lý Tư Đề đã kéo áo hắn lại, sau đó duỗi ngón tay chỉ ra đằng sau.
“Phía trước chúng ta thấy không hề có đường nào, nhưng con đường này hình như chưa đi tới cùng.”
Mà đối phương chỉ lắc đầu, bắt lấy tay của Khắc Lý Tư Đề.
“Nghe ta, chúng ta không cần đi tiếp nữa, ngươi không thấy Na Tháp Toa đã thành bộ dáng này rồi hay sao? Nếu chúng ta cứ đi tiếp sau đó Na Tháp Toa xảy ra vấn đề nào thì sao, chúng ta sẽ giải thích thế nào với Mỹ Đỗ Toa?”
Lời này khiến Khắc Lý Tư Đề ngoài ý muốn, hắn nói đúng, nếu quả thật cứ đi tiếp có lẽ Na Tháp Toa sẽ xảy ra chuyện lớn.
Đó là tình huống đột nhiên nhưng có thể xảy ra, nên Khắc Lý Tư Đề cũng không yêu cầu đi tiếp đến hết đường nữa.
Trái lại hai người đứng im kiểm tra vết thương ở cổ chân Na Tháp Toa, sau đó tiện tay nhổ một gốc dược liệu bên cạnh, nghiền nát nó rồi thoa lên vết thương ở cổ chân. Thấy nàng ta cau mày, xem ra vết thương vẫn còn rất đau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.