Ta Đánh Bắt Hải Sản Ở Trên Đảo Hoang
Chương 40:
Ngọc Sơn Li
15/09/2024
Vài giây sau, con bạch tuộc có đầu lớn cỡ bàn tay của Vân Thanh bị móc ra. Vân Thanh nắm đầu con bạch tuộc, mấy cái xúc tu quay ngược lại, quấn quanh cổ tay Vân Thanh.
[Dính dấp quá~]
[Bạch tuộc cũng thích người đẹp (haha)]
[Rùng mình~ nhìn là thấy sợ! Mà này, bạch tuộc có cắn người không, Thanh ca?]
"Miệng của bạch tuộc nằm ngay dưới đầu, không có răng nhưng giống như mỏ của chim, rất sắc bén, vì vậy khi cầm bạch tuộc, tôi quen nắm lấy đầu của nó."
Tay kia của Vân Thanh kéo thùng lại gần: "Xúc tu thì không có sát thương gì, nhưng nếu xúc tu bám lên da mà để lâu, da sẽ bị đỏ lên."
Chỉ vài cái, Vân Thanh đã gỡ xúc tu bám trên tay ra và ném con bạch tuộc vào thùng: "Con này nhỏ hơn con hôm qua tôi nhặt được một chút, có lẽ chưa tới hai cân, nhưng được cái là còn sống."
[Thanh ca, mau đi kiểm tra cái vò khác, tôi không chờ được nữa rồi!]
[Bỗng nhận ra phòng phát trực tiếp có không ít người mới, là người xem từ đầu, tôi vừa vui mừng vừa hơi chua xót.]
Vân Thanh không thấy được bình luận, lúc này cậu đang chôn lại chiếc vò nhỏ vừa đào lên.
Sau khi làm xong, Vân Thanh tiện thể rửa tay trong nước: "Giờ tôi đi mở vò khác, xong rồi cùng nhau chuẩn bị mồi câu, dù sao khoảng cách cũng không xa."
Khi đặt vò rượu, Vân Thanh không để khoảng cách giữa hai vò quá xa. Sau khi đập vỡ vỏ ốc Mặt Trăng, lấy thịt ra và ném vào vò rượu, ốc Mặt Trăng chết sẽ trở nên ngày càng tanh theo thời gian.
Vân Thanh dựa vào mùi tanh đó để thu hút bạch tuộc hoặc cua, nếu đặt quá xa nhau, hiệu quả sẽ không được tốt.
[Tôi đoán trong đó có hải sản!]
[Tôi cũng đang sốt ruột chờ đây, mỗi lần thấy Thanh ca đi biển mà không đeo găng tay tôi lo lắng quá, chắc không phải là quên mà là không có tiền mua đúng không?]
[Thanh ca nhà anh nghèo lắm hả qaq]
Vân Thanh cười: "Đúng là hiện tại hơi túng thiếu, nhưng sau này chắc chắn sẽ tốt hơn."
Giống như trước, Vân Thanh xoay vò nhỏ trái phải, rồi mới dùng sức rút ra.
Rút ra, lật ngược đổ.
"Ào ào…" Cùng với nước biển chảy ra, một con cua lớn rơi ra ngoài.
Vân Thanh nhanh tay nhanh chân, à không… nhanh mắt nhanh chân, dùng chân đạp lên lưng cua, không để nó chạy thoát.
"Là một con cua Thanh lớn, có vẻ dùng ốc Mặt Trăng làm mồi vẫn rất hiệu quả, lần này cả hai vò đều không trống."
Vân Thanh cúi xuống bắt con cua Thanh lên.
Con cua Thanh giương móng vuốt, khi bị nhấc lên, vài chân sau giật mạnh, va đập vào nhau tạo ra âm thanh "bốp bốp".
[Dính dấp quá~]
[Bạch tuộc cũng thích người đẹp (haha)]
[Rùng mình~ nhìn là thấy sợ! Mà này, bạch tuộc có cắn người không, Thanh ca?]
"Miệng của bạch tuộc nằm ngay dưới đầu, không có răng nhưng giống như mỏ của chim, rất sắc bén, vì vậy khi cầm bạch tuộc, tôi quen nắm lấy đầu của nó."
Tay kia của Vân Thanh kéo thùng lại gần: "Xúc tu thì không có sát thương gì, nhưng nếu xúc tu bám lên da mà để lâu, da sẽ bị đỏ lên."
Chỉ vài cái, Vân Thanh đã gỡ xúc tu bám trên tay ra và ném con bạch tuộc vào thùng: "Con này nhỏ hơn con hôm qua tôi nhặt được một chút, có lẽ chưa tới hai cân, nhưng được cái là còn sống."
[Thanh ca, mau đi kiểm tra cái vò khác, tôi không chờ được nữa rồi!]
[Bỗng nhận ra phòng phát trực tiếp có không ít người mới, là người xem từ đầu, tôi vừa vui mừng vừa hơi chua xót.]
Vân Thanh không thấy được bình luận, lúc này cậu đang chôn lại chiếc vò nhỏ vừa đào lên.
Sau khi làm xong, Vân Thanh tiện thể rửa tay trong nước: "Giờ tôi đi mở vò khác, xong rồi cùng nhau chuẩn bị mồi câu, dù sao khoảng cách cũng không xa."
Khi đặt vò rượu, Vân Thanh không để khoảng cách giữa hai vò quá xa. Sau khi đập vỡ vỏ ốc Mặt Trăng, lấy thịt ra và ném vào vò rượu, ốc Mặt Trăng chết sẽ trở nên ngày càng tanh theo thời gian.
Vân Thanh dựa vào mùi tanh đó để thu hút bạch tuộc hoặc cua, nếu đặt quá xa nhau, hiệu quả sẽ không được tốt.
[Tôi đoán trong đó có hải sản!]
[Tôi cũng đang sốt ruột chờ đây, mỗi lần thấy Thanh ca đi biển mà không đeo găng tay tôi lo lắng quá, chắc không phải là quên mà là không có tiền mua đúng không?]
[Thanh ca nhà anh nghèo lắm hả qaq]
Vân Thanh cười: "Đúng là hiện tại hơi túng thiếu, nhưng sau này chắc chắn sẽ tốt hơn."
Giống như trước, Vân Thanh xoay vò nhỏ trái phải, rồi mới dùng sức rút ra.
Rút ra, lật ngược đổ.
"Ào ào…" Cùng với nước biển chảy ra, một con cua lớn rơi ra ngoài.
Vân Thanh nhanh tay nhanh chân, à không… nhanh mắt nhanh chân, dùng chân đạp lên lưng cua, không để nó chạy thoát.
"Là một con cua Thanh lớn, có vẻ dùng ốc Mặt Trăng làm mồi vẫn rất hiệu quả, lần này cả hai vò đều không trống."
Vân Thanh cúi xuống bắt con cua Thanh lên.
Con cua Thanh giương móng vuốt, khi bị nhấc lên, vài chân sau giật mạnh, va đập vào nhau tạo ra âm thanh "bốp bốp".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.