Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1787:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Lâm Yên Nhiên sau khi nghe Lâm Hàn hỏi xong thì bật khóc, nàng ta cũng không đưa tay lên để lau nước mắt, mà ngẩng đầu nhìn Lâm Hàn.
"Con gái dựa theo lời dặn dò của phụ thân, đi đến phòng nghỉ của điện hạ, miễn là có thể mang lại lợi ích cho Lâm gia của chúng ta, con gái sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì." Nói đến đây nước mắt của Lâm Yên Nhiên càng rơi nhiều: “Thấy mọi chuyện sắp hoàn thành, phu nhân... Phu nhân đưa Thẩm Thanh Hi đến tìm, làm con gái thất bại trong gang tấc, có lẽ sau này không còn cơ hội như vậy nữa."
Đừng nói đến việc Lâm Yên Nhiên biết sau này sẽ không có cơ hội như vậy, ngay cả bản thân Lâm Hàn cũng biết, sau này muốn mời Sở Diệp đến Lâm gia dùng bữa, hắn tuyệt đối sẽ không quay lại.
Nghĩ đến việc bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, trong lòng Lâm Hàn cảm thấy vô cùng tức giận.
“Ý ngươi là phu nhân cố ý mang theo Thẩm Thanh Hi để phá hoại kế hoạch của ngươi?” Lâm Hàn không tin điều này, dù sao khi hắn ta đề cập kế hoạch này với Lâm phu nhân, nàng ta cũng đồng ý: “Nhưng phu nhân làm như vậy thì nàng ấy được lợi lộc gì? Yên Nhiên, ngươi đừng vì chuyện này không thành mà đổ lỗi cho phu nhân.”
Lâm Hàn vẫn không muốn để Lâm Yên Nhiên đau lòng, dù sao thì dung mạo của nàng ta thật sự vẫn còn giá trị lợi dụng.
Nói không chừng sau này hắn ta có thể dựa vào dung mạo này của Lâm Yên Nhiên mà lấy được lợi ích của mình, đương nhiên hắn ta sẽ không vì Lâm Yên Nhiên mà đắc tội với Lâm phu nhân, dù sao đó cũng là chính thất của hắn ta, thế lực gia tộc đứng sau cũng không thể xem thường được.
Lâm Yên Nhiên nước mắt lưng tròng nhìn Lâm Hàn một cách đáng thương: “Ý của phụ thân con gái nói oan cho phu nhân sao? Nhưng con gái làm tất cả mọi việc theo dặn dò của phụ thân, đổ lỗi cho phu nhân thì có ích lợi gì chứ?"
Mặc dù trước mặt Lâm phu nhân Lâm Yên Nhiên luôn nghe lời, nhưng trong lòng nàng ta vẫn không thích người mẹ này.
Bây giờ có một cơ hội tốt để làm giảm uy tín của Lâm phu nhân trước mặt Lâm Hàn, sao Lâm Yên Nhiên có thể từ bỏ chứ?
Lâm Hàn khẽ thở dài: "Làm phụ thân sao có thể có suy nghĩ như vậy? Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi. Chẳng phải điện hạ say rượu nghỉ ngơi hơn hai giờ rồi sao? Thẩm Thanh Hi nói muốn đi tìm, phu nhân cũng không thể níu giữ nàng mãi được không phải sao?”
Lâm Hàn cũng nghĩ đến điểm này, thật ra hắn ta muốn nói là, trong hai giờ đồng hồ dài như vậy, Lâm Yên Nhiên lại không nắm bắt được cơ hội dụ dỗ Sở Diệp, đúng là vô dụng.
Nước mắt Lâm Yên Nhiên không ngừng tuôn rơi: "Nếu phu nhân đến muộn một chút, con gái và điện hạ đã có thể gạo nấu thành cơm, đến lúc đó kế hoạch của phụ thân mới có thể tiến hành thuận lợi."
Trong lòng Lâm Yên Nhiên rất tiếc nuối, vốn dĩ nàng ta muốn lợi dụng Sở Diệp để rời khỏi Lâm gia, thuận tiện có thể rời khỏi Giang Nam.
Ai biết nửa đường lại bị phá hủy như vậy, nàng ta sao có thể cam tâm chứ?
Lâm Hàn khi thấy vậy cũng tiếc đến đau lòng, nếu Lâm Yên Nhiên có thể trở thành người bên cạnh Sở Diệp thì thật tuyệt.
Ai biết cơ hội tốt như vậy lại bị lãng phí vô ích, Lâm Hàn càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng.
"Quên đi, chuyện như vậy không ai muốn xảy ra." Cho dù Lâm Hàn không thể chấp nhận, cũng chỉ có thể an ủi mình: “Nếu như ngươi thật muốn vì Lâm gia chúng ta mưu cầu lợi ích, sau này có thể tìm đường khác . ”
"Con gái dựa theo lời dặn dò của phụ thân, đi đến phòng nghỉ của điện hạ, miễn là có thể mang lại lợi ích cho Lâm gia của chúng ta, con gái sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì." Nói đến đây nước mắt của Lâm Yên Nhiên càng rơi nhiều: “Thấy mọi chuyện sắp hoàn thành, phu nhân... Phu nhân đưa Thẩm Thanh Hi đến tìm, làm con gái thất bại trong gang tấc, có lẽ sau này không còn cơ hội như vậy nữa."
Đừng nói đến việc Lâm Yên Nhiên biết sau này sẽ không có cơ hội như vậy, ngay cả bản thân Lâm Hàn cũng biết, sau này muốn mời Sở Diệp đến Lâm gia dùng bữa, hắn tuyệt đối sẽ không quay lại.
Nghĩ đến việc bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, trong lòng Lâm Hàn cảm thấy vô cùng tức giận.
“Ý ngươi là phu nhân cố ý mang theo Thẩm Thanh Hi để phá hoại kế hoạch của ngươi?” Lâm Hàn không tin điều này, dù sao khi hắn ta đề cập kế hoạch này với Lâm phu nhân, nàng ta cũng đồng ý: “Nhưng phu nhân làm như vậy thì nàng ấy được lợi lộc gì? Yên Nhiên, ngươi đừng vì chuyện này không thành mà đổ lỗi cho phu nhân.”
Lâm Hàn vẫn không muốn để Lâm Yên Nhiên đau lòng, dù sao thì dung mạo của nàng ta thật sự vẫn còn giá trị lợi dụng.
Nói không chừng sau này hắn ta có thể dựa vào dung mạo này của Lâm Yên Nhiên mà lấy được lợi ích của mình, đương nhiên hắn ta sẽ không vì Lâm Yên Nhiên mà đắc tội với Lâm phu nhân, dù sao đó cũng là chính thất của hắn ta, thế lực gia tộc đứng sau cũng không thể xem thường được.
Lâm Yên Nhiên nước mắt lưng tròng nhìn Lâm Hàn một cách đáng thương: “Ý của phụ thân con gái nói oan cho phu nhân sao? Nhưng con gái làm tất cả mọi việc theo dặn dò của phụ thân, đổ lỗi cho phu nhân thì có ích lợi gì chứ?"
Mặc dù trước mặt Lâm phu nhân Lâm Yên Nhiên luôn nghe lời, nhưng trong lòng nàng ta vẫn không thích người mẹ này.
Bây giờ có một cơ hội tốt để làm giảm uy tín của Lâm phu nhân trước mặt Lâm Hàn, sao Lâm Yên Nhiên có thể từ bỏ chứ?
Lâm Hàn khẽ thở dài: "Làm phụ thân sao có thể có suy nghĩ như vậy? Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi. Chẳng phải điện hạ say rượu nghỉ ngơi hơn hai giờ rồi sao? Thẩm Thanh Hi nói muốn đi tìm, phu nhân cũng không thể níu giữ nàng mãi được không phải sao?”
Lâm Hàn cũng nghĩ đến điểm này, thật ra hắn ta muốn nói là, trong hai giờ đồng hồ dài như vậy, Lâm Yên Nhiên lại không nắm bắt được cơ hội dụ dỗ Sở Diệp, đúng là vô dụng.
Nước mắt Lâm Yên Nhiên không ngừng tuôn rơi: "Nếu phu nhân đến muộn một chút, con gái và điện hạ đã có thể gạo nấu thành cơm, đến lúc đó kế hoạch của phụ thân mới có thể tiến hành thuận lợi."
Trong lòng Lâm Yên Nhiên rất tiếc nuối, vốn dĩ nàng ta muốn lợi dụng Sở Diệp để rời khỏi Lâm gia, thuận tiện có thể rời khỏi Giang Nam.
Ai biết nửa đường lại bị phá hủy như vậy, nàng ta sao có thể cam tâm chứ?
Lâm Hàn khi thấy vậy cũng tiếc đến đau lòng, nếu Lâm Yên Nhiên có thể trở thành người bên cạnh Sở Diệp thì thật tuyệt.
Ai biết cơ hội tốt như vậy lại bị lãng phí vô ích, Lâm Hàn càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng.
"Quên đi, chuyện như vậy không ai muốn xảy ra." Cho dù Lâm Hàn không thể chấp nhận, cũng chỉ có thể an ủi mình: “Nếu như ngươi thật muốn vì Lâm gia chúng ta mưu cầu lợi ích, sau này có thể tìm đường khác . ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.