Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1786:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Nhìn thấy hai người họ, Thẩm Thanh Hi lập tức đứng dậy nói: “Hôm nay điện hạ đến phủ Lâm Hàn dự tiệc, bị bỏ thuốc.”
Cố Chiêu nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương cùng lo lắng: “Diệp nhi bây giờ thế nào?"
Ông ấy ngồi bên giường, nhìn sắc mặt đỏ bừng của Sở Diệp, trong mắt hiện lên sự đau lòng: “Sao con lại bất cẩn như vậy chứ? Lâm Hàn này thật to gan, dám hạ thuốc con!"
Sở Diệp lắc đầu cười với Cố Chiêu: “Ông ngoại yên tâm đi, Hi Nhi đã đưa đan dược cho con rồi, sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng đâu."
Đạo trưởng Huyền Thanh không nói gì, chỉ đi tới bắt mạch Sở Diệp, sau khi bắt mạch liền thở dài một hơi: “Lâm Hàn này thật là độc ác, dám cho ngươi uống xuân dược? Thật đúng là vô liêm sỉ!"
Thẩm Thanh Hi cũng gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, Lâm Hàn đã cho điện hạ uống xuân dược. Đạo trưởng Huyền Thanh, ta có một cách có giải độc cho điện hạ, nhưng cần đạo trưởng và Cố tướng quân giúp đỡ."
Cho dù nàng có cố gắng giải độc cho Sở Diệp thế nào đi chăng nữa, chung quy vẫn có sự khác biệt giữa nam và nữ.
Nàng chỉ có thể viết ra đơn thuốc, chuyện còn lại nhờ Cố Chiêu cùng đạo trưởng Huyền Thanh giúp đỡ.
"Được, vậy ngươi muốn chúng ta làm cái gì nói đi." Đạo trưởng Huyền Thanh đồng ý: “Đợi khi dược trên người Điện hạ được giải hết, chúng ta đến tìm Lâm Hàn tính sổ cũng không muộn!"
Đây cũng là suy nghĩ trong lòng của Thẩm Thanh Hi, nếu Lâm Hàn dám hạ thuốc Sở Diệp, hắn ta cũng phải chuẩn bị tâm lý để gánh chịu hậu quả.
“Được, bây giờ ta đi viết đơn thuốc.” Thẩm Thanh Hi gật đầu với Sở Diệp, ra hiệu hắn không cần lo lắng: “Lát nữa ta sẽ phái người đi lấy thuốc, sau đó tướng quân và đạo trưởng giúp điện hạ tắm thuốc là được.”
Bên này Thẩm Thanh Hi đang bận giải độc cho Sở Diệp, nhưng ở Lâm gia lại vô cùng náo nhiệt.
Lâm Yên Nhiên bị Bạch Chỉ xách từ phòng khách ném vào hoa viên của Lâm gia, nhiều nha hoàn và người hầu trong phủ đã nhìn thấy nàng ta quần áo xộc xệch bị ném vào hoa viên.
Mặc dù trước mặt Lâm Yên Nhiên mọi người không dám nói gì, nhưng vẫn thì thầm sau lưng.
“Đại tiểu thư, mau mặc áo choàng vào đi.” Tiểu Hoàn lấy một chiếc áo choàng lớn quấn quanh người Lâm Yên Nhiên: “Lão gia... lão gia đang đợi đại tiểu thư ở Lạc Hà Uyển, bây giờ chúng ta phải đi qua đó.”
Lâm Yên Nhiên vừa nghe thấy vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ không vui.
Vốn dĩ mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp, mặc dù Sở Diệp liên tục cự tuyệt, nhưng Lâm Yên Nhiên cảm thấy rằng diện mạo và thủ đoạn của nàng ta, việc Sở Diệp không thể kìm lòng chỉ là vấn đề thời gian.
Ai mà biết Lâm phu nhân mang theo Thẩm Thanh Hi đến Lạc Hà Uyển, rõ ràng là muốn phá hỏng chuyện của cô ta mà!
Lâm Yên Nhiên nghĩ đến đây, nàng ta lập tức đứng dậy khỏi mặt đất, quấn chặt áo choàng quanh người: “Được rồi, ta cũng muốn hỏi phụ thân cho rõ ràng!"
Khi Lâm Yên Nhiên đến sảnh chính của Lạc Hà Uyển, nàng ta thấy Lâm Hàn đang ngồi trên ghế với vẻ mặt tức giận.
Nàng ta lập tức quỳ rạp xuống đất, chưa kịp nói thì nước mắt tuôn rơi: “Phụ thân, người phải làm chủ cho Yên Nhiên.”
Lâm Hàn nhìn thấy Lâm Yên Nhiên thì cau mày, nhìn khuôn mặt đầy nước mắt hỏ: “Nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc đầu hắn ta muốn để cho Lâm Yên Nhiên cùng Sở Diệp có quan hệ thể xác ở Lâm gia, lúc đó hắn ta nói Lâm Yên Nhiên ngưỡng mộ Sở Diệp, vì vậy Sở Diệp không thể không giữ Lâm Yên Nhiên ở bên cạnh. Ai mà ngờ mọi chuyện lại không xảy ra như những gì hắn ta tính toán, đúng là khiến người khác phải điên lên mà!
Cố Chiêu nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương cùng lo lắng: “Diệp nhi bây giờ thế nào?"
Ông ấy ngồi bên giường, nhìn sắc mặt đỏ bừng của Sở Diệp, trong mắt hiện lên sự đau lòng: “Sao con lại bất cẩn như vậy chứ? Lâm Hàn này thật to gan, dám hạ thuốc con!"
Sở Diệp lắc đầu cười với Cố Chiêu: “Ông ngoại yên tâm đi, Hi Nhi đã đưa đan dược cho con rồi, sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng đâu."
Đạo trưởng Huyền Thanh không nói gì, chỉ đi tới bắt mạch Sở Diệp, sau khi bắt mạch liền thở dài một hơi: “Lâm Hàn này thật là độc ác, dám cho ngươi uống xuân dược? Thật đúng là vô liêm sỉ!"
Thẩm Thanh Hi cũng gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, Lâm Hàn đã cho điện hạ uống xuân dược. Đạo trưởng Huyền Thanh, ta có một cách có giải độc cho điện hạ, nhưng cần đạo trưởng và Cố tướng quân giúp đỡ."
Cho dù nàng có cố gắng giải độc cho Sở Diệp thế nào đi chăng nữa, chung quy vẫn có sự khác biệt giữa nam và nữ.
Nàng chỉ có thể viết ra đơn thuốc, chuyện còn lại nhờ Cố Chiêu cùng đạo trưởng Huyền Thanh giúp đỡ.
"Được, vậy ngươi muốn chúng ta làm cái gì nói đi." Đạo trưởng Huyền Thanh đồng ý: “Đợi khi dược trên người Điện hạ được giải hết, chúng ta đến tìm Lâm Hàn tính sổ cũng không muộn!"
Đây cũng là suy nghĩ trong lòng của Thẩm Thanh Hi, nếu Lâm Hàn dám hạ thuốc Sở Diệp, hắn ta cũng phải chuẩn bị tâm lý để gánh chịu hậu quả.
“Được, bây giờ ta đi viết đơn thuốc.” Thẩm Thanh Hi gật đầu với Sở Diệp, ra hiệu hắn không cần lo lắng: “Lát nữa ta sẽ phái người đi lấy thuốc, sau đó tướng quân và đạo trưởng giúp điện hạ tắm thuốc là được.”
Bên này Thẩm Thanh Hi đang bận giải độc cho Sở Diệp, nhưng ở Lâm gia lại vô cùng náo nhiệt.
Lâm Yên Nhiên bị Bạch Chỉ xách từ phòng khách ném vào hoa viên của Lâm gia, nhiều nha hoàn và người hầu trong phủ đã nhìn thấy nàng ta quần áo xộc xệch bị ném vào hoa viên.
Mặc dù trước mặt Lâm Yên Nhiên mọi người không dám nói gì, nhưng vẫn thì thầm sau lưng.
“Đại tiểu thư, mau mặc áo choàng vào đi.” Tiểu Hoàn lấy một chiếc áo choàng lớn quấn quanh người Lâm Yên Nhiên: “Lão gia... lão gia đang đợi đại tiểu thư ở Lạc Hà Uyển, bây giờ chúng ta phải đi qua đó.”
Lâm Yên Nhiên vừa nghe thấy vậy, trên mặt lập tức lộ ra vẻ không vui.
Vốn dĩ mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp, mặc dù Sở Diệp liên tục cự tuyệt, nhưng Lâm Yên Nhiên cảm thấy rằng diện mạo và thủ đoạn của nàng ta, việc Sở Diệp không thể kìm lòng chỉ là vấn đề thời gian.
Ai mà biết Lâm phu nhân mang theo Thẩm Thanh Hi đến Lạc Hà Uyển, rõ ràng là muốn phá hỏng chuyện của cô ta mà!
Lâm Yên Nhiên nghĩ đến đây, nàng ta lập tức đứng dậy khỏi mặt đất, quấn chặt áo choàng quanh người: “Được rồi, ta cũng muốn hỏi phụ thân cho rõ ràng!"
Khi Lâm Yên Nhiên đến sảnh chính của Lạc Hà Uyển, nàng ta thấy Lâm Hàn đang ngồi trên ghế với vẻ mặt tức giận.
Nàng ta lập tức quỳ rạp xuống đất, chưa kịp nói thì nước mắt tuôn rơi: “Phụ thân, người phải làm chủ cho Yên Nhiên.”
Lâm Hàn nhìn thấy Lâm Yên Nhiên thì cau mày, nhìn khuôn mặt đầy nước mắt hỏ: “Nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc đầu hắn ta muốn để cho Lâm Yên Nhiên cùng Sở Diệp có quan hệ thể xác ở Lâm gia, lúc đó hắn ta nói Lâm Yên Nhiên ngưỡng mộ Sở Diệp, vì vậy Sở Diệp không thể không giữ Lâm Yên Nhiên ở bên cạnh. Ai mà ngờ mọi chuyện lại không xảy ra như những gì hắn ta tính toán, đúng là khiến người khác phải điên lên mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.