Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1789:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Khi Lâm phu nhân nói chuyện, trên mặt lộ ra vẻ châm chọc cùng khinh thường, trước đó Lâm Hàn còn dám mạnh miệng thề, Lâm Yên Nhiên nhất định hạ gục được Sở Diệp, như vậy chuyện Lâm gia làm ở Giang Nam, sẽ không sợ Sở Diệp điều tra ra được.
Ai mà biết nàng ta cho Lâm Yên Nhiên tận hơn hai giờ, nhưng cuối cùng sự việc vẫn không thành.
Sau khi sự việc không thành, Lâm Yên Nhiên lại đổ hết mọi trách nhiệm cho nàng ta, chuyện này làm Lâm phu nhân thực sự rất khó chịu.
"Mẫu thân, Yên Nhiên không có ý như vậy." Cho dù trong lòng Lâm Yên Nhiên không muốn, nhưng lúc này nàng ta vẫn phải cố tỏ ra đáng thương: “Con gái chỉ là đang tiếc cho cơ hội này, sau này muốn tìm cơ hội như vậy chỉ sợ không còn khả năng nữa.”
Lâm Yên Nhiên biết mình nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể mang lợi ích ra mới có thể lay động được Lâm Hàn.
Lâm Hàn nghe xong lời này, cau mày nặng nề thở dài: "Haiz, nàng cũng vậy, sao không kéo dài thêm một chút nữa?"
Ngay cả Lâm Yên Nhiên cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Lâm Hàn, vậy thì sao Lâm phu nhân lại không hiểu người bên gối của mình chứ?
Chỉ là nàng ta không ngờ Lâm hàn lại chất vấn mình về chuyện này, nàng ta cúi đầu cười khẽ.
“Lão gia nói như vậy, có chút quá đáng.” Lâm phu nhân nghĩ đến lúc trước mình phải cười nói với Thẩm Thanh Hi, như nuốt phải ruồi xuống bụng vậy: “Ta vẫn luôn lôi kéo Thẩm Thanh Hi nói chuyện, tìm đủ loại trò để nàng không đi tìm Thất điện hạ, lão gia sao lại không suy nghĩ gì đến chuyện này chứ.”
Lâm Hàn nhìn Lâm phu nhân rồi nhìn Lâm Yên Nhiên, cuối cùng chỉ thở dài bất lực.
"Chuyện này các ngươi không cần nhiều lời nữa, bây giờ nói cái gì cũng đều vô nghĩa hết." Lâm Hàn nghĩ đến tiếp theo phải đối mặt chuyện này, cảm thấy đau đầu: “Chúng ta nên suy nghĩ nên đối phó với chuyện này cùng với Thất điện hạ và Thẩm Thanh Hi như thế nào, các ngươi thật sự cho rằng chuyện này sẽ bỏ qua dễ dàng sao?”
Lâm Hàn không nghĩ rằng Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi sẽ bỏ qua. Đừng nói là đám người Sở Diệp, loại chuyện này mà xảy ra với Lâm Hàn, hắn ta cũng không thể nào dễ dàng tha cho những kẻ âm mưu xuống tay với mình.
Trên mặt Lâm Yên Nhiên hiện lên vẻ hoảng sợ, nàng ta quấn chặt áo choàng, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Chuyện này là mẫu thân sai người nói với con gái, những chuyện con gái cũng là theo ý nguyện của mẫu thân và phụ thân. "
Lời nàng ta nói đã quá rõ ràng, chính là Lâm Hàn và Lâm phu nhân mượn nàng ta ra tay, nếu bây giờ không thành công, vậy thì nàng cũng không cần phải đối mặt với những rắc rối và phiền toái.
Lâm phu nhân nghe xong lời này, cong môi cười nhạo nói: "Làm sao, nếu chuyện thành công, như vậy tất cả công lao đều là của ngươi, bây giờ thất bại, lại đẩy cho ta và phụ thân ngươi sao? Lâm Yên Nhiên, ngươi cũng có bản lãnh đấy.”
Lâm Yên Nhiên không nói gì, chỉ yểu điệu quỳ trên mặt đất, Lâm Hàn liếc nhìn nàng ta, cau mày suy nghĩ một lúc rồi mới khoát tay.
“Đi xuống đi.” Lâm Yên Nhiên xinh đẹp, cho dù nhan sắc của nàng ta không lọt vào mắt Sở Diệp, thì cũng có người thích nàng ta: “Tiểu Hoàn đưa đại tiểu thư về nghỉ ngơi đi.”
Sau khi Lâm Yên Nhiên rời đi, Lâm phu nhân mới cười lạnh ngồi xuống ghế.
"Lão gia, không phải người sẽ đổ hết việc này lên người ta chứ?" Lâm phu nhân đối với Lâm Hàn hành động vẫn là rất không hài lòng: “Chuyện này nói cho cùng cũng là vì nàng không có bản lĩnh, cho nàng thời gian lâu như vậy mà một người đàn ông cũng không giải quyết được, đúng là vô dụng.”
Ai mà biết nàng ta cho Lâm Yên Nhiên tận hơn hai giờ, nhưng cuối cùng sự việc vẫn không thành.
Sau khi sự việc không thành, Lâm Yên Nhiên lại đổ hết mọi trách nhiệm cho nàng ta, chuyện này làm Lâm phu nhân thực sự rất khó chịu.
"Mẫu thân, Yên Nhiên không có ý như vậy." Cho dù trong lòng Lâm Yên Nhiên không muốn, nhưng lúc này nàng ta vẫn phải cố tỏ ra đáng thương: “Con gái chỉ là đang tiếc cho cơ hội này, sau này muốn tìm cơ hội như vậy chỉ sợ không còn khả năng nữa.”
Lâm Yên Nhiên biết mình nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể mang lợi ích ra mới có thể lay động được Lâm Hàn.
Lâm Hàn nghe xong lời này, cau mày nặng nề thở dài: "Haiz, nàng cũng vậy, sao không kéo dài thêm một chút nữa?"
Ngay cả Lâm Yên Nhiên cũng có thể hiểu được suy nghĩ của Lâm Hàn, vậy thì sao Lâm phu nhân lại không hiểu người bên gối của mình chứ?
Chỉ là nàng ta không ngờ Lâm hàn lại chất vấn mình về chuyện này, nàng ta cúi đầu cười khẽ.
“Lão gia nói như vậy, có chút quá đáng.” Lâm phu nhân nghĩ đến lúc trước mình phải cười nói với Thẩm Thanh Hi, như nuốt phải ruồi xuống bụng vậy: “Ta vẫn luôn lôi kéo Thẩm Thanh Hi nói chuyện, tìm đủ loại trò để nàng không đi tìm Thất điện hạ, lão gia sao lại không suy nghĩ gì đến chuyện này chứ.”
Lâm Hàn nhìn Lâm phu nhân rồi nhìn Lâm Yên Nhiên, cuối cùng chỉ thở dài bất lực.
"Chuyện này các ngươi không cần nhiều lời nữa, bây giờ nói cái gì cũng đều vô nghĩa hết." Lâm Hàn nghĩ đến tiếp theo phải đối mặt chuyện này, cảm thấy đau đầu: “Chúng ta nên suy nghĩ nên đối phó với chuyện này cùng với Thất điện hạ và Thẩm Thanh Hi như thế nào, các ngươi thật sự cho rằng chuyện này sẽ bỏ qua dễ dàng sao?”
Lâm Hàn không nghĩ rằng Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi sẽ bỏ qua. Đừng nói là đám người Sở Diệp, loại chuyện này mà xảy ra với Lâm Hàn, hắn ta cũng không thể nào dễ dàng tha cho những kẻ âm mưu xuống tay với mình.
Trên mặt Lâm Yên Nhiên hiện lên vẻ hoảng sợ, nàng ta quấn chặt áo choàng, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Chuyện này là mẫu thân sai người nói với con gái, những chuyện con gái cũng là theo ý nguyện của mẫu thân và phụ thân. "
Lời nàng ta nói đã quá rõ ràng, chính là Lâm Hàn và Lâm phu nhân mượn nàng ta ra tay, nếu bây giờ không thành công, vậy thì nàng cũng không cần phải đối mặt với những rắc rối và phiền toái.
Lâm phu nhân nghe xong lời này, cong môi cười nhạo nói: "Làm sao, nếu chuyện thành công, như vậy tất cả công lao đều là của ngươi, bây giờ thất bại, lại đẩy cho ta và phụ thân ngươi sao? Lâm Yên Nhiên, ngươi cũng có bản lãnh đấy.”
Lâm Yên Nhiên không nói gì, chỉ yểu điệu quỳ trên mặt đất, Lâm Hàn liếc nhìn nàng ta, cau mày suy nghĩ một lúc rồi mới khoát tay.
“Đi xuống đi.” Lâm Yên Nhiên xinh đẹp, cho dù nhan sắc của nàng ta không lọt vào mắt Sở Diệp, thì cũng có người thích nàng ta: “Tiểu Hoàn đưa đại tiểu thư về nghỉ ngơi đi.”
Sau khi Lâm Yên Nhiên rời đi, Lâm phu nhân mới cười lạnh ngồi xuống ghế.
"Lão gia, không phải người sẽ đổ hết việc này lên người ta chứ?" Lâm phu nhân đối với Lâm Hàn hành động vẫn là rất không hài lòng: “Chuyện này nói cho cùng cũng là vì nàng không có bản lĩnh, cho nàng thời gian lâu như vậy mà một người đàn ông cũng không giải quyết được, đúng là vô dụng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.