Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê
Chương 1790:
Bộ Nguyệt Phất Thường
02/09/2023
Lâm Hàn nhướng trán, bây giờ hắn ta có chút hối hận, hối hận tại sao lại nghĩ ra thủ đoạn như vậy để lôi kéo Sở Diệp.
Bây giờ thì tốt rồi, hắn ta không chỉ đắc tội với Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi, mà còn đắc tội với người phụ nữ ở nhà, chuyện này khiến Lâm Hàn cảm thấy đau đầu.
“Chuyện không muốn thì cũng đã xảy ra rồi, nàng có thể dừng lại một chút được không?” Lâm Hàn xoa xoa thái dương, bất đắc dĩ nhìn Lâm phu nhân: “Chuyện đã xảy ra rồi, chuyện nàng phải bây giờ làm chính là cùng ta tìm cách giải quyết tình hình khó khăn bây giờ, chứ không phải đi theo Yên Nhiên náo loạn làm ta đau đầu có biết không?”
Lâm phu nhân cười lạnh một tiếng, trong mắt có chút châm chọc nhìn Lâm Hàn: “Làm sao, vừa rồi chàng nhìn nữ nhi Yên Nhiên xinh đẹp của mình, cho rằng sau này vẫn còn giá trị lợi dụng nên bao che và nuông chiều nàng, cho dù nàng có không tôn trọng người mẫu thân là ta, chàng cũng giả vờ như không thấy gì phải không?”
Lâm Hàn đối với Lâm Yên Nhiên đúng là có thiên vị, cũng là vì dung mạo xinh đẹp của nàng, nhưng lúc này, Lâm phu nhân lại nói thẳng thừng như vậy, hắn ta vẫn có chút gì đó không được tự nhiên.
Lâm Hàn đứng dậy, đến bên cạnh Lâm phu nhân, bóp vai lấy lòng nàng ta: "Phu nhân, nàng đi so đo với một đứa nhỏ làm cái gì? Hơn nữa, sau này nếu có thể lợi dụng Yên Nhiên bắt lấy người tốt hơn, vậy không phải tốt cho con trai của chúng ta sao? Nàng hãy suy nghĩ vì con trai, có phải trong lòng sẽ bớt khó chịu đi không?”
Con trai luôn là điểm yếu trong lòng Lâm phu nhân, bây giờ Lâm Hàn nhắc tới, vốn dĩ trong lòng đang bừng bừng lửa giận bây giờ cũng tiêu tán đi một nửa.
Thấy sắc mặt Lâm phu nhân dịu đi, Lâm Hàn tiếp tục nói: "Phu nhân, ta biết phu nhân đau lòng vì vi phu, nếu như vậy thì đừng so đo nữa được không? Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách đến tạ lỗi với Thất điện hạ, còn chuyện Yên Nhiên không tôn trọng nàng, đợi đám người Thất điện hạ rời khỏi Giang Nam, ta sẽ để nó đến xin lỗi nàng, nàng thấy có được không?”
Thật ra thứ mà Lâm phu nhân muốn chính là thái độ của Lâm Hàn, hơn nữa sự việc đã đến nước này, nếu Sở Diệp thực sự quy trách nhiệm cho Lâm gia về chuyện này, không biết bọn họ sẽ phải gánh chịu hậu quả gì.
Nếu Lâm gia coi như xong, thì cuộc sống của hai đứa con trai của nàng ta sau này cũng không được dễ dàng.
Chuyện này lâm phu nhân hiểu rất rõ, lập tức ném cho Lâm Hàn một ánh mắt trách móc: “Sợ ngài thật, không biết kiếp trước ta có thiếu chàng gì không, mà kiếp này ta phải bận tâm vì Lâm gia các người như vậy! Được rồi được rồi, chàng đừng bóp nữa, chúng ta cùng nghĩ cách đi.”
Lâm Hàn nghe Lâm phu nhân nói như vậy, trái tim treo lủng lẳng cũng có thể hạ xuống.
Hắn ta kéo ghế ngồi bên cạnh Lâm phu nhân, tươi cười nhìn nàng ta: “Phu nhân đối xử với ta thật tốt, ta biết chuyện này phu nhân phải chịu oan ức, đợi mọi chuyện qua đi, vi phu sẽ bồi thường cho nàng thật tốt có được không?”
Lâm phu nhân trừng mắt nhìn Lâm Hàn, nặng nề thở dài nói: "Nếu không phải vì hai đứa con trai, chàng cho rằng ta sẽ dễ dàng tha thứ cho con nha đầu đã sỉ nhục ta sao?”
Lâm Hàn không ngừng gật đầu: “Đúng, đúng, đúng, phu nhân nói rất đúng. Nhưng không để ý sao được, những gì phu nhân làm cho Lâm gia chúng ta vi phu cũng đều nhớ kỹ trong lòng. Tuyệt đối sẽ không phụ lòng phu nhân.”
Lâm phu nhân nghĩ tới đây thì thở dài: “Haizz, đừng nói nữa, bây giờ chỉ sợ điện hạ rất tức giận, chuyện lần này đúng là đã đắc tội với hắn.”
Bây giờ thì tốt rồi, hắn ta không chỉ đắc tội với Sở Diệp và Thẩm Thanh Hi, mà còn đắc tội với người phụ nữ ở nhà, chuyện này khiến Lâm Hàn cảm thấy đau đầu.
“Chuyện không muốn thì cũng đã xảy ra rồi, nàng có thể dừng lại một chút được không?” Lâm Hàn xoa xoa thái dương, bất đắc dĩ nhìn Lâm phu nhân: “Chuyện đã xảy ra rồi, chuyện nàng phải bây giờ làm chính là cùng ta tìm cách giải quyết tình hình khó khăn bây giờ, chứ không phải đi theo Yên Nhiên náo loạn làm ta đau đầu có biết không?”
Lâm phu nhân cười lạnh một tiếng, trong mắt có chút châm chọc nhìn Lâm Hàn: “Làm sao, vừa rồi chàng nhìn nữ nhi Yên Nhiên xinh đẹp của mình, cho rằng sau này vẫn còn giá trị lợi dụng nên bao che và nuông chiều nàng, cho dù nàng có không tôn trọng người mẫu thân là ta, chàng cũng giả vờ như không thấy gì phải không?”
Lâm Hàn đối với Lâm Yên Nhiên đúng là có thiên vị, cũng là vì dung mạo xinh đẹp của nàng, nhưng lúc này, Lâm phu nhân lại nói thẳng thừng như vậy, hắn ta vẫn có chút gì đó không được tự nhiên.
Lâm Hàn đứng dậy, đến bên cạnh Lâm phu nhân, bóp vai lấy lòng nàng ta: "Phu nhân, nàng đi so đo với một đứa nhỏ làm cái gì? Hơn nữa, sau này nếu có thể lợi dụng Yên Nhiên bắt lấy người tốt hơn, vậy không phải tốt cho con trai của chúng ta sao? Nàng hãy suy nghĩ vì con trai, có phải trong lòng sẽ bớt khó chịu đi không?”
Con trai luôn là điểm yếu trong lòng Lâm phu nhân, bây giờ Lâm Hàn nhắc tới, vốn dĩ trong lòng đang bừng bừng lửa giận bây giờ cũng tiêu tán đi một nửa.
Thấy sắc mặt Lâm phu nhân dịu đi, Lâm Hàn tiếp tục nói: "Phu nhân, ta biết phu nhân đau lòng vì vi phu, nếu như vậy thì đừng so đo nữa được không? Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách đến tạ lỗi với Thất điện hạ, còn chuyện Yên Nhiên không tôn trọng nàng, đợi đám người Thất điện hạ rời khỏi Giang Nam, ta sẽ để nó đến xin lỗi nàng, nàng thấy có được không?”
Thật ra thứ mà Lâm phu nhân muốn chính là thái độ của Lâm Hàn, hơn nữa sự việc đã đến nước này, nếu Sở Diệp thực sự quy trách nhiệm cho Lâm gia về chuyện này, không biết bọn họ sẽ phải gánh chịu hậu quả gì.
Nếu Lâm gia coi như xong, thì cuộc sống của hai đứa con trai của nàng ta sau này cũng không được dễ dàng.
Chuyện này lâm phu nhân hiểu rất rõ, lập tức ném cho Lâm Hàn một ánh mắt trách móc: “Sợ ngài thật, không biết kiếp trước ta có thiếu chàng gì không, mà kiếp này ta phải bận tâm vì Lâm gia các người như vậy! Được rồi được rồi, chàng đừng bóp nữa, chúng ta cùng nghĩ cách đi.”
Lâm Hàn nghe Lâm phu nhân nói như vậy, trái tim treo lủng lẳng cũng có thể hạ xuống.
Hắn ta kéo ghế ngồi bên cạnh Lâm phu nhân, tươi cười nhìn nàng ta: “Phu nhân đối xử với ta thật tốt, ta biết chuyện này phu nhân phải chịu oan ức, đợi mọi chuyện qua đi, vi phu sẽ bồi thường cho nàng thật tốt có được không?”
Lâm phu nhân trừng mắt nhìn Lâm Hàn, nặng nề thở dài nói: "Nếu không phải vì hai đứa con trai, chàng cho rằng ta sẽ dễ dàng tha thứ cho con nha đầu đã sỉ nhục ta sao?”
Lâm Hàn không ngừng gật đầu: “Đúng, đúng, đúng, phu nhân nói rất đúng. Nhưng không để ý sao được, những gì phu nhân làm cho Lâm gia chúng ta vi phu cũng đều nhớ kỹ trong lòng. Tuyệt đối sẽ không phụ lòng phu nhân.”
Lâm phu nhân nghĩ tới đây thì thở dài: “Haizz, đừng nói nữa, bây giờ chỉ sợ điện hạ rất tức giận, chuyện lần này đúng là đã đắc tội với hắn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.