Ta Dựa Vào Cái Miệng Quạ Đen Để Làm Giàu Trong Thời Loạn
Chương 8:
Đông Biên Nhĩ Tiểu Đóa
04/09/2024
“Đồ tiện tỳ! Lây nhiễm thứ dơ bẩn như vậy, mà dám vào phòng ngủ!” Hồ quản sự quát lớn, khuôn mặt phì nhiêu bóng dầu tỏ vẻ chán ghét.
Áo váy của tỳ nữ bị nước trong chậu đồng làm ướt, nhưng không kịp dọn dẹp, cuống quít cúi người quỳ sát đất, “Nô tỳ, nô tỳ không biết hôm nay sẽ… xin quản sự ngài tha thứ!”
Hồ quản sự còn định trách phạt nàng, Thôi Thư Nhược đột nhiên ho khan, thành công thu hút sự chú ý của cả hai.
Thôi Thư Nhược che miệng ho, mặt trắng bệch như giấy, nhưng không có vẻ hoảng sợ khi gặp người lạ, ngược lại còn cười yếu ớt, mày nhíu lại như gió thổi qua cành liễu, “Ngài là chủ nhân ở đây?”
Cô nhìn về phía Hồ quản sự, giọng nói thiện ý và ngây thơ, như thể thực sự nghĩ vậy.
Câu hỏi này khiến Hồ quản sự vừa quát tháo như hóa đá, không nói nên lời, hắn nhận ra điều gì đó, trên trán liền toát mồ hôi hột.
May mắn thay, Hồ quản sự cũng là người từng trải, có chút thông minh, hắn rũ tay trước ngực, cúi đầu khom lưng, cười ha hả nói: “Nương tử quá khen nô tài, chủ nhân nhà ta là thế tử Định Bắc Vương phủ, tướng quân Ninh Viễn của quân U Châu, Ngụy Thành Hoài!”
“Định Bắc Vương phủ”, “Ngụy Thành Hoài”, hai từ này vang lên trong đầu Thôi Thư Nhược, nàng là học sinh khoa học tự nhiên, lịch sử không giỏi lắm, nhưng có một số người nổi tiếng trong lịch sử vẫn để lại ấn tượng.
Sau khi Thất Hồ loạn lạc, tranh giành thiên hạ, Thứ sử Tịnh Châu kiêm Tề Quốc công Triệu Nghĩa Phương ép thiên tử tiền triều nhường ngôi cho hắn, thành lập Đại Tề.
Con trai thứ ba của ông ta, Triệu Nguy Hành, sát hại huynh đệ để đoạt ngôi, sau đó chăm lo trị quốc, tạo nên thời kỳ thịnh thế, lập ra mười ba tướng khai quốc, trong đó có hai người được sủng ái, được chôn cất bên trái và phải của Chiêu Lăng.
*Chiêu Lăng: tên của một lăng tẩm thuộc Thập Tam Lăng, nơi an táng các hoàng đế của triều đại nhà Minh ở Trung Quốc. Đây là một trong ba lăng tẩm mở cửa cho du khách tham quan.
Mà người được chôn cất bên trái lăng đế chính là thế tử Định Bắc Vương phủ, sau này là một trong mười ba tướng khai quốc của Đại Tề, Định Quốc công Ngụy Thành Hoài.
Theo sử sách ghi lại, ông có dung mạo đẹp, phong thái uy nghi, dũng mãnh vô song.
Còn dã sử thì gọi ông là một trong năm anh hùng hào kiệt hàng đầu thiên hạ, danh tiếng lẫy lừng. Có giai thoại kể rằng, một năm nọ khi vua tế trời, ông nổi bật giữa đám võ quan, vẻ ngoài tuấn tú trắng trẻo không giống như những võ tướng thường bị gió sương, lại khác hẳn với vẻ yếu ớt của văn quan, thật sự là hạc giữa bầy gà.
Áo váy của tỳ nữ bị nước trong chậu đồng làm ướt, nhưng không kịp dọn dẹp, cuống quít cúi người quỳ sát đất, “Nô tỳ, nô tỳ không biết hôm nay sẽ… xin quản sự ngài tha thứ!”
Hồ quản sự còn định trách phạt nàng, Thôi Thư Nhược đột nhiên ho khan, thành công thu hút sự chú ý của cả hai.
Thôi Thư Nhược che miệng ho, mặt trắng bệch như giấy, nhưng không có vẻ hoảng sợ khi gặp người lạ, ngược lại còn cười yếu ớt, mày nhíu lại như gió thổi qua cành liễu, “Ngài là chủ nhân ở đây?”
Cô nhìn về phía Hồ quản sự, giọng nói thiện ý và ngây thơ, như thể thực sự nghĩ vậy.
Câu hỏi này khiến Hồ quản sự vừa quát tháo như hóa đá, không nói nên lời, hắn nhận ra điều gì đó, trên trán liền toát mồ hôi hột.
May mắn thay, Hồ quản sự cũng là người từng trải, có chút thông minh, hắn rũ tay trước ngực, cúi đầu khom lưng, cười ha hả nói: “Nương tử quá khen nô tài, chủ nhân nhà ta là thế tử Định Bắc Vương phủ, tướng quân Ninh Viễn của quân U Châu, Ngụy Thành Hoài!”
“Định Bắc Vương phủ”, “Ngụy Thành Hoài”, hai từ này vang lên trong đầu Thôi Thư Nhược, nàng là học sinh khoa học tự nhiên, lịch sử không giỏi lắm, nhưng có một số người nổi tiếng trong lịch sử vẫn để lại ấn tượng.
Sau khi Thất Hồ loạn lạc, tranh giành thiên hạ, Thứ sử Tịnh Châu kiêm Tề Quốc công Triệu Nghĩa Phương ép thiên tử tiền triều nhường ngôi cho hắn, thành lập Đại Tề.
Con trai thứ ba của ông ta, Triệu Nguy Hành, sát hại huynh đệ để đoạt ngôi, sau đó chăm lo trị quốc, tạo nên thời kỳ thịnh thế, lập ra mười ba tướng khai quốc, trong đó có hai người được sủng ái, được chôn cất bên trái và phải của Chiêu Lăng.
*Chiêu Lăng: tên của một lăng tẩm thuộc Thập Tam Lăng, nơi an táng các hoàng đế của triều đại nhà Minh ở Trung Quốc. Đây là một trong ba lăng tẩm mở cửa cho du khách tham quan.
Mà người được chôn cất bên trái lăng đế chính là thế tử Định Bắc Vương phủ, sau này là một trong mười ba tướng khai quốc của Đại Tề, Định Quốc công Ngụy Thành Hoài.
Theo sử sách ghi lại, ông có dung mạo đẹp, phong thái uy nghi, dũng mãnh vô song.
Còn dã sử thì gọi ông là một trong năm anh hùng hào kiệt hàng đầu thiên hạ, danh tiếng lẫy lừng. Có giai thoại kể rằng, một năm nọ khi vua tế trời, ông nổi bật giữa đám võ quan, vẻ ngoài tuấn tú trắng trẻo không giống như những võ tướng thường bị gió sương, lại khác hẳn với vẻ yếu ớt của văn quan, thật sự là hạc giữa bầy gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.