Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn
Chương 24: Chấm Dứt Quan Hệ Thông Gia 2
Vạn Sĩ Tư Linh
05/11/2024
Nghe thấy đối phương còn dám hét vào mặt mình, Mai lão thái quay đầu lại, ánh mắt dữ tợn, lập tức làm Hoàng thị sợ hãi.
“Bà bà bà bà, bà cái người này, chúng ta nhiều năm không gặp, bà đối xử với ta như vậy sao? Tốt xấu gì cũng là thông gia mà?”
Lúc mới bắt đầu nói chuyện, thanh âm của Hoàng thị rất lớn, kết quả sau khi nhìn thấy màn “múa đao” của hai người Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu đứng ở phía sau Mai lão thái, thanh âm càng lúc càng nhỏ:
“Có ai đối xử với thông gia giống như bà không?”
“Ai là thông gia với bà?”
Mai lão thái thập phần khinh thường ngôn luận của Hoàng thị.
Bà nhìn Hoàng thị và ba nhi tử ở phía sau bà ta, trào phúng nói: “Lúc trước bà cầm bạc, đã viết thư đoạn tuyệt quan hệ rồi, bây giờ con dâu của ta không có nhà mẹ đẻ, ai là họ hàng với nhà bà chứ, Thạch Đầu, con nhận người bà ngoại này sao?”
Mai Thạch Đầu bỗng nhiên bị bà nội của mình gọi tên, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hoàng thị, Hoàng thị thấy Mai Thạch Đầu một bộ dáng thiếu niên tràn đầy năng lượng, lập tức lộ ra nụ cười hòa ái.
Kết quả Mai Thạch Đầu lắc đầu nói: “Không nhận.”
Lập tức làm cho nụ cười của Hoàng thị cứng đờ trên khuôn mặt.
Mai Thiển thấy vậy, cũng nhịn không được quay đầu lại, nhìn đại bá nương đang cầm túi, thất hồn lạc phách đứng ở cách đó không xa.
Tới lúc này rồi, Mai Thiển mới từ trong trí nhớ của nguyên chủ tìm thấy ân oán giữa nhà mẹ đẻ của đại bá mẫu và nhà họ Mai bọn họ.
Đại bá nương này của nàng thì ra đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ rồi.
Nguyên nhân đoạn tuyệt quan hệ, là vì lúc đại bá của Mai Thiển qua đời, Hàn gia nhân cơ hội tới cửa nói là muốn đón Hàn thị về nhà.
Nhưng mà, lúc đó đại bá nương của nàng lại quyết định muốn thủ tiết cho đại bá của Mai Thiển, không muốn về nhà, còn nói là muốn đích thân nuôi dạy nhi tử Thạch Đầu thành người.
Kết quả là người Hàn gia vừa lừa gạt vừa dụ dỗ lừa người về, sau đó lại lén Hàn thị nhận một khoản tiền lễ hỏi kếch xù, muốn gả bà cho một tên ngốc làm vợ.
Hàn thị sau khi biết được việc này, liền liều mạng chạy về, sau khi báo cho Mai lão thái biết, Mai lão thái đích thân dẫn theo thôn trưởng, xông tới Hàn gia ở thôn bên cạnh làm ầm ĩ một trận.
Cuối cùng dưới sự hòa giải của thôn trưởng hai bên, nhà họ Mai đưa bạc, đổi lấy một tờ giấy đoạt tuyệt quan hệ do đích thân người Hàn gia viết.
Có lẽ là ngay cả Hàn thị cũng không nghĩ tới, nơi tránh gió tránh mưa cuối cùng của bà không phải ở nhà mẹ đẻ, mà là ở nhà chồng.
Mai Thiển nhớ tới những chuyện đã xảy ra cũng là một trận thổn thức, khó trách bà nàng nói cái gì đại bá nương của nàng cũng đều hết lòng đáp lại.
Lúc suy nghĩ của Mai Thiển đang bay bổng ở nơi xa, người Hàn gia đã bị Mai lão thái mắng bỏ đi.
Nhưng mà Mai Thiển thấy bà nàng mặc dù đã đuổi người đi rồi, sắc mặt vẫn tức giận như cũ.
Lúc mọi người đi về được nửa đường, Mai lão thái giống như là nhớ ra mình còn có một cô con dâu cả, quay đầu nhìn về phía Hàn thị vẫn còn đang ngơ ngác, lại hét lên nói:
“Còn ngây người ở đó làm gì? Còn không tới đây?!”
“Con tới đây.”
Hàn thị hoàn hồn lại, chạy chậm tới trước mặt Mai lão thái, vẻ mặt áy náy nói: “Nương, xin lỗi, con cũng không biết nương con lại thật sự tìm tới đây. Con chỉ là, con chỉ là muốn khoe khoang một chút mà thôi……”
Hàn thị cũng không phải là người rộng lượng, năm đó chuyện nương bà vì đệ đệ mà muốn lén bán bà đi, bà sẽ ghi nhớ suốt đời!
Bây giờ chỉ là đi đào rau dại mà thôi, bà cũng không nghĩ tới lại nhìn thấy nương mình, cộng thêm bộ dáng chật vật của mấy huynh đệ bây giờ, bà thật sự là nhịn không được muốn khoe khoang một chút mình bây giờ sống tốt như thế nào.
Kết quả là không nghĩ tới lại mang đến rắc rối lớn như vậy cho người trong nhà.
Biết được việc này là do đại bá nương của mình gây ra, cả nhà đều nhịn không được nhìn về phía Hàn thị, Hàn thị bị nhìn tới nỗi đầu cúi xuống ngày càng thấp, cũng không dám ngẩng đầu lên.
Mai lão thái mở miệng mắng vài câu: “Nhìn cái hành vi thiển cận này của ngươi đi, Hoàng Quế Phân là người thế nào ngươi không biết sao, ngươi khoe khoang làm cái gì?”
Mai lão thái mắng xong, Hàn thị co rúm người lại càng thêm lợi hại, nhưng mà chuyện tới đây cũng coi như kết thúc rồi.
“Được rồi, hôm nay đào được không ít rau dại, thừa dịp trời còn sáng tranh thủ dọn dẹp một chút đi, đứng ở đó như trời trồng làm cái gì? Còn có mấy người nữa, đều không có việc gì làm sao? Còn không cút trở về làm việc đi?”
Dứt lời, Mai lão thái liền xoay người rời đi, Hàn thị còn có chút ngơ ngác, ngẩng đầu lại nhìn về phía mọi người, thấy mọi người hình như đều đang bận việc của mình, hoàn toàn không có người muốn trách cứ mình.
“Được rồi, đại tẩu mau trở về đi, nương không phải vẫn còn cần tẩu xử lý rau sao?”
Tưởng thị lúc này cũng đi lên trước, bà lúc nào cũng là người nói chuyện ôn nhu nhất ở trong nhà, bà vừa mở miệng, đáy mắt Hàn thị cũng dần dần sáng lên.
“Đúng, đúng vậy, xử lý rau, hôm nay đào được không ít rau!”
Hàn thị lại khôi phục lại bộ dáng ngày thường.
Chỉ thấy Hàn thị nở một nụ cười mang theo chút ngờ nghệch, giống như chân chó lại lần nữa đi tới bên cạnh Mai lão thái giúp bà làm việc.
Mai Thiển đứng ở bên kia, nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, khóe miệng không khỏi cong lên.
Ngay sau đó, nàng cảm giác có người đang nhìn mình, quay đầu nhìn về phương hướng đó, lại chỉ nhìn thấy một góc áo màu trắng xẹt qua……
“Bà bà bà bà, bà cái người này, chúng ta nhiều năm không gặp, bà đối xử với ta như vậy sao? Tốt xấu gì cũng là thông gia mà?”
Lúc mới bắt đầu nói chuyện, thanh âm của Hoàng thị rất lớn, kết quả sau khi nhìn thấy màn “múa đao” của hai người Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu đứng ở phía sau Mai lão thái, thanh âm càng lúc càng nhỏ:
“Có ai đối xử với thông gia giống như bà không?”
“Ai là thông gia với bà?”
Mai lão thái thập phần khinh thường ngôn luận của Hoàng thị.
Bà nhìn Hoàng thị và ba nhi tử ở phía sau bà ta, trào phúng nói: “Lúc trước bà cầm bạc, đã viết thư đoạn tuyệt quan hệ rồi, bây giờ con dâu của ta không có nhà mẹ đẻ, ai là họ hàng với nhà bà chứ, Thạch Đầu, con nhận người bà ngoại này sao?”
Mai Thạch Đầu bỗng nhiên bị bà nội của mình gọi tên, ngẩng đầu lên nhìn về phía Hoàng thị, Hoàng thị thấy Mai Thạch Đầu một bộ dáng thiếu niên tràn đầy năng lượng, lập tức lộ ra nụ cười hòa ái.
Kết quả Mai Thạch Đầu lắc đầu nói: “Không nhận.”
Lập tức làm cho nụ cười của Hoàng thị cứng đờ trên khuôn mặt.
Mai Thiển thấy vậy, cũng nhịn không được quay đầu lại, nhìn đại bá nương đang cầm túi, thất hồn lạc phách đứng ở cách đó không xa.
Tới lúc này rồi, Mai Thiển mới từ trong trí nhớ của nguyên chủ tìm thấy ân oán giữa nhà mẹ đẻ của đại bá mẫu và nhà họ Mai bọn họ.
Đại bá nương này của nàng thì ra đã sớm đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ rồi.
Nguyên nhân đoạn tuyệt quan hệ, là vì lúc đại bá của Mai Thiển qua đời, Hàn gia nhân cơ hội tới cửa nói là muốn đón Hàn thị về nhà.
Nhưng mà, lúc đó đại bá nương của nàng lại quyết định muốn thủ tiết cho đại bá của Mai Thiển, không muốn về nhà, còn nói là muốn đích thân nuôi dạy nhi tử Thạch Đầu thành người.
Kết quả là người Hàn gia vừa lừa gạt vừa dụ dỗ lừa người về, sau đó lại lén Hàn thị nhận một khoản tiền lễ hỏi kếch xù, muốn gả bà cho một tên ngốc làm vợ.
Hàn thị sau khi biết được việc này, liền liều mạng chạy về, sau khi báo cho Mai lão thái biết, Mai lão thái đích thân dẫn theo thôn trưởng, xông tới Hàn gia ở thôn bên cạnh làm ầm ĩ một trận.
Cuối cùng dưới sự hòa giải của thôn trưởng hai bên, nhà họ Mai đưa bạc, đổi lấy một tờ giấy đoạt tuyệt quan hệ do đích thân người Hàn gia viết.
Có lẽ là ngay cả Hàn thị cũng không nghĩ tới, nơi tránh gió tránh mưa cuối cùng của bà không phải ở nhà mẹ đẻ, mà là ở nhà chồng.
Mai Thiển nhớ tới những chuyện đã xảy ra cũng là một trận thổn thức, khó trách bà nàng nói cái gì đại bá nương của nàng cũng đều hết lòng đáp lại.
Lúc suy nghĩ của Mai Thiển đang bay bổng ở nơi xa, người Hàn gia đã bị Mai lão thái mắng bỏ đi.
Nhưng mà Mai Thiển thấy bà nàng mặc dù đã đuổi người đi rồi, sắc mặt vẫn tức giận như cũ.
Lúc mọi người đi về được nửa đường, Mai lão thái giống như là nhớ ra mình còn có một cô con dâu cả, quay đầu nhìn về phía Hàn thị vẫn còn đang ngơ ngác, lại hét lên nói:
“Còn ngây người ở đó làm gì? Còn không tới đây?!”
“Con tới đây.”
Hàn thị hoàn hồn lại, chạy chậm tới trước mặt Mai lão thái, vẻ mặt áy náy nói: “Nương, xin lỗi, con cũng không biết nương con lại thật sự tìm tới đây. Con chỉ là, con chỉ là muốn khoe khoang một chút mà thôi……”
Hàn thị cũng không phải là người rộng lượng, năm đó chuyện nương bà vì đệ đệ mà muốn lén bán bà đi, bà sẽ ghi nhớ suốt đời!
Bây giờ chỉ là đi đào rau dại mà thôi, bà cũng không nghĩ tới lại nhìn thấy nương mình, cộng thêm bộ dáng chật vật của mấy huynh đệ bây giờ, bà thật sự là nhịn không được muốn khoe khoang một chút mình bây giờ sống tốt như thế nào.
Kết quả là không nghĩ tới lại mang đến rắc rối lớn như vậy cho người trong nhà.
Biết được việc này là do đại bá nương của mình gây ra, cả nhà đều nhịn không được nhìn về phía Hàn thị, Hàn thị bị nhìn tới nỗi đầu cúi xuống ngày càng thấp, cũng không dám ngẩng đầu lên.
Mai lão thái mở miệng mắng vài câu: “Nhìn cái hành vi thiển cận này của ngươi đi, Hoàng Quế Phân là người thế nào ngươi không biết sao, ngươi khoe khoang làm cái gì?”
Mai lão thái mắng xong, Hàn thị co rúm người lại càng thêm lợi hại, nhưng mà chuyện tới đây cũng coi như kết thúc rồi.
“Được rồi, hôm nay đào được không ít rau dại, thừa dịp trời còn sáng tranh thủ dọn dẹp một chút đi, đứng ở đó như trời trồng làm cái gì? Còn có mấy người nữa, đều không có việc gì làm sao? Còn không cút trở về làm việc đi?”
Dứt lời, Mai lão thái liền xoay người rời đi, Hàn thị còn có chút ngơ ngác, ngẩng đầu lại nhìn về phía mọi người, thấy mọi người hình như đều đang bận việc của mình, hoàn toàn không có người muốn trách cứ mình.
“Được rồi, đại tẩu mau trở về đi, nương không phải vẫn còn cần tẩu xử lý rau sao?”
Tưởng thị lúc này cũng đi lên trước, bà lúc nào cũng là người nói chuyện ôn nhu nhất ở trong nhà, bà vừa mở miệng, đáy mắt Hàn thị cũng dần dần sáng lên.
“Đúng, đúng vậy, xử lý rau, hôm nay đào được không ít rau!”
Hàn thị lại khôi phục lại bộ dáng ngày thường.
Chỉ thấy Hàn thị nở một nụ cười mang theo chút ngờ nghệch, giống như chân chó lại lần nữa đi tới bên cạnh Mai lão thái giúp bà làm việc.
Mai Thiển đứng ở bên kia, nhìn mọi chuyện xảy ra trước mắt, khóe miệng không khỏi cong lên.
Ngay sau đó, nàng cảm giác có người đang nhìn mình, quay đầu nhìn về phương hướng đó, lại chỉ nhìn thấy một góc áo màu trắng xẹt qua……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.