Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn

Chương 23: Chấm Dứt Quan Hệ Thông Gia 1

Vạn Sĩ Tư Linh

05/11/2024

“Ôi chao! Thật đúng là ở đây, mọi người thật sự đi theo mấy hộ gia đình giàu có sao ~”

Ngày hôm đó, tới lượt Mai Thiển canh giữ trại, Mai Thiển ở một bên nhóm lửa nấu nước, Tưởng thị thì vẫn đang làm giày rơm cho cả nhà.

Không khí giữa mẹ con hai người rất là ấm áp, không ngờ lại bị một giọng nói chói tai làm cho giật mình.

“Bà là ai?”

Mai Thiển nghe thấy tiếng, quay đầu lại, liền nhìn thấy một lão thái gầy nhom đang nhìn chằm chằm vào túi thức ăn trên lưng con lừa nhà mình.

Mai Thiển thấy thế, lập tức đề cao cảnh giác, đứng dậy bảo vệ Tưởng thị đang mang thai ở phía sau, trừng mắt nhìn về phía lão phụ nhân đứng ở cách đó không xa.

Ngược lại là Tưởng thị, nhìn chằm chằm lão phụ nhân gầy gò kia nửa ngày, lúc này mới không xác định nói: “Bà là —— nương của đại tẩu?”

“Hả?”

Mai Thiển sửng sốt, quay đầu nhìn về phía nương nàng.

Gì cơ?

Sau khi bị nhận ra, Hoàng thị lập tức cười tươi như một đóa hoa, vội vàng đáp lại nói: “Đúng đúng đúng, là ta! Ngươi là tức phụ của nhà Mai lão nhị sao?”

Vừa nói, lão thái vừa định tiến về phía trước.

Chỗ dừng chân của Trần gia bên này lúc nào cũng có tư binh đi tuần tra, nhưng mà thấy đối phương hình như có quen biết với Mai Thiển, mấy tư binh kia cũng không lên tiếng ngăn cản.

Mà hành vi này của đối phương rơi vào trong mắt Hoàng thị, đáy mắt bà ta lập tức hiện lên một tia u ám, nhân cơ hội vội vàng đi về phía Mai Thiển bọn họ.

Mai Thiển nhìn thấy hành động của lão thái này, chuông cảnh báo trong lòng không ngừng kêu vang, ngăn đối phương lại : “Đứng lại! Ai cho phép bà tới gần!”

Thanh âm của Mai Thiển cũng không nhỏ, mấy tư binh lúc nãy không lên tiếng cũng nhìn lại đây, Mai Thiển đối diện với tầm mắt của đối phương, vội vàng nói:



“Bọn ta không quen biết bà ta! Người này tới không có ý tốt!”

“Ấy! Mày cái tiểu tiện nhân này, nói bậy cái gì đó! Tao……” Hoàng thị thấy Mai Thiển vừa mở miệng ra liền muốn đuổi người đi, lập tức mắng, “Tao chính là thông gia của nhà các ngươi, cái gì mà không quen biết chứ?”

“Cái gì mà thông gia, Hoàng Quế Phân, bà cút ra khỏi đây cho lão nương!”

Ngay lúc Hoàng thị đang muốn gây chuyện, Mai lão thái và Hàn thị đã quay trở lại, sắc mặt của Hàn thị không được tốt cho lắm.

Vừa trở về bà liền nhìn thấy Hoàng thị đang đứng gần trại nhà mình, hình như còn đang mắng cháu gái của mình.

Mai lão thái tức giận, trực tiếp ném cái túi cho con dâu, ba bước cũng thành hai bước vọt lên đối diện với Hoàng thị, chửi ầm lên:

“Đã nói là cả đời không qua lại với nhau rồi mà, ngươi cái đồ đàn bà khốn nạn này, lại muốn tới gây họa cho nhà bọn ta sao?!”

Mai lão thái ra tay, sao còn cần tư binh động thủ nữa chứ?

Mai Thiển nhìn thấy bà nàng trực tiếp nắm lấy cổ áo Hoàng thị, kéo người về phía sau, Hoàng thị không ngừng giãy giụa, nhưng mà không chống cự lại được sức mạnh kinh người của Mai lão thái.

Lúc này bà ta chuyển từ chửi rủa sang kêu cứu.

Đúng lúc này, Mai Thiển nhìn thấy ba nam nhân cao lớn nhảy ra khỏi bụi cây đằng kia, nhìn về phía Hoàng thị, liên tục gọi “nương”.

Vừa gọi vừa xông về phía Mai lão thái.

“Nương, người đứng ở đây đừng có nhúc nhích.”

Mai Thiển thấy thế, liền bảo Tưởng thị đứng yên tại chỗ, còn mình thì khom lưng nhặt que củi đang cháy lên, đi lên giúp bà nàng.

So sánh với mấy nam nhân cao lớn kia, Mai Thiển tay chân gầy gò hoàn toàn không có sức chống cự, nhưng mà que củi đang cháy trong tay nàng lại trấn áp được ba người kia.

“Nương (nội)!”

Nhưng mà, ba nam nhân cao lớn kia vừa lao tới, Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu cũng vừa lúc trở về.



Bọn họ vừa quay lại, liền vọt về phía tổ tôn hai người Mai Thiển.

“Dừng tay! Các ngươi muốn làm gì?”

Lúc nãy que củi trong tay Mai Thiển đã có thể làm ba tên kia kinh sợ rồi, càng đừng nói bây giờ Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu đang cầm đao trong tay nữa.

Bọn họ vừa xông lên, ba tên nam nhân kia trực tiếp nhảy ra xa năm mét.

Hèn nhát!

Mai Thiển nhìn phản ứng của mấy người này, trong lòng không khỏi xem thường.

Những thay đổi chớp mắt ở chung quanh cũng không thoát được ánh mắt sắc bén của Mai lão thái.

Thấy không còn ai ngăn cản bà nữa, Mai lão thái cho Hoàng thị mấy bạt tai liên tiếp.

“Nếu còn để cho ta nhìn thấy các ngươi lén lút đi tới bên này nữa, lão nương sẽ làm cho các ngươi đẹp mặt!”

Mai lão thái vừa đánh người vừa đe dọa, chiêu này kết hợp rất mượt mà.

Nói xong, Mai lão thái trực tiếp đẩy Hoàng thị về phía mấy nhi tử của bà ta.

Hoàng thị bị tát mấy cái, bước chân lảo đảo, sau khi mấy nhi tử của mình tiếp được, thậm chí không chú ý tới biểu tình của những người có mặt ở đây.

Bà ta chỉ cho là có nhi tử của mình ở đây, nghĩa là bà ta có người chống lưng.

Và thế là, sau khi đứng thẳng thân mình, Hoàng thị chỉ cảm thấy sống lưng của mình cũng cứng hơn, cơn đau rát trên mặt trực tiếp khơi dậy lửa giận, bà ta thế mà dám gọi khuê danh của Mai lão thái:

“Lý Sương Sương!”

“Gọi lão nương làm gì?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook