Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn

Chương 18: Dịch Dinh Dưỡng 2

Vạn Sĩ Tư Linh

05/11/2024

Hàn thị kể lại chuyện mình với Mai Thiển đi múc nước nhìn thấy, chỉ là lời nói vừa chuyển, bà lại thở dài, “Nhưng mà ta thấy vẫn ít người hơn so với trước kia.”

“Có thể là buổi tối hôm đó chết không ít người?”

Mai Thiển nói xong, liền nghe thấy Mai lão thái nói: “Không chỉ là bị quân Tây Nhung giết, mà còn có mấy người không chạy nổi nữa, bị dọa sợ, thà chạy vào trong một ngọn núi nào đó, chờ tới khi thế đạo thái bình thì mới đi ra.”

“Vậy thì phải đợi bao nhiêu năm?”

Mai Thiển cau mày, không thể tưởng tượng ra được đi vào trong núi sâu rừng già ngây người mấy năm sẽ như thế nào.

Mấy con thú dữ ở trong núi sâu cũng không phải là ăn chay.

“Chờ tới khi quân Tây Nhung hoàn toàn chiếm được Hưng An phủ thì sẽ đi ra.”

Mai lão thái vừa nói như vậy, cả nhà bỗng nhiên an tĩnh lại.

Vậy chẳng phải là phải làm dân mất nước sao?

Mặc dù không ai hỏi vấn đề này, nhưng mà biểu cảm trên mặt mọi người đều không giả được, chắc là trong lòng đều nghĩ như vậy.

Mai Thiển tự biết mình xuyên tới một lịch sử không có thật, nhưng mà trong số những lịch sử mà mình đã học được khi còn đi học, có rất ít ngoại tộc sau khi tiến vào Trung Nguyên thật sự xem người dân địa phương là con người cả.

“Nếu như đã thái bình rồi, vậy thì mấy hộ gia đình giàu có này sao lại chạy chứ?”

Mai Thiển sâu kín nói ra một câu như vậy, Mai lão thái đầu tiên là gật đầu, nhìn về phía mấy người còn lại trong nhà, nói: “Nhìn các ngươi đi, ngay cả Thiển nha đầu cũng hiểu được, các ngươi lúc nãy không nói lời nào, chẳng lẽ cũng có ý niệm trốn đi sao?”



“Sao có thể chứ? Nương, đội chó săn của quân Tây Nhung nhìn thấy người là giết, chúng ta sao dám đặt hy vọng lên trên người đám man di này chứ, không được đâu.”

Mai Nhị Hổ liên tục lắc đầu, nhà họ Mai bọn họ kiên định một đường đi về phía nam, ai nói cũng không có tác dụng!

Nhìn thấy chủ đề càng nói càng trầm trọng, Mai Nhị Hổ nói xong lời này, người trong nhà lại lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.

Cũng chính vào lúc này, khói bốc lên từ mấy chỗ đóng quân ở xung quanh ngược lại nhắc nhở người Mai gia.

“Đúng rồi, chân ngựa này của chúng ta phải làm sao bây giờ? To như vậy, hai ngày nay vội vàng lên đường, nếu cứ tiếp tục để như vậy nữa, thời tiết ngày càng nóng, sẽ hỏng mất!”

Mai Thạch Đầu thật ra còn tâm tâm niệm niệm cái chân ngựa mà tối đó mình chặt.

Mặc dù không đói bụng, nhưng mà nhắc tới thịt, trong nhà không có ai là không thèm cả.

Mai Thiển nhìn theo ánh mắt lo lắng của Mai Thạch Đầu nhìn về phía chân ngựa, lại quét mắt nhìn biểu tình của những người khác trong nhà.

Có thể nhìn ra được, mọi người đều muốn ăn thịt, mặc dù quả vú sữa đã làm mọi người no nê rồi.

Vì thế Mai Thiển liền đề nghị:

“Không bằng cắt thịt chân ngựa ra làm thành thịt khô đi? Nhân tiện, ăn một ít thịt ngựa nướng? Cắt một lớp mỏng, chỗ con còn có một ít tỏi rừng, cho thêm một chút muối nữa, nướng trên lửa lớn chắc là cũng sẽ không khó ăn lắm.”

“Cái này……”

Mai lão thái theo bản năng muốn nói là có phải là lãng phí hay không, vốn dĩ vẫn chưa đói bụng, tối rồi mà còn nướng thịt.



Kết quả bà vừa mở miệng, thiếu chút nữa là phun nước miếng mà lúc nãy mình vẫn chưa nuốt xuống ra.

“Vậy thì cứ làm như vậy đi, tranh thủ làm thịt khô, còn dư lại thì ăn thử một ít.”

Được Mai lão thái cho phép, trong lúc nhất thời nhà họ Mai giống như là ăn tết vậy, vội vàng bắt tay vào việc.

Bởi vì thịt ở trên chân ngựa rất săn chắc, Mai Thiển liền đi tìm một phiến đá để “nướng thịt”, rồi cùng với Tưởng thị, Hàn thị bọn họ làm mấy cái xiên que mỏng, rồi xiên “thịt thừa” mà đại ca và phụ thân đã xắt ra.

Bên đống than hồng đỏ rực, Mai Thiển cầm một nắm lớn xiên thịt ngựa trong tay, bắt đầu nướng thịt.

Mặc dù kỹ thuật không thành thục, lửa có chút lớn, nhưng mà đây là thịt đó nha!

Đạm được nướng ở nhiệt độ cao, cho dù lửa có chút lớn, vẫn tỏa ra mùi thơm quyến rũ mê người.

Huống hồ, Mai Thiển còn rắc thêm một chút gia vị để làm dậy mùi nữa, mặc dù không nhiều lắm, không thay đổi được mùi vị của xiên nướng, nhưng mà thịt nướng ra thật sự rất thơm!

Lúc này, người nhà họ Mai làm sao còn nhớ tới thịt khô treo ở đống lửa nữa chứ, bây giờ tất cả đều nhìn chằm chằm thịt nướng trong tay Mai Thiển.

Ngay cả hệ thống Tiểu Mỹ cũng gấp không chờ nổi thúc giục Mai Thiển tải thịt ngựa nướng lên.

Vốn dĩ Mai Thiển lần này cũng có ý định tải lên, lúc nàng đang nướng thịt ngay cả lời quảng cáo đã nghĩ xong từ sớm rồi:

# Thịt xiên nướng than vị nguyên bản, bạn đồng hành tốt nhất cho những cuộc nhậu đêm khuya ~#

Không biết vì sao, trong lòng Mai Thiển có một dự cảm ——lần này chắc là nàng lại nhìn thấy dịch dinh dưỡng rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook