Ta Dựa Vào Hệ Thống Trao Đổi Mỹ Thực Để Sinh Tồn
Chương 14: Tập Kích Trong Đêm 4
Vạn Sĩ Tư Linh
30/10/2024
Mai Thiển ngẩn người, nhìn những người khác trong nhà thần sắc nghiêm túc khẩn trương, tiếng đánh giết vang lên bên tai không ngừng, nàng lúc này mới phát hiện ra, Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu không có ở đây.
“Cha và đại ca đâu?”
Trong lòng Mai Thiển hiện lên dự cảm không tốt, quay đầu nhìn về phía Mai lão thái, Mai lão thái nắm chặt cánh tay Mai Thiển, nói: “Ở phía trước, nhưng mà bọn họ nhất định sẽ trở về an toàn.”
Lúc nãy lúc Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu bị giữ lại, trong lòng Mai lão thái run lên.
Mặc dù suy nghĩ lúc đầu của bà là vậy, nhưng mà lúc đối mặt với trận chiến xảy ra bất thình lình này, Mai lão thái lại có chút hối hận.
Gần như vậy, nguy hiểm như vậy, nếu không phải lúc đầu Mai Thiển kịp phản ứng lại giơ cái nồi lên, nhà bọn họ bây giờ sợ là đã xuất hiện thương vong rồi.
“Đúng……”
Dáng vẻ khẩn trương của Mai lão thái cũng làm cho tim Mai Thiển đột nhiên xoắn lại.
Nhưng mà, bởi vì mỗi lần binh lính Tây Nhung đi săn cũng không có nhiều người, lần này rất nhanh, đội hình phía trước lần nữa xảy ra biến hóa.
Đội hình vốn dĩ đang phòng thủ, lại nhận được mệnh lệnh “một người cũng không giữ lại” từ đoàn xe chính giữa mấy hộ gia đình giàu có ở cách đó không xa, liền chuyển từ thủ sang công!
Cũng chính vào lúc này, Mai Thạch Đầu và Mai Nhị Hổ lại lần nữa xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
“Cha!”
“Con ta!”
“Tướng công……”
Nhìn máu trên người bọn họ, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.
Nhưng mà lúc nhìn thấy thúc cháu hai người bỗng nhiên cười rộ lên, mọi người rốt cuộc cũng không kìm nén được nữa, vừa khóc vừa cười tiến lên trước, liên tục hỏi han quan tâm.
“Đều là máu của lũ chó Tây Nhung đó, ta và Thạch Đầu đều không có việc gì ~”
Mai Nhị Hổ vội vàng giải thích, giải tỏa lo lắng trong lòng mọi người, “Đội chó săn đó chỉ còn dư lại có mấy người, nghe nói, mấy hộ gia đình giàu có đó đã hạ lệnh phái người đuổi theo rồi, bây giờ chúng ta không sao rồi!”
“Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.”
Mai lão thái nói, cả người cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhất định là tướng công đã mất kia của bà trên trời linh thiêng, phù hộ cả nhà bình an.
Mai Thiển thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười đồng thời quét mắt nhìn bốn phía, ánh mắt thình lình rơi vào con ngựa và binh lính Tây Nhung đã chết ở cách đó không xa, nàng híp mắt lại, lại quét mắt nhìn mấy người đang bận rộn ở xung quanh.
Giờ phút này, không có ai để ý quan tâm đến nhà bọn họ.
“Ca.”
Mai Thiển đi tới bên cạnh Mai Thạch Đầu, người vẫn đang được Hàn thị ôm lấy, một lần nữa xác nhận không có gì đáng ngại, nhỏ giọng gọi một tiếng.
“Hả?”
Mai Thạch Đầu quay đầu lại, liền đối diện với đôi mắt hưng phấn của Mai Thiển.
“Chúng ta đi lục soát thi thể của mấy binh lính Tây Nhung kia đi, xem có thứ gì tốt hay không, còn có ngựa ở bên kia nữa, người ta nói thịt ngựa không ngon…… nhưng mà, đó là thịt đó ~”
Thanh âm của Mai Thiển không tính là nhỏ, giờ phút này, những người khác nhà họ Mai có mặt đều nghe thấy rõ ràng.
Dưới ánh trăng và ánh lửa, người một nhà nghe thấy lời Mai Thiển nói, lại nhìn về phía mấy thi thể quân địch gần trong gang tấc, trong mắt mọi người không khỏi hiện lên một tia sáng sâu thẳm……
•••
“Lang chủ, lần này tổng cộng tiêu diệt được 232 binh lính Tây Nhung, chúng ta có 102 người bị thương.”
Thanh niên ngồi ở trong xe ngựa nghe thấy lời bẩm báo của quản sự ở bên ngoài, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên đầu gối của mình, lại nói tiếp: “Trần gia chúng ta thương vong bao nhiêu?”
“Binh lính và hộ vệ tổng cộng có 54 người thương vong.”
“Hừ ~”
Trong nháy mắt quản sự trả lời xong, bên trong xe ngựa liền truyền đến tiếng cười nhạo, làm cho quản sự toát mồ hôi lạnh.
“Binh lính bốn nhà Trần, Nghiêm, Hứa, Ngụy, chỉ có Trần gia ta là tổn thất nặng nhất, vậy là Ngụy gia khinh thường Trần gia không có ai nhìn thấu mưu kế của hắn ta sao?”
Thanh âm của người trong xe ngựa lạnh lùng, gió đêm thổi qua, quản sự Trần Tam đứng ở bên ngoài xe ngựa cả người rét run.
Đột nhiên, Trần Tam giống như là nghĩ tới cái gì đó, lại nói tiếp: “Đêm nay, không biết vì sao, binh lính Tây Nhung xông tới Trần gia bên này của chúng ta trước, ngay từ đầu thiếu chút nữa đã bị binh lính Tây Nhung thực hiện được ý đồ xông vào rồi!”
“Nói tỉ mỉ.”
“Cha và đại ca đâu?”
Trong lòng Mai Thiển hiện lên dự cảm không tốt, quay đầu nhìn về phía Mai lão thái, Mai lão thái nắm chặt cánh tay Mai Thiển, nói: “Ở phía trước, nhưng mà bọn họ nhất định sẽ trở về an toàn.”
Lúc nãy lúc Mai Nhị Hổ và Mai Thạch Đầu bị giữ lại, trong lòng Mai lão thái run lên.
Mặc dù suy nghĩ lúc đầu của bà là vậy, nhưng mà lúc đối mặt với trận chiến xảy ra bất thình lình này, Mai lão thái lại có chút hối hận.
Gần như vậy, nguy hiểm như vậy, nếu không phải lúc đầu Mai Thiển kịp phản ứng lại giơ cái nồi lên, nhà bọn họ bây giờ sợ là đã xuất hiện thương vong rồi.
“Đúng……”
Dáng vẻ khẩn trương của Mai lão thái cũng làm cho tim Mai Thiển đột nhiên xoắn lại.
Nhưng mà, bởi vì mỗi lần binh lính Tây Nhung đi săn cũng không có nhiều người, lần này rất nhanh, đội hình phía trước lần nữa xảy ra biến hóa.
Đội hình vốn dĩ đang phòng thủ, lại nhận được mệnh lệnh “một người cũng không giữ lại” từ đoàn xe chính giữa mấy hộ gia đình giàu có ở cách đó không xa, liền chuyển từ thủ sang công!
Cũng chính vào lúc này, Mai Thạch Đầu và Mai Nhị Hổ lại lần nữa xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
“Cha!”
“Con ta!”
“Tướng công……”
Nhìn máu trên người bọn họ, sắc mặt của mọi người lập tức thay đổi.
Nhưng mà lúc nhìn thấy thúc cháu hai người bỗng nhiên cười rộ lên, mọi người rốt cuộc cũng không kìm nén được nữa, vừa khóc vừa cười tiến lên trước, liên tục hỏi han quan tâm.
“Đều là máu của lũ chó Tây Nhung đó, ta và Thạch Đầu đều không có việc gì ~”
Mai Nhị Hổ vội vàng giải thích, giải tỏa lo lắng trong lòng mọi người, “Đội chó săn đó chỉ còn dư lại có mấy người, nghe nói, mấy hộ gia đình giàu có đó đã hạ lệnh phái người đuổi theo rồi, bây giờ chúng ta không sao rồi!”
“Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.”
Mai lão thái nói, cả người cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhất định là tướng công đã mất kia của bà trên trời linh thiêng, phù hộ cả nhà bình an.
Mai Thiển thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười đồng thời quét mắt nhìn bốn phía, ánh mắt thình lình rơi vào con ngựa và binh lính Tây Nhung đã chết ở cách đó không xa, nàng híp mắt lại, lại quét mắt nhìn mấy người đang bận rộn ở xung quanh.
Giờ phút này, không có ai để ý quan tâm đến nhà bọn họ.
“Ca.”
Mai Thiển đi tới bên cạnh Mai Thạch Đầu, người vẫn đang được Hàn thị ôm lấy, một lần nữa xác nhận không có gì đáng ngại, nhỏ giọng gọi một tiếng.
“Hả?”
Mai Thạch Đầu quay đầu lại, liền đối diện với đôi mắt hưng phấn của Mai Thiển.
“Chúng ta đi lục soát thi thể của mấy binh lính Tây Nhung kia đi, xem có thứ gì tốt hay không, còn có ngựa ở bên kia nữa, người ta nói thịt ngựa không ngon…… nhưng mà, đó là thịt đó ~”
Thanh âm của Mai Thiển không tính là nhỏ, giờ phút này, những người khác nhà họ Mai có mặt đều nghe thấy rõ ràng.
Dưới ánh trăng và ánh lửa, người một nhà nghe thấy lời Mai Thiển nói, lại nhìn về phía mấy thi thể quân địch gần trong gang tấc, trong mắt mọi người không khỏi hiện lên một tia sáng sâu thẳm……
•••
“Lang chủ, lần này tổng cộng tiêu diệt được 232 binh lính Tây Nhung, chúng ta có 102 người bị thương.”
Thanh niên ngồi ở trong xe ngựa nghe thấy lời bẩm báo của quản sự ở bên ngoài, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên đầu gối của mình, lại nói tiếp: “Trần gia chúng ta thương vong bao nhiêu?”
“Binh lính và hộ vệ tổng cộng có 54 người thương vong.”
“Hừ ~”
Trong nháy mắt quản sự trả lời xong, bên trong xe ngựa liền truyền đến tiếng cười nhạo, làm cho quản sự toát mồ hôi lạnh.
“Binh lính bốn nhà Trần, Nghiêm, Hứa, Ngụy, chỉ có Trần gia ta là tổn thất nặng nhất, vậy là Ngụy gia khinh thường Trần gia không có ai nhìn thấu mưu kế của hắn ta sao?”
Thanh âm của người trong xe ngựa lạnh lùng, gió đêm thổi qua, quản sự Trần Tam đứng ở bên ngoài xe ngựa cả người rét run.
Đột nhiên, Trần Tam giống như là nghĩ tới cái gì đó, lại nói tiếp: “Đêm nay, không biết vì sao, binh lính Tây Nhung xông tới Trần gia bên này của chúng ta trước, ngay từ đầu thiếu chút nữa đã bị binh lính Tây Nhung thực hiện được ý đồ xông vào rồi!”
“Nói tỉ mỉ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.