Chương 78: Nàng Là Ai?
Ngã Hội Tu Không Điều
09/03/2023
Trong đầu đột nhiên truyền tới tiếng thông báo, Hàn Phi cũng không hiểu tại sao độ thân mật với Từ Cầm lại gia tăng, hắn cho rằng có lẽ nàng khá thưởng thức mình.
Hàn Phi mở bảng nhiệm vụ lên xem, phát hiện nhiệm vụ thăm dò tầng năm vẫn chưa hoàn thành. Hắn cảm thấy có lẽ là vì mình chưa được tiến vào hai gian phòng còn lại trên tầng năm.
“Không hoàn thành nhiệm vụ để đủ điều kiện rời khỏi trò chơi, ta luôn cảm thấy bứt rứt khó chịu, khi làm việc sẽ không dám thể hiện hết can đảm, nói không chừng còn khiến Từ Cầm khinh thường.” Trong lòng thầm nghĩ như thế, Hàn Phi lại nhìn về phía Từ Cầm:
“Vừa rồi khi ta mới lên tầng năm, ngươi đang ở trong căn hộ số 1054. Cả bốn căn hộ trên tầng này đều là của ngươi sao?”
“Lúc đầu chỉ có gian phòng 1052 là của ta, về sau các hàng xóm chủ động tặng nhà của họ cho ta.” Từ Cầm cắn cắn ngón tay, máu tươi từ trên bờ môi nàng nhỏ xuống. “Ta cũng không biết vì sao bọn hắn lại làm thế.”
“Đúng là kỳ quái.” Hàn Phi len lén lau mồ hôi lạnh trên trán. “Vậy trong căn hộ 1053 và 1054 có gì thế? Hàng xóm dọn đi có còn để lại gì không? Ta có thể tham quan một lần không?”
“Đương nhiên là không thành vấn đề, chỉ cần ngươi không bị doạ sợ là được.” Từ Cầm cười khanh khách nói, “Trước kia ta giúp bà lão sống ở tầng ba một việc nhỏ, bà tới cảm ơn ta, lúc đó ta đang ở trong căn hộ 1054.”
“Sau đó thì sao?”
“Bà nhìn thấy đồ vật trong căn hộ đó, sau này không còn tới tìm ta nữa.”
“Năng lực chịu đựng của người già thường rất yếu, người trẻ tuổi như ta thì khác.” Hàn Phi chủ động đứng lên, bước ra ngoài cửa.
Nhìn theo bóng lưng Hàn Phi, Từ Cầm khẽ liếm vết máu trên bờ môi, nhẹ nhàng cầm con dao trên bàn ăn lên đi theo hắn ra ngoài. “Đừng đứng trong hành lang quá lâu, coi chừng bị bắt đi.”
Ra khỏi phòng, giọng của Từ Cầm trở nên nhỏ hơn trước rất nhiều.
Có thể khiến Từ Cầm cẩn thận như vậy, xem ra trong toà chung cư này còn ẩn tàng một thứ đáng sợ hơn nữa.
“Căn hộ số 1053 là nhà kho của ta, ta cất một số nguyên liệu nấu ăn quý giá và hàng mỹ nghệ do mình tự chế tác ở nơi này.” Từ Cầm mở cửa nhà 1053, bên trong chất đầy xương cốt và một đám tiêu bản cổ quái kỳ lạ.
“Đây đều là do chính tay ngươi làm sao?”
“Đúng vậy.”
“Quá lợi hại!” Hàn Phi nghiêm túc quan sát từng thứ một trưng bày trong căn nhà này, thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn về phía Từ Cầm.
Kỳ thật hắn vẫn đang tự hỏi mình nên ở cạnh vị hàng xóm này với thái độ gì. Bình thường khi muốn tìm hiểu một nữ nhân, có thể tìm hiểu về sở thích của nàng, nàng nuôi thú cưng nào, trong túi xách của nàng có những thứ gì, quan hệ giữa nàng và những người khác ra sao.
Nếu áp dụng những điều này vào Từ Cầm thì… Nàng thích ăn thịt quỷ, thú cưng nàng nuôi là một gian phòng, nàng không có túi xách, chỉ có các loại dao khác nhau, hàng xóm xung quanh vì muốn tránh né nàng mà ngay cả nhà cũng tặng luôn cho nàng.
Nói tóm lại là, nữ nhân như Từ Cầm đúng là hiếm thấy.
“Căn hộ số 1054 là nơi ta xử lý nguyên liệu nấu ăn, có một số nguyên liệu giãy giụa khá mạnh nên trong phòng có hơi loạn.” Tham quan nhà số 1053 xong, Từ Cầm lại dẫn Hàn Phi sang nhà số 1054.
Vừa mở cửa ra, một loại khí tức lạnh lẽo ập vào mặt Hàn Phi, ngay sau đó hắn ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm.
Toàn bộ gian nhà này đều bị vết máu phủ kín, dưới mặt đất có một cái thớt gỗ rất lớn, trên vách tường đầy vết cào xước và những chỗ bị đánh hõm vào.
Nếu chưa từng nhìn thấy hiện trường vụ án lắp ghép thân thể người, chắc hẳn bây giờ Hàn Phi đã không chịu nổi.
Trái tim hắn đập thình thịch trong lồng ngực nhưng gương mặt lại không đổi sắc, ít nhất Hàn Phi thấy được một tin tức tốt, đó là các vết cào cấu trên tường đều không phải do người làm ra mà tựa như của loại quái vật nào đó lưu lại.
“Đúng là có hơi loạn.” Trên mặt Hàn Phi không hề có vẻ sợ hãi, hắn đi một vòng quan sát rồi quay trở lại bên cạnh Từ Cầm. “Chị, ta biết bình thường ngươi rất bận rộn, nếu ngươi không chê thì việc nặng nhọc như quét dọn vệ sinh cứ giao cho ta làm là được.”
Đôi mắt đỏ hồng của Từ Cầm nhìn Hàn Phi, nàng đã nghĩ ra rất nhiều phản ứng từ hắn, duy chỉ có không ngờ tới sau khi tham quan phòng bếp địa ngục này, Hàn Phi lại nói ra lời như vậy.
“Ngươi chỉ cần chuyên tâm làm việc mình ưa thích, yên tâm nghiên cứu đồ ăn ngon, bàn tay ngươi trời sinh là để làm thức ăn, những việc vặt cứ để ta làm hết cho.”
Hàn Phi nói như vậy là vì muốn rút ngắn khoảng cách với Từ Cầm, thuận tiện ăn ké mấy món ăn cao cấp nàng làm, biết đâu được hắn sẽ lại may mắn trúng thưởng điểm thuộc tính. Nhưng hắn không ngờ sau khi mình nói ra lời này, đôi mắt bệnh hoạn của Từ Cầm lại nhìn chằm chằm vào hắn.
“Trước kia cũng từng có người nói với ta lời như vậy. Nhưng hắn lừa ta.” Từ Cầm lại cắn cắn ngón tay, “Về sau hắn không thấy đâu nữa, hắn trốn đi đâu rồi nhỉ? Sao ta lại không nhớ gì cả?”
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã thăm dò tất cả căn hộ trên tầng năm, nhiệm vụ cấp G “thăm dò tầng năm” đã hoàn thành! Thu hoạch được phần thưởng nhiệm vụ: điểm kỹ năng tự do +1, độ thân mật với Từ Cầm +20.]
Máu tươi trượt xuống bờ môi, ngón tay Từ Cầm bị cắn rách nhưng nàng không hề cảm thấy đau đớn.
Lời nói của Hàn Phi dường như đã kích thích ký ức ở sâu trong óc nàng, biểu tình của Từ Cầm càng trở nên bệnh hoạn và điên cuồng.
Nhìn chằm chằm Từ Cầm, Hàn Phi đột nhiên cảm thấy cái tên Từ Cầm này có vẻ quen tai.
Hắn cẩn thận hồi tưởng lại, hình như trong lúc tìm kiếm thông tin về vụ án lắp ghép thân thể người, trong lúc vô tình hắn đã nhìn thấy một vụ án cũng xảy ra vào mười năm trước.
Giám đốc khu thí nghiệm dược lâm sàng của công ty bào chế dược Vĩnh Sinh bị em trai ruột hạ độc chết, tên của vị giám đốc kia là Từ Cầm.
Hai chị em từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, vì chăm sóc cậu em trai nhỏ tuổi mà người chị vẫn luôn không kết hôn, một lòng chỉ lo làm việc kiếm tiền.
Các hàng xóm cũng cảm thấy quan hệ giữa hai chị em rất tốt, không ai ngờ được cuối cùng người em trai lại hạ độc chị ruột của mình.
Thủ pháp gây án rất vụng về, đáng tiếc người chị chưa từng hoài nghi đứa em nên đã ăn sạch cả bàn thức ăn. Vụ án này đã được phá từ mười năm trước, người chị không cứu chữa được nên qua đời, người em trai bị phán tử hình.
Hàn Phi mở bảng nhiệm vụ lên xem, phát hiện nhiệm vụ thăm dò tầng năm vẫn chưa hoàn thành. Hắn cảm thấy có lẽ là vì mình chưa được tiến vào hai gian phòng còn lại trên tầng năm.
“Không hoàn thành nhiệm vụ để đủ điều kiện rời khỏi trò chơi, ta luôn cảm thấy bứt rứt khó chịu, khi làm việc sẽ không dám thể hiện hết can đảm, nói không chừng còn khiến Từ Cầm khinh thường.” Trong lòng thầm nghĩ như thế, Hàn Phi lại nhìn về phía Từ Cầm:
“Vừa rồi khi ta mới lên tầng năm, ngươi đang ở trong căn hộ số 1054. Cả bốn căn hộ trên tầng này đều là của ngươi sao?”
“Lúc đầu chỉ có gian phòng 1052 là của ta, về sau các hàng xóm chủ động tặng nhà của họ cho ta.” Từ Cầm cắn cắn ngón tay, máu tươi từ trên bờ môi nàng nhỏ xuống. “Ta cũng không biết vì sao bọn hắn lại làm thế.”
“Đúng là kỳ quái.” Hàn Phi len lén lau mồ hôi lạnh trên trán. “Vậy trong căn hộ 1053 và 1054 có gì thế? Hàng xóm dọn đi có còn để lại gì không? Ta có thể tham quan một lần không?”
“Đương nhiên là không thành vấn đề, chỉ cần ngươi không bị doạ sợ là được.” Từ Cầm cười khanh khách nói, “Trước kia ta giúp bà lão sống ở tầng ba một việc nhỏ, bà tới cảm ơn ta, lúc đó ta đang ở trong căn hộ 1054.”
“Sau đó thì sao?”
“Bà nhìn thấy đồ vật trong căn hộ đó, sau này không còn tới tìm ta nữa.”
“Năng lực chịu đựng của người già thường rất yếu, người trẻ tuổi như ta thì khác.” Hàn Phi chủ động đứng lên, bước ra ngoài cửa.
Nhìn theo bóng lưng Hàn Phi, Từ Cầm khẽ liếm vết máu trên bờ môi, nhẹ nhàng cầm con dao trên bàn ăn lên đi theo hắn ra ngoài. “Đừng đứng trong hành lang quá lâu, coi chừng bị bắt đi.”
Ra khỏi phòng, giọng của Từ Cầm trở nên nhỏ hơn trước rất nhiều.
Có thể khiến Từ Cầm cẩn thận như vậy, xem ra trong toà chung cư này còn ẩn tàng một thứ đáng sợ hơn nữa.
“Căn hộ số 1053 là nhà kho của ta, ta cất một số nguyên liệu nấu ăn quý giá và hàng mỹ nghệ do mình tự chế tác ở nơi này.” Từ Cầm mở cửa nhà 1053, bên trong chất đầy xương cốt và một đám tiêu bản cổ quái kỳ lạ.
“Đây đều là do chính tay ngươi làm sao?”
“Đúng vậy.”
“Quá lợi hại!” Hàn Phi nghiêm túc quan sát từng thứ một trưng bày trong căn nhà này, thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn về phía Từ Cầm.
Kỳ thật hắn vẫn đang tự hỏi mình nên ở cạnh vị hàng xóm này với thái độ gì. Bình thường khi muốn tìm hiểu một nữ nhân, có thể tìm hiểu về sở thích của nàng, nàng nuôi thú cưng nào, trong túi xách của nàng có những thứ gì, quan hệ giữa nàng và những người khác ra sao.
Nếu áp dụng những điều này vào Từ Cầm thì… Nàng thích ăn thịt quỷ, thú cưng nàng nuôi là một gian phòng, nàng không có túi xách, chỉ có các loại dao khác nhau, hàng xóm xung quanh vì muốn tránh né nàng mà ngay cả nhà cũng tặng luôn cho nàng.
Nói tóm lại là, nữ nhân như Từ Cầm đúng là hiếm thấy.
“Căn hộ số 1054 là nơi ta xử lý nguyên liệu nấu ăn, có một số nguyên liệu giãy giụa khá mạnh nên trong phòng có hơi loạn.” Tham quan nhà số 1053 xong, Từ Cầm lại dẫn Hàn Phi sang nhà số 1054.
Vừa mở cửa ra, một loại khí tức lạnh lẽo ập vào mặt Hàn Phi, ngay sau đó hắn ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm.
Toàn bộ gian nhà này đều bị vết máu phủ kín, dưới mặt đất có một cái thớt gỗ rất lớn, trên vách tường đầy vết cào xước và những chỗ bị đánh hõm vào.
Nếu chưa từng nhìn thấy hiện trường vụ án lắp ghép thân thể người, chắc hẳn bây giờ Hàn Phi đã không chịu nổi.
Trái tim hắn đập thình thịch trong lồng ngực nhưng gương mặt lại không đổi sắc, ít nhất Hàn Phi thấy được một tin tức tốt, đó là các vết cào cấu trên tường đều không phải do người làm ra mà tựa như của loại quái vật nào đó lưu lại.
“Đúng là có hơi loạn.” Trên mặt Hàn Phi không hề có vẻ sợ hãi, hắn đi một vòng quan sát rồi quay trở lại bên cạnh Từ Cầm. “Chị, ta biết bình thường ngươi rất bận rộn, nếu ngươi không chê thì việc nặng nhọc như quét dọn vệ sinh cứ giao cho ta làm là được.”
Đôi mắt đỏ hồng của Từ Cầm nhìn Hàn Phi, nàng đã nghĩ ra rất nhiều phản ứng từ hắn, duy chỉ có không ngờ tới sau khi tham quan phòng bếp địa ngục này, Hàn Phi lại nói ra lời như vậy.
“Ngươi chỉ cần chuyên tâm làm việc mình ưa thích, yên tâm nghiên cứu đồ ăn ngon, bàn tay ngươi trời sinh là để làm thức ăn, những việc vặt cứ để ta làm hết cho.”
Hàn Phi nói như vậy là vì muốn rút ngắn khoảng cách với Từ Cầm, thuận tiện ăn ké mấy món ăn cao cấp nàng làm, biết đâu được hắn sẽ lại may mắn trúng thưởng điểm thuộc tính. Nhưng hắn không ngờ sau khi mình nói ra lời này, đôi mắt bệnh hoạn của Từ Cầm lại nhìn chằm chằm vào hắn.
“Trước kia cũng từng có người nói với ta lời như vậy. Nhưng hắn lừa ta.” Từ Cầm lại cắn cắn ngón tay, “Về sau hắn không thấy đâu nữa, hắn trốn đi đâu rồi nhỉ? Sao ta lại không nhớ gì cả?”
[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Ngươi đã thăm dò tất cả căn hộ trên tầng năm, nhiệm vụ cấp G “thăm dò tầng năm” đã hoàn thành! Thu hoạch được phần thưởng nhiệm vụ: điểm kỹ năng tự do +1, độ thân mật với Từ Cầm +20.]
Máu tươi trượt xuống bờ môi, ngón tay Từ Cầm bị cắn rách nhưng nàng không hề cảm thấy đau đớn.
Lời nói của Hàn Phi dường như đã kích thích ký ức ở sâu trong óc nàng, biểu tình của Từ Cầm càng trở nên bệnh hoạn và điên cuồng.
Nhìn chằm chằm Từ Cầm, Hàn Phi đột nhiên cảm thấy cái tên Từ Cầm này có vẻ quen tai.
Hắn cẩn thận hồi tưởng lại, hình như trong lúc tìm kiếm thông tin về vụ án lắp ghép thân thể người, trong lúc vô tình hắn đã nhìn thấy một vụ án cũng xảy ra vào mười năm trước.
Giám đốc khu thí nghiệm dược lâm sàng của công ty bào chế dược Vĩnh Sinh bị em trai ruột hạ độc chết, tên của vị giám đốc kia là Từ Cầm.
Hai chị em từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, vì chăm sóc cậu em trai nhỏ tuổi mà người chị vẫn luôn không kết hôn, một lòng chỉ lo làm việc kiếm tiền.
Các hàng xóm cũng cảm thấy quan hệ giữa hai chị em rất tốt, không ai ngờ được cuối cùng người em trai lại hạ độc chị ruột của mình.
Thủ pháp gây án rất vụng về, đáng tiếc người chị chưa từng hoài nghi đứa em nên đã ăn sạch cả bàn thức ăn. Vụ án này đã được phá từ mười năm trước, người chị không cứu chữa được nên qua đời, người em trai bị phán tử hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.