Ta Là Con Rối Vô Địch

Chương 41: Cát Tụ Thành Núi, Nước Tụ Thành Biển . . .

Vụ Thỉ Dực

05/07/2023

Chương 41: Cát tụ thành núi, nước tụ thành biển . . .

Kim Sa Bích Hải trong mắt của tu sĩ ở Thanh Lan Giới, là nơi nguy hiểm có vào mà không có ra.

Đương nhiên cách nói này quá mức khuếch đại, từ đó có thể thấy được tính nguy hiểm của Kim Sa Bích Hải, nếu không cần thiết, tu sĩ sẽ không dễ dàng đi vào Kim Sa Bích Hải, những người đi vào thường là để thám hiểm.

Tuy rằng Cơ Thấu muốn nhanh chóng tìm được tiểu sư đệ, nhưng cũng không lấy mạng của mình ra làm trò đùa.

Huống chi lần này người đồng hành với nàng còn có Yến Đồng Quy.

“Ngươi thật sự muốn cùng ta đi Kim Sa Bích Hải?” Cơ Thấy lại xác nhận lần nữa.

“Đúng vậy!” Yến Đồng Quy âm thầm nắm chặt nắm tay, khẩn trương nói: “Kỳ thật ta vẫn luôn muốn đi Kim Sa Bích Hải, lần này vừa lúc ngài đã tới, không bằng cùng ngài đi vào, vừa lúc kiến thức một phen.”

Hắn không lừa Cơ Thấu, dựa theo kế hoạch hắn lập ra cho mình từ nhỏ đến lớn, chờ đến khi hắn tăng cấp lên Kim Đan kỳ, chắn chắn đi một chuyến.

Cơ Thấu nói: “Lấy tính nguy hiểm của Kim Sa Bích Hải, ta không nhất định có thể bảo vệ được ngươi.”

Yến Đồng Quy hơi gật đầu: “Ta biết. Tiền bối yên tâm, đây là lựa chọn của ta, mặc kệ phát sinh chuyện gì, ta đều sẽ không oán ngài.” Hắn kiên định nói: “Huống chi, tiền bối đã cứu ta, ta cũng muốn giúp sức vì tiền bối…. Ách, tuy rằng hiện tại tu vi của ta không cao, thế nhưng tiền bối có chuyện gì, có thể tha hồ phân phó ta.”

Đối với những người biết cảm ơn, Cơ Thấu xưa nay rất có hảo cảm.

Không ai thích cứu một bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa.

Lúc này không nói cái gì nữa.

Bọn họ ở lại thành Kim Sa một ngày, ngoài việc mua sắm những pháp bảo cần thiết để tiến vào Kim Sa Bích Hải ra thì cũng muốn hiểu biết càng nhiều tình huống ở Kim Sa Bích Hải.

Tuy nói khi mua sắm vật tư ở Trân Bảo các đã hiểu biết không ít, thế nhưng từ dân bản xứ nói ra không chừng cũng sẽ có thu hoạch gì đó.



Tu sĩ ở thành Kim Sa không ít, trừ bỏ nhiều thế hệ ở tại nơi này, cũng có tu sĩ từ bốn phương tám hướng mà đến.

Những tu sĩ này không phải rèn luyện ở gần đó, mà chính là muốn đến Kim Sa Bích Hải tìm kiếm Cát Bảo La.

Cát Bảo La là một loại tài liệu luyện khí cao cấp, nghe nói có thể tăng lên phẩm chất Linh Khí, công dụng rất rộng, chỉ có Kim Sa Bích Hải mới có, một khối to bằng móng tay cái là có thể bán được gần vạn linh thạch.

Yến Đồng Quy nghe nói mà động tâm.

“Thì ra Cát Bảo La đáng giá như vậy nha…..”

Là một pháp tu, hắn rất ít chú ý đến việc luyện khí, tuy rằng nghe nói qua Cát Bảo La, nhưng không nghĩ tới nó đáng giá như vậy.

“Xác thật rất đáng giá, nếu không chúng ta cũng sẽ không từ nơi rất xa chạy đến nơi này để xem có thể may mắn gặp được Cát Bảo La hay không.”

Nam tu mà nói chuyện phiếm với Yến Đồng Quy khờ khạo gãi đầu, tò mò đánh giá bọn họ: “Đạo hữu, các ngươi cũng là tới tìm Cát Bảo La?”

“Không phải.” Yến Đồng Quy nói đúng sự thật: “Chúng ta tới tìm người.”

“Vậy thì không dễ dàng.” Tu sĩ kia đồng tình nói: “Kim Sa Bích Hải lớn như vậy, càng đi sâu vào trong, hoàn cảnh khí hậu càng quỷ quyệt khó đoán, rất dễ xảy ra chuyện, có vào không có ra cũng không phải nói giỡn.”

Yến Đồng Quy gật đầu, trong lòng xúc động: “Ai nói không phải đâu.”

“Bất quá sâu trong Kim Sa Bích Hải có nhiều Cát Bảo La nhất, hơn nữa phẩm chất cũng tốt nhất, đáng tiếc không có nhiều người dám đi sâu vào trong đó.”

Hai người hàn huyên một lát, cảm thấy tính tình của nhau không tồi, liền trao đổi tên với nhau.

Nam tu tên là Hầu Thiên Tước, xuất thân từ tông môn nhỏ nào đó, lần này đi cùng muội muội tới Kim Sa Bích Hải tìm kiếm Cát Bảo La, tính cách của hắn cởi mở, rất dễ dàng giao tiếp với người xung quanh.

“Kim Sa Bích Hải được gọi là 'Cát tụ thành núi, nước tụ thành biển', thời gian luân phiên không hề có quy luật, một khắc trước khả năng cát đầy trời, ngay sau đó có thể sẽ mưa rền gió dữ, tụ nước thành biển…. Tóm lại không có chỗ nào kỳ quái quỷ dị hơn Kim Sa Bích Hải, người ở trong đó, nhất định phải thời khắc chú ý sự biến hóa của cảnh vật xung quanh, nếu không một khi bị cát bụi cắn nuốt, hoặc là rơi vào trong biển, sẽ không ổn đâu.”

Đang nói, liền thấy một nữ tu đầy mạnh mẽ đi tới.



“Đại ca, chúng ta phải đi.” Nữ tu liếc mắt nhìn Cơ Thấu và Yến Đồng Quy một cái, gật đầu chào hỏi bọn họ.

Hầu Thiên Tước đáp một tiếng, nhiệt tình giới thiệu với bọn họ: “Đây là muội muội của ta, Hầu Thiên Oánh. Thiên Oánh, đây là hai vị bằng hữu huynh vừa mới quen. Yến đạo hữu, Cơ cô nương, chúng ta đi trước nhé, ngày sau có rảnh gặp lại.”

Yến Đồng Quy cũng tươi cười phất tay với bọn họ, nói một tiếng hẹn gặp lại.

Cơ Thấu cũng lễ phép mà trả lời lại.

Hai người nhìn theo hai huynh đệ Hầu gia rời đi, bọn họ lại đi dạo trong thành, khi trời tối thì tìm khách điếm nghỉ ngơi một đêm, chuẩn bị sáng mai xuất phát.

Vì tiết kiệm linh thạch, hai người chỉ cần một gian phòng.

Vẫn là phòng hạ đẳng.

Con rối không cần nghỉ ngơi, Cơ Thấu cảm thấy một gian phòng liền đủ, cũng không yêu cầu hưởng thụ cao cấp cái gì, ngay cả chăn cũng không muốn một cái.

Về phần Yến Đồng Quy, hắn còn đang bận dùng bùa phong ấn để phong ấn thuật pháp.

Kết quả, lá thứ nhất bị thất bại.

Sau khi liên tục thất bại vài lần, Yến Đồng Quy đành phải dừng lại, suy tư rốt cuộc không đúng chỗ nào.

Loại bùa vàng phong ấn này rất phổ biến ở đại lục Tinh Cấp, nhưng ở Thanh Lan giới lại không nhìn thấy nhiều, ngay cả vị Yến Đồng Quy là con cháu Yến gia, xuất thân từ một trong bốn gia tộc lớn, đều là lần đầu tiên nghe nói.

Lúc này hắn bị chấn động lớn, sau đó nhiệt tình tăng vọt quyết định phải học được cách làm ra nó.

Ngày sau có thể kiếm linh thạch hay không, nói không chừng liền dựa vào nó.

Cơ Thấu cảm thấy, nguyên nhân hẳn là Thanh Lan Giới ở đại lục Linh Cấp tương đối lạc hậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Con Rối Vô Địch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook