Ta Là Con Rối Vô Địch

Chương 40: Đi Kim Sa Bích Hải

Vụ Thỉ Dực

05/07/2023

Lấy Trân Bảo các làm việc, trừ phi xác nhận thân phận của đối phương, nếu không không nên lấy loại tin tức này nói cho cố chủ.

Chỉ là Cơ Thấu đã từng nói qua, chỉ cần có một chút tin tức về sư đệ của nàng, mặc kệ là thật hay giả, đều phải nói cho nàng.

Cơ Thấu mặc kệ những cái này, từ khi nàng tỉnh dậy đến giờ đã qua ba tháng.

Nàng vội vã muốn tìm được tiểu sư đệ, chỉ cần có một chút khả năng, nàng đều muốn đi xem, xác nhận đối phương có phải là tiểu sư đệ của nàng hay không.

“Kim Sa Bích Hải ở đâu?” Nàng quay đầu hỏi Yến Đồng Quy.

Yến Đồng Quy giật mình nhìn nàng: “Ngài muốn đi Kim Sa Bích Hải?”

Cơ Thấu ừ một tiếng: “Khó được có tin tức, ta phải đi xác nhận một chút đối phương có phải là sư đệ của ta hay không.”

Vạn nhất sư đệ gặp phải chuyện phiền phức gì, nàng cũng tiện đi giúp hắn.

“Thế nhưng dì Mạn đã nói, bên phía Trân Bảo các cũng không xác định có phải vị Lệ công tử kia không.” Yến Đồng Quy nói: “Vạn nhất không phải, chẳng phải ngài đi một chuyến tay không? Hơn nữa Kim Sa Bích Hải vô cùng nguy hiểm, chỗ đó không nên tiến vào.”

Tuy rằng hắn không biết tu vi của Cơ Thấu là gì, nhưng là một người mang ơn nàng, hắn cũng không hy vọng nàng đi vào nơi nguy hiểm.

Cơ Thấu lắc đầu: “Đã có một chút khả năng, vì sao không đi?”

Thấy nàng quyết tâm muốn đi Kim Sa Bích Hải, Yến Đồng Quy cắn chặt răng: “Được rồi, ta đi cùng với ngài.”

“Tiểu tử ngươi điên rồi sao?” Quản sự Mạn nhíu mày: “Ngươi đi góp vui cái gì?”

Khi đối mặt với Cơ Thấu nàng có thể dùng lý trí tới đối đãi, coi nàng là khách nhân của Trân Bảo các, đối với việc nàng muốn đi Kim Sa Bích Hải, cũng không nói thêm gì. Nhưng đối với Yến Đồng Quy, nàng là thật lòng vì hắn suy nghĩ, không muốn hắn mạo hiểm.

Yến Đồng Quy cười nói: “Dì Mạn, ngài không cần lo lắng, mấy năm nay con chạy không ít nơi, mỗi lần đều trở về bình an, sẽ không có việc gì.”

Quản sự Mạn cười lạnh một tiếng: “Vận khí hao tiền kia của ngươi, không có việc gì?”

Lừa ai chứ?

Mặc kệ quản sự Mạn nói như thế nào, Yến Đồng Quy vẫn quyết tâm muốn đi cùng Cơ Thấu tới Kim Sa Bích Hải.

Việc này khiến quản sự Mạn vô cùng tức giận, thiếu chút nữa muốn đánh người.



Cơ Thấu lấy ra 50 vạn linh thạch vừa nhận được giao cho Trân Bảo các.

Quản sự Mạn nói: “Cơ cô nương còn muốn chúng ta tiếp tục tra giúp tin tức của Lệ công tử không?”

Trân Bảo các sẽ không tự phá vỡ bảng hiệu của mình, tính xác thực của tin tức này không chắc chắn nên tiếp tục điều tra là điều đương nhiên, chỉ là chi phí khá cao.

“Muốn!” Cơ Thấu gật đầu.

Quản sự Mạn nhận lấy linh thạch, nói: “Chỗ này thôi, Cơ cô nương không cần lại đưa linh thạch nữa.”

Hơn nữa linh thạch kiếm được do lúc trước Cơ Thấu vẽ bùa, cũng đã đủ chi trả thù lao lần này, nễ mặt Yến Đồng Quy, quản sự Mạn quyết định giảm giá cho nàng.

Đối việc này Cơ Thấu vô cùng vui vẻ, cảm tạ quản sự Mạn.

Hai người không trì hoãn nhiều, chuẩn bị dùng linh thạch còn lại đi mua vé linh thuyền đi Kim Sa Bích Hải.

Đáng tiếc chính là, vì đặc thù của Kim Sa Bích Hải, các cửa hàng ở Yến Vân thành cũng không có linh thuyền đi Kim Sa Bích hải, cuối cùng vẫn là Trân Bảo các đưa bọn họ một đoạn.

Yến Đồng Quy sờ sờ đầu, nhếch miệng cười nói: “Dì Mạn, chi nhánh của Trân Bảo các ở Kim Sa Bích Hải không phải lại xảy ra chuyện gì chứ?”

Quản sự Mạn trừng hắn một cái: “Đừng miệng quạ đen, Trân Bảo các vẫn còn tốt.”

“Cho nên đây là ngài đặc biệt đưa chúng ta đi một đoạn đường?” Yến Đồng Quy vui vẻ nói: “Dì Mạn, ngài thật tốt, ngài chính là tiên nữ trên chín tầng mây, người đẹp tâm tốt…”

Quản sự Mạn duỗi tay đánh hắn: “Đi đi đi! Ta đại diện Trân Bảo các đi Kim Sa Bích Hải thu mua cát Bảo La.”

Yến Đồng Quy chỉ là cười, quay đầu nhỏ giọng nói thầm với Cơ Thấu.

“Cách mỗi đoạn thời gian Trân Bảo các đều sẽ đi Kim Sa Bích Hải thu mua cát Bảo La, nhưng cũng không cần dì Mạn tự mình đi, nàng đây là ngại ngùng, không tiện nói rõ.”

Nhìn bộ dáng vui rạo rực của hắn, Cơ Thấu như có điều suy nghĩ.

Quản sự Mạn từ Lưu Tiên thành đến Yến Vân thành, lại đến Kim Sa Bích Hải, nhìn thì như là bôn ba vì Trân Bảo các, kỳ thật là điều chỉnh hành động của mình, đương nhiên mục đích không cần phải nói, có quan hệ với Yến Đồng Quy.

Là đang âm thầm bảo vệ hắn, hay là có mục đích khác?

Suy nghĩ này chỉ nảy trong đầu của nàng một lúc, Cơ Thấu liền vứt bỏ, không đi miệt mài theo đuổi nữa.

Đây là chuyện của người khác, dù sao cũng không quan hệ với nàng.



Kim Sa Bích Hải nằm ở cực tây của Thanh Lan Giới.

Linh thuyền đi về phía tây, khung cảnh ven đường từ những ngọn núi xanh tươi tràn đầy linh lực chuyển sang những vùng đất hoang có linh khí loãng.

Nửa tháng sau, linh thuyền đến một tòa thành thị gần với Kim Sa Bích Hải.

Tòa thành này tên là thành Kim Sa, lấy hai chữ “Kim Sa” trong Kim Sa Bích Hải, cũng là tòa tiên thành lớn nhất gần đấy, nghe nói ở đây cũng có chi nhánh của Trân Bảo các.

Quản sự Mạn nói cho bọn họ: “Hoàn cảnh ở Kim Sa Bích Hải nguy hiểm, nếu các ngươi muốn đi vào thì phải chuẩn bị tốt, tốt nhất vào thành chuẩn bị chút vật tư.”

Làm quản sự có kiến thức rộng rãi của Trân Bảo các, nghe nàng chuẩn sẽ không có việc gì.

Thế nhưng mua vật tư cần linh thạch, hiện tại hai người đều là kẻ nghèo hèn.

Đang lúc Yến Đồng Quy mặt ủ mày ê nghĩ kiếm linh thạch như thế nào, liền nghe Cơ Thấu nói: “Đi, chúng ta đi Trân Bảo các.”

“Làm gì? Nợ sao?” Yến Đồng Quy đờ đẫn hỏi, không biết dì Mạn lần này có thể lại cho bọn họ nợ hay không.

Cơ Thấu nói: “Đi bán bùa chú, trong khoảng thời gian ở linh thuyền này ta lại vẽ không ít.”

Chờ đến khi bọn họ ôm vật tư từ Trân Bảo các đi ra, Yến Đồng Quy thật sâu hiểu rõ một đạo lý.

Quả nhiên người mà thông thạo một nghề sẽ không bao giờ chết đói, có phải hắn cũng nên đi học một món nghề nào đó hay không? Đan phù khí trận, không biết cái nào dễ học?

“Nghĩ cái gì đó?” Cơ Thấu đang lật xem vật tư, thuận miệng hỏi.

Yến Đồng Quy thẹn thùng cười nói: “Ta suy nghĩ, hiểu một môn tài nghệ khá tốt, tùy thời có thể kiếm linh thạch, ta có nên đi học hay không? Bất quá thiên phú của ta cũng chẳng ra gì, chỉ có thuật pháp học còn được, cũng không biết pháp tu có thể học cái gì, có thể dùng để kiếm linh thạch?”

Cơ Thấu quay đầu nhìn hắn, thấy vẻ mặt chờ đợi của hắn nhìn qua, nói: “Ngươi có thể mua chút bùa phong ấn trống, rồi phong ấn thuật pháp vào trong bùa, làm thành những bùa vàng để bán.”

Làm phù tu, đây là kiến nghị chân thành nhất của nàng.

Ở đại lục Tinh Cấp, rất nhiều đại năng thích phong ấn một đạo thuật pháp thần thông của mình trong bùa chú cấp cao, làm thành một lá bùa vàng, cho tiểu bối dùng phòng thân.

Yến Đồng Quy rất là chấn động, còn có thể làm như vậy?

Cơ Thấu hào phóng vẽ ra một chồng bùa phong ấn cho hắn: “Nếu bùa vàng phong ấn chính là thuật pháp của ngươi, không tính là trời cao ban cho ngươi, hẳn là sẽ không bị thu hồi, ngươi có thể yên tâm sử dụng.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Là Con Rối Vô Địch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook