Chương 39: Có Tin Tức Của Tiểu Sư Đệ
Vụ Thỉ Dực
24/06/2023
Khi Yến Thất và Yến Ngũ đi ra trước khi thí luyện kết thúc một ngày, nhìn thấy không phải là ánh mắt vui mừng của Yến gia chủ và Tam trưởng lão, mà là khuôn mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Mặt Yến Thất không có biểu tình, nhìn cha hắn lạnh như băng, lão nhân lại bị làm sao rồi?
Yến Ngũ là người tri kỉ, ngoan ngoãn hỏi: “Gia chủ, Tam trưởng lão, hai người làm sao vậy? Có phải gặp việc gì khó không? Hay là Yến gia chúng ta lại bị người khác khiêu khích?”
Tam trưởng lão âm dương quái khí nói: “Có người nha, tu vi rõ ràng cao hơn người ta một cảnh giới, vậy mà vẫn bị đạp xuống phía sau.”
Yến Thất và Yến Ngũ nhìn sắc mặt châm chọc đáng đánh kia của Tam trưởng lão, lập tức hiểu rõ.
“Thập Tam đã đi ra?”
“Hắn bao lâu thì ra?”
Yến gia chủ có chút do dự nói: “Trước các ngươi bốn ngày.”
Yến Ngũ và Yến Thất nghe xong, tuy là đã sớm quen với thiên phú của Yến Đồng Quy, nhưng vẫn bị tốc độ phá kính đáng sợ này của hắn kích thích.
Hai người bọn họ được xem như là người trẻ tuổi đáng tự hào của Yến thị, từ nhỏ chính là đệ tử thiên tài được gia tộc quan tâm, ra trước một ngày đã phát huy vượt xa so với người thường, nào biết vẫn không thể so với Yến Đồng Quy.
Yến gia chủ nhìn thấy phản ứng của hai đứa nhỏ, lo lắng bọn họ bị đả kích chưa gượng dậy nổi, an ủi nói: “Lần này Thập Tam có thể ra trước năm ngày là nhờ có vị Cơ cô nương kia giúp đỡ.”
Hai lần thí luyện trước, tuy rằng Yến Đồng Quy cũng được đứng thứ nhất, nhưng quá trình đều nguy hiểm, thẳng đến một ngày cuối cùng mới đi ra.
Lần này có thể nhanh như vậy, xác thật ít nhiều là do tùy tùng mà hắn lựa chọn thập phần đáng tin cậy, mỗi lần phá kính đều có thể kịp thời che chở hắn tránh đi sự phản kích của kính Thiên Sơn, không đến mức làm hắn bị thương.
Tuy rằng Yến Thất và Yến Ngũ buồn bực, ngược lại cũng không giống như Yến gia chủ tưởng tượng chưa gượng dậy nổi như vậy.
Chủ yếu là thói quen.
“Cho dù không có Cơ cô nương, Thập Tam cũng là phá kính nhanh nhất, từ trước đến nay hắn lĩnh ngộ thuật pháp tốt hơn chúng con.” Yến Ngũ nói.
Yến Thất thì lạnh lùng nói: “Hắn đã lĩnh ngộ ra thuật cảm, chúng con không bằng hắn là bình thường.”
Kỹ năng không bằng người liền thản nhiên thừa nhận, không có gì đáng xấu hổ.
Thấy hai người không bị ảnh hưởng gì, Yến giả chủ thập phần vui mừng.
Chỉ là loại vui mừng này, sau khi thí luyện kết thúc, ông phát phần thưởng cho đệ tử đạt được vị trí thứ nhất, Yến gia chủ không nhịn được đau lòng đến lợi hại.
Tuy nói Yến gia cũng coi như là tài đại khí thô, mỗi lần đều lấy ra một đống phần thưởng khích lệ đệ tử cố gắng, nhưng nếu cho đệ tử nhà mình cũng không đau lòng, cố tình Yến thị bọn họ lại sinh ra một kẻ xui xẻo có mệnh hao tài tốn của.
Bản thân hắn hao tài đã đành, còn đưa đồ nhà mình cho người ngoài thì là gì?
Đáng tiếc quy tắc là bọn họ định ra, cho nên cũng không có mặt mũi nói cái gì.
Yến Đồng Quy nhận được phần thưởng dành cho người đứng thứ nhất, theo ước định, hắn lập tức đưa 50 vạn linh thạch, một món Linh Khí cấp bảy cho Cơ Thấu.
“Tiền bối, cho ngài.”
Cơ Thấu nhịn không được liếc hắn một cái, thấy hắn không có chút lưu luyến nào mới nói: “Cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn.” Yến Đồng Quy cười tủm tỉm: “Nếu không phải tiền bối năm lần bảy lượt cứu giúp, chỉ sợ ta đã sớm chết, ta cũng không có gì có thể báo đáp ngài.”
Muốn tài không tài, cũng không thể giúp gì, hắn thật đúng là rất xấu hổ.
May mắn còn có thể lấy đồ của gia tộc tới đưa cho nàng, nếu không hắn thật sự chỉ có thể ân cứu mạng không có gì báo đáp đành phải làm trâu làm ngựa cho đối phương.
Nhận được linh thạch Cơ Thấu một khắc cũng không đợi, lập tức đi chi nhánh của Trân Bảo các ở Yến Vân Thành.
Vừa lúc quản sự Mạn còn ở Yến Vân thành.
Quản sự mạn thấy bọn họ tới đây, suy nghĩ một chút liền hiểu ra đây là tới đưa linh thạch.
Nàng đã nghe Yến Đồng Quy nói qua về việc mời Cơ Thấu cùng nhau tham gia thí luyện đệ tử Yến thị, nàng cũng rõ ràng tình huống thí luyện của đệ tử Yến thị, đối với việc Yến Đồng Quy có thể ở trong thí luyện đạt được hạng nhất cũng không ngoài ý muốn.
Cho dù Cơ Thấu không giúp đỡ, Yến Đồng Quy cũng có thể đoạt được hạng nhất.
“Các ngươi tới vừa lúc, ta vừa lấy được một tin tức.” Quản sự Mạn cười nói.
Yến Đồng Quy theo bản năng hỏi: “Dì Mạn, tin tức gì?”
Quản sự Mạn nhìn về phía Cơ Thấu: “Tin tức có liên quan đến vị Lệ công tử kia.”
Vẻ mặt trầm ổn trên mặt Cơ Thấu thay đổi, vội vàng tiến lên, kích động hỏi: “Các ngươi có tin tức của sư đệ ta? Hắn ở đâu?”
Nàng lúc này rốt cuộc có vài phần hơi thở tương xứng với vẻ ngoài thiếu nữ, không còn trầm ổn giống như những lão sư nghiêm túc và cứng nhắc trong tông môn, khiến lòng người phát sợ.
Tuy nói nàng tuổi còn trẻ, lớn lên lại xinh đẹp đáng yêu, không nên coi nàng giống như những lão sư cổ hủ đó làm một.
Yến Đồng Quy thầm nghĩ, xem ra tiền bối vô cùng coi trọng sư đệ của nàng.
Quản sự Mạn nói cho Cơ Thấu, Trân Bảo các nhận được tin tức, có người từng ở vùng Kim Sa Bích Hải gặp qua người giống như Lệ Dẫn Nguy.”
“Vị công tử kia mặc một bộ áo bào trắng và đai lưng bằng lụa đỏ, cách ăn mặc tương tự với Cơ cô nương, trong tay cầm một thanh kiếm, dung mạo tuấn mỹ, đi về hướng Kim Sa Bích Hải….”
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt quản sự Mạn có chút áy náy: “Kỳ thật chúng ta chỉ là nhận được tin tức, cũng không xác định vị tu sĩ kia có phải là Lệ công tử mà cô muốn tìm hay không, đặc điểm trên người của đối phương tương tự như những gì mà cô miêu tả về Lệ công tử, chỉ là không có nhiều người gặp qua hắn, Trân Bảo các cũng không thể xác định có phải hắn hay không…..”
Mặt Yến Thất không có biểu tình, nhìn cha hắn lạnh như băng, lão nhân lại bị làm sao rồi?
Yến Ngũ là người tri kỉ, ngoan ngoãn hỏi: “Gia chủ, Tam trưởng lão, hai người làm sao vậy? Có phải gặp việc gì khó không? Hay là Yến gia chúng ta lại bị người khác khiêu khích?”
Tam trưởng lão âm dương quái khí nói: “Có người nha, tu vi rõ ràng cao hơn người ta một cảnh giới, vậy mà vẫn bị đạp xuống phía sau.”
Yến Thất và Yến Ngũ nhìn sắc mặt châm chọc đáng đánh kia của Tam trưởng lão, lập tức hiểu rõ.
“Thập Tam đã đi ra?”
“Hắn bao lâu thì ra?”
Yến gia chủ có chút do dự nói: “Trước các ngươi bốn ngày.”
Yến Ngũ và Yến Thất nghe xong, tuy là đã sớm quen với thiên phú của Yến Đồng Quy, nhưng vẫn bị tốc độ phá kính đáng sợ này của hắn kích thích.
Hai người bọn họ được xem như là người trẻ tuổi đáng tự hào của Yến thị, từ nhỏ chính là đệ tử thiên tài được gia tộc quan tâm, ra trước một ngày đã phát huy vượt xa so với người thường, nào biết vẫn không thể so với Yến Đồng Quy.
Yến gia chủ nhìn thấy phản ứng của hai đứa nhỏ, lo lắng bọn họ bị đả kích chưa gượng dậy nổi, an ủi nói: “Lần này Thập Tam có thể ra trước năm ngày là nhờ có vị Cơ cô nương kia giúp đỡ.”
Hai lần thí luyện trước, tuy rằng Yến Đồng Quy cũng được đứng thứ nhất, nhưng quá trình đều nguy hiểm, thẳng đến một ngày cuối cùng mới đi ra.
Lần này có thể nhanh như vậy, xác thật ít nhiều là do tùy tùng mà hắn lựa chọn thập phần đáng tin cậy, mỗi lần phá kính đều có thể kịp thời che chở hắn tránh đi sự phản kích của kính Thiên Sơn, không đến mức làm hắn bị thương.
Tuy rằng Yến Thất và Yến Ngũ buồn bực, ngược lại cũng không giống như Yến gia chủ tưởng tượng chưa gượng dậy nổi như vậy.
Chủ yếu là thói quen.
“Cho dù không có Cơ cô nương, Thập Tam cũng là phá kính nhanh nhất, từ trước đến nay hắn lĩnh ngộ thuật pháp tốt hơn chúng con.” Yến Ngũ nói.
Yến Thất thì lạnh lùng nói: “Hắn đã lĩnh ngộ ra thuật cảm, chúng con không bằng hắn là bình thường.”
Kỹ năng không bằng người liền thản nhiên thừa nhận, không có gì đáng xấu hổ.
Thấy hai người không bị ảnh hưởng gì, Yến giả chủ thập phần vui mừng.
Chỉ là loại vui mừng này, sau khi thí luyện kết thúc, ông phát phần thưởng cho đệ tử đạt được vị trí thứ nhất, Yến gia chủ không nhịn được đau lòng đến lợi hại.
Tuy nói Yến gia cũng coi như là tài đại khí thô, mỗi lần đều lấy ra một đống phần thưởng khích lệ đệ tử cố gắng, nhưng nếu cho đệ tử nhà mình cũng không đau lòng, cố tình Yến thị bọn họ lại sinh ra một kẻ xui xẻo có mệnh hao tài tốn của.
Bản thân hắn hao tài đã đành, còn đưa đồ nhà mình cho người ngoài thì là gì?
Đáng tiếc quy tắc là bọn họ định ra, cho nên cũng không có mặt mũi nói cái gì.
Yến Đồng Quy nhận được phần thưởng dành cho người đứng thứ nhất, theo ước định, hắn lập tức đưa 50 vạn linh thạch, một món Linh Khí cấp bảy cho Cơ Thấu.
“Tiền bối, cho ngài.”
Cơ Thấu nhịn không được liếc hắn một cái, thấy hắn không có chút lưu luyến nào mới nói: “Cảm ơn.”
“Không cần cảm ơn.” Yến Đồng Quy cười tủm tỉm: “Nếu không phải tiền bối năm lần bảy lượt cứu giúp, chỉ sợ ta đã sớm chết, ta cũng không có gì có thể báo đáp ngài.”
Muốn tài không tài, cũng không thể giúp gì, hắn thật đúng là rất xấu hổ.
May mắn còn có thể lấy đồ của gia tộc tới đưa cho nàng, nếu không hắn thật sự chỉ có thể ân cứu mạng không có gì báo đáp đành phải làm trâu làm ngựa cho đối phương.
Nhận được linh thạch Cơ Thấu một khắc cũng không đợi, lập tức đi chi nhánh của Trân Bảo các ở Yến Vân Thành.
Vừa lúc quản sự Mạn còn ở Yến Vân thành.
Quản sự mạn thấy bọn họ tới đây, suy nghĩ một chút liền hiểu ra đây là tới đưa linh thạch.
Nàng đã nghe Yến Đồng Quy nói qua về việc mời Cơ Thấu cùng nhau tham gia thí luyện đệ tử Yến thị, nàng cũng rõ ràng tình huống thí luyện của đệ tử Yến thị, đối với việc Yến Đồng Quy có thể ở trong thí luyện đạt được hạng nhất cũng không ngoài ý muốn.
Cho dù Cơ Thấu không giúp đỡ, Yến Đồng Quy cũng có thể đoạt được hạng nhất.
“Các ngươi tới vừa lúc, ta vừa lấy được một tin tức.” Quản sự Mạn cười nói.
Yến Đồng Quy theo bản năng hỏi: “Dì Mạn, tin tức gì?”
Quản sự Mạn nhìn về phía Cơ Thấu: “Tin tức có liên quan đến vị Lệ công tử kia.”
Vẻ mặt trầm ổn trên mặt Cơ Thấu thay đổi, vội vàng tiến lên, kích động hỏi: “Các ngươi có tin tức của sư đệ ta? Hắn ở đâu?”
Nàng lúc này rốt cuộc có vài phần hơi thở tương xứng với vẻ ngoài thiếu nữ, không còn trầm ổn giống như những lão sư nghiêm túc và cứng nhắc trong tông môn, khiến lòng người phát sợ.
Tuy nói nàng tuổi còn trẻ, lớn lên lại xinh đẹp đáng yêu, không nên coi nàng giống như những lão sư cổ hủ đó làm một.
Yến Đồng Quy thầm nghĩ, xem ra tiền bối vô cùng coi trọng sư đệ của nàng.
Quản sự Mạn nói cho Cơ Thấu, Trân Bảo các nhận được tin tức, có người từng ở vùng Kim Sa Bích Hải gặp qua người giống như Lệ Dẫn Nguy.”
“Vị công tử kia mặc một bộ áo bào trắng và đai lưng bằng lụa đỏ, cách ăn mặc tương tự với Cơ cô nương, trong tay cầm một thanh kiếm, dung mạo tuấn mỹ, đi về hướng Kim Sa Bích Hải….”
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt quản sự Mạn có chút áy náy: “Kỳ thật chúng ta chỉ là nhận được tin tức, cũng không xác định vị tu sĩ kia có phải là Lệ công tử mà cô muốn tìm hay không, đặc điểm trên người của đối phương tương tự như những gì mà cô miêu tả về Lệ công tử, chỉ là không có nhiều người gặp qua hắn, Trân Bảo các cũng không thể xác định có phải hắn hay không…..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.