Ta Là Kẻ Nhát Gan Chuyển Thế Thành Tiểu Thư
Chương 2: Chuyện gì xảy ra, tôi đã chuyển sinh ư
Moon
21/05/2021
Mơ màng trong 1 màn đêm sâu thẳm, tôi chết rồi sao nhưng sao khắp người lại thấy đau nhức thế này.
Cố sức tôi mở mắt ra mí mắt he hé trước mặt lại là một trần nhà đc bày trí rất đẹp, cố mở hết con mắt tôi thấy mình đã nằm trong 1 căn phòng xa lạ, căn phòng rất sang trọng, được bày trí bằng những món đồ xa xỉ mà tôi chưa bao giờ được chạm tay đến.
Tôi đang nằm trên chiếc giường êm sao phải chăng đây là thiên đường. Tôi chết thật rồi sao?
" Tiểu thư cô tỉnh rồi sao"
1 cô gái thân tầm độ 17 tuổi mặc bộ đồ hầu nữ, bộ dạng có vẻ kiêng dè, tay bưng 1 chậu nước, cất lời êm ả gọi
Tôi nghe gọi vậy thì bàng hoàng cô ta đang gọi ai vậy, nhìn quanh phòng còn có ai nữa sao , rõ chỉ có tôi và cô ấy thôi
" Chị gọi em sao"
Tôi chỉ tay về phía mình mà hỏi
"Tiểu thư cô bị gì vậy Miêu không gọi tiểu thư thì gọi ai"
Cô hầu có vẻ hơi hoảng sợ
Phải chăng đây là thiên đường của riêng tôi sao, nghe người khác gọi mình là tiểu thư thật sướng tai làm sao
" Chốn này là thiên đường sao"
Tôi mơ hồ, thốt ra câu đấy
Cô hầu nghe vậy thấy khó hiểu, cau mày lại
" Tiểu thư nói gì vậy đây là thị trấn Franco không phải là thiên đường "
Cô hầu giải thích rõ tay đặt chậu nước xuống
Không phải thiên đường, lần cuối tôi nhớ là tôi bị tai nạn giao thông nếu đây không phải thiên đường chẳng lẽ là địa ngục sao
" Mình đã làm gì xấu cơ chứ sao phải xuống địa ngục vậy nè"
Tôi ôm mặt mà gào than thân.
" Tiểu thư cô nói linh tinh gì vậy không lẽ cô bị đập đầu vào chỗ nào sao"
" Đập đầu , đúng rồi hẳn cú va ấy đầu mình bị đập mạnh quá . Cơ mà việc này liên quan gì nhỉ"
Tôi nói chuyện một mình, cô hầu thấy vậy không khỏi lo lắng
" Tiểu thư cô đang nói gì vậy"
Tôi bắt đầu nghi ngờ , tôi lấy tay nhéo mạnh 1 cái, rõ đau đến ứa nước mắt không phải mơ, tôi nhìn qua cô hầu
" Chị nói đây không phải thiên đường"
" Đúng vậy" cô hầu khẳng định"
" Đây cũng không phải địa ngục "
" Đúng vậy" cô hầu lần nữa khẳng định
" Đây là thì trấn Franco"
" Đúng vậy" cô hầu khẳng định chắc chắn
Tôi định hình mọi việc, không phải thiên đường, không phải địa ngục, không phải nơi mình sống ....
Mặt tôi xám nhẹ hốt hoảng trời ơi, tôi đang ở đâu, căn phòng xa lạ , gia thế cũng xa lạ chẳng lẽ....
Tôi vội trèo xuống khỏi giường chạy đến cái gương đặt trên tủ cạnh giường nhìn vào gương tôi sững sờ
Cô gái trong gương là 1 người xa lạ, gương mặt trông trẻ con nhưng lại có nét đang yêu đến rụng tim mái tóc cùng ánh mắt màu bạch kim trông rất đẹp, trên đầu còn đính 1 cặp sừng màu đen trông thật dễ thương. Tôi đưa tay sờ khắp mặt
Vẫn chưa tin nổi rằng đây là sự thật
" Chị nói thử em tên là gì"
" Tiểu thư tên Lajsa Nadiy sao tiểu thư hỏi lạ vậy chẳng lẽ tiểu thư không nhớ gì nữa sao"
Cô hầu thấy khó hiểu nhưng vẫn chịu khó trả lời
Tôi bàng hoàng là thật rồi tôi đã chuyển sinh, chuyển sinh vào thân thể này
chuyện kì dị gì đang xảy ra ở đây vậy
" Đây là thế giới Big World nơi hội tự đủ các yếu tố yêu tinh , ma thú , ma vương, con người, ma pháp sư, chiến binh , mạo hiểm nhân " tiếng nói như được phát ra từ trong đầu tôi, tôi nhìn sang cô hầu
" Chị vừa nói à "
" Vâng Miêu vừa hỏi tiểu thư có phải người mất trí nhớ phải không "
Không phải đây không phải câu mà tôi nghe, rốt cuộc ai mới nói vậy chẳng lẽ là.... ma
Tôi sợ xám mặt nhảy xổng lên giường trùm kín chăn run bần bật
" Là tôi nói không phải ma tôi là người chỉ dẫn cũng là thần bảo hộ của người"
Lại vụ gì nữa đây, thần bảo hộ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy
Tôi bối rồi vẫn chưa định hình được việc xảy ra, mấy việc này xảy ra quá đột ngột
" Người được lựa chọn để sống tiếp, về cơ bản thọ dương của người vẫn chưa tận nhưng cơ thể của người đã nát bấy nên chúng tôi bắt buộc đưa người sang cơ thể này"
Càng nghe tôi càng mơ hồ gì mà chưa tận gì mà cơ thể này cơ thể nọ chứ đáng sợ quá
" Tiểu thư cô thật sự lạ lắm đừng hù Miêu mà "
Trông vẻ cô hầu này sợ thật rồi, người lùi lại mấy bước mặt đầy lo lắng
Tôi đưa mình ra khỏi chăn, nhìn cô hầu mà hỏi
" Sao em trông chị có vẻ rất sợ vậy"
" Việc này.... không Miêu không sợ thưa tiểu thư"
Rõ ràng là sợ mà
" Việc cô ấy sợ cũng là đương nhiên vì người tên Lajsa Nadiy là một ma nhân, khắp làng ai cũng sợ cô ta không riêng gì cô gái này "
Gì chứ là ma nhân không thể nào rõ ràng là 1 cô gái bình thường mà
" Chiếc sừng trên đầu của cô là minh chứng tốt nhất"
Tôi đưa tay lên đầu sờ thử quả là chiếc sừng thật không phải đồ trang trí, tôi sửng sốt nhẹ
Nhưng cô ấy đã làm gì mà khiến mọi người phải sợ
" Cô ấy lạnh lùng tàn nhẫn ra tay không khoan nhượng, độc ác "
Cô hầu không thấy tôi trả lời thì hốt hoảng
" Tiểu thư tiểu thư người nói gì đi "
Cô ấy đứng từ xa gọi tôi
"Chị không phải sợ em đâu, em không làm gì chị đâu"
Tôi nở 1 nụ cười thân thiện. nụ cười ấy khiến cô hầu há hốc miệng
"Tiểu thư .. thư..."
"Sao vậy chị thấy lạ sao "
" Lạ rất lạ từ trước tới giờ tiểu thư chưa từng cười dù chỉ 1 lần"
Tôi mỉm cười típ mắt hai má ửng hồng lên rõ
" Vậy sau này em sẽ cười nhiều hơn nữa "
Cô hầu ngẩn người không hiểu chuyện gì nhưng hẳn biết rõ đây là chuyển biết tốt, nên cũng không mấy lo lắng, chỉ có điều ánh mắt nghi hoặc ấy vẫn cứ chỉa vào tôi
Tôi nhìn khắp phòng 1 lần nữa, rồi nhìn ra cửa sổ 1 phong cảnh thật lạ nó lạ tới mức khiến tôi phải giật mình mà tự hỏi nơi này là đâu, tạo hoá lại cho tôi thêm cơ hội tái sinh làm lại 1 lần nữa , lại còn tái sinh trong cơ thể 1 con quoái vật bị mọi người ghét bỏ, liệu cuộc sống này có quá khó khăn quá cho tôi không nếu lần này vẫn là sai lầm thì tôi mong rằng đừng cho tôi cơ hội thì hơn
Cố sức tôi mở mắt ra mí mắt he hé trước mặt lại là một trần nhà đc bày trí rất đẹp, cố mở hết con mắt tôi thấy mình đã nằm trong 1 căn phòng xa lạ, căn phòng rất sang trọng, được bày trí bằng những món đồ xa xỉ mà tôi chưa bao giờ được chạm tay đến.
Tôi đang nằm trên chiếc giường êm sao phải chăng đây là thiên đường. Tôi chết thật rồi sao?
" Tiểu thư cô tỉnh rồi sao"
1 cô gái thân tầm độ 17 tuổi mặc bộ đồ hầu nữ, bộ dạng có vẻ kiêng dè, tay bưng 1 chậu nước, cất lời êm ả gọi
Tôi nghe gọi vậy thì bàng hoàng cô ta đang gọi ai vậy, nhìn quanh phòng còn có ai nữa sao , rõ chỉ có tôi và cô ấy thôi
" Chị gọi em sao"
Tôi chỉ tay về phía mình mà hỏi
"Tiểu thư cô bị gì vậy Miêu không gọi tiểu thư thì gọi ai"
Cô hầu có vẻ hơi hoảng sợ
Phải chăng đây là thiên đường của riêng tôi sao, nghe người khác gọi mình là tiểu thư thật sướng tai làm sao
" Chốn này là thiên đường sao"
Tôi mơ hồ, thốt ra câu đấy
Cô hầu nghe vậy thấy khó hiểu, cau mày lại
" Tiểu thư nói gì vậy đây là thị trấn Franco không phải là thiên đường "
Cô hầu giải thích rõ tay đặt chậu nước xuống
Không phải thiên đường, lần cuối tôi nhớ là tôi bị tai nạn giao thông nếu đây không phải thiên đường chẳng lẽ là địa ngục sao
" Mình đã làm gì xấu cơ chứ sao phải xuống địa ngục vậy nè"
Tôi ôm mặt mà gào than thân.
" Tiểu thư cô nói linh tinh gì vậy không lẽ cô bị đập đầu vào chỗ nào sao"
" Đập đầu , đúng rồi hẳn cú va ấy đầu mình bị đập mạnh quá . Cơ mà việc này liên quan gì nhỉ"
Tôi nói chuyện một mình, cô hầu thấy vậy không khỏi lo lắng
" Tiểu thư cô đang nói gì vậy"
Tôi bắt đầu nghi ngờ , tôi lấy tay nhéo mạnh 1 cái, rõ đau đến ứa nước mắt không phải mơ, tôi nhìn qua cô hầu
" Chị nói đây không phải thiên đường"
" Đúng vậy" cô hầu khẳng định"
" Đây cũng không phải địa ngục "
" Đúng vậy" cô hầu lần nữa khẳng định
" Đây là thì trấn Franco"
" Đúng vậy" cô hầu khẳng định chắc chắn
Tôi định hình mọi việc, không phải thiên đường, không phải địa ngục, không phải nơi mình sống ....
Mặt tôi xám nhẹ hốt hoảng trời ơi, tôi đang ở đâu, căn phòng xa lạ , gia thế cũng xa lạ chẳng lẽ....
Tôi vội trèo xuống khỏi giường chạy đến cái gương đặt trên tủ cạnh giường nhìn vào gương tôi sững sờ
Cô gái trong gương là 1 người xa lạ, gương mặt trông trẻ con nhưng lại có nét đang yêu đến rụng tim mái tóc cùng ánh mắt màu bạch kim trông rất đẹp, trên đầu còn đính 1 cặp sừng màu đen trông thật dễ thương. Tôi đưa tay sờ khắp mặt
Vẫn chưa tin nổi rằng đây là sự thật
" Chị nói thử em tên là gì"
" Tiểu thư tên Lajsa Nadiy sao tiểu thư hỏi lạ vậy chẳng lẽ tiểu thư không nhớ gì nữa sao"
Cô hầu thấy khó hiểu nhưng vẫn chịu khó trả lời
Tôi bàng hoàng là thật rồi tôi đã chuyển sinh, chuyển sinh vào thân thể này
chuyện kì dị gì đang xảy ra ở đây vậy
" Đây là thế giới Big World nơi hội tự đủ các yếu tố yêu tinh , ma thú , ma vương, con người, ma pháp sư, chiến binh , mạo hiểm nhân " tiếng nói như được phát ra từ trong đầu tôi, tôi nhìn sang cô hầu
" Chị vừa nói à "
" Vâng Miêu vừa hỏi tiểu thư có phải người mất trí nhớ phải không "
Không phải đây không phải câu mà tôi nghe, rốt cuộc ai mới nói vậy chẳng lẽ là.... ma
Tôi sợ xám mặt nhảy xổng lên giường trùm kín chăn run bần bật
" Là tôi nói không phải ma tôi là người chỉ dẫn cũng là thần bảo hộ của người"
Lại vụ gì nữa đây, thần bảo hộ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy
Tôi bối rồi vẫn chưa định hình được việc xảy ra, mấy việc này xảy ra quá đột ngột
" Người được lựa chọn để sống tiếp, về cơ bản thọ dương của người vẫn chưa tận nhưng cơ thể của người đã nát bấy nên chúng tôi bắt buộc đưa người sang cơ thể này"
Càng nghe tôi càng mơ hồ gì mà chưa tận gì mà cơ thể này cơ thể nọ chứ đáng sợ quá
" Tiểu thư cô thật sự lạ lắm đừng hù Miêu mà "
Trông vẻ cô hầu này sợ thật rồi, người lùi lại mấy bước mặt đầy lo lắng
Tôi đưa mình ra khỏi chăn, nhìn cô hầu mà hỏi
" Sao em trông chị có vẻ rất sợ vậy"
" Việc này.... không Miêu không sợ thưa tiểu thư"
Rõ ràng là sợ mà
" Việc cô ấy sợ cũng là đương nhiên vì người tên Lajsa Nadiy là một ma nhân, khắp làng ai cũng sợ cô ta không riêng gì cô gái này "
Gì chứ là ma nhân không thể nào rõ ràng là 1 cô gái bình thường mà
" Chiếc sừng trên đầu của cô là minh chứng tốt nhất"
Tôi đưa tay lên đầu sờ thử quả là chiếc sừng thật không phải đồ trang trí, tôi sửng sốt nhẹ
Nhưng cô ấy đã làm gì mà khiến mọi người phải sợ
" Cô ấy lạnh lùng tàn nhẫn ra tay không khoan nhượng, độc ác "
Cô hầu không thấy tôi trả lời thì hốt hoảng
" Tiểu thư tiểu thư người nói gì đi "
Cô ấy đứng từ xa gọi tôi
"Chị không phải sợ em đâu, em không làm gì chị đâu"
Tôi nở 1 nụ cười thân thiện. nụ cười ấy khiến cô hầu há hốc miệng
"Tiểu thư .. thư..."
"Sao vậy chị thấy lạ sao "
" Lạ rất lạ từ trước tới giờ tiểu thư chưa từng cười dù chỉ 1 lần"
Tôi mỉm cười típ mắt hai má ửng hồng lên rõ
" Vậy sau này em sẽ cười nhiều hơn nữa "
Cô hầu ngẩn người không hiểu chuyện gì nhưng hẳn biết rõ đây là chuyển biết tốt, nên cũng không mấy lo lắng, chỉ có điều ánh mắt nghi hoặc ấy vẫn cứ chỉa vào tôi
Tôi nhìn khắp phòng 1 lần nữa, rồi nhìn ra cửa sổ 1 phong cảnh thật lạ nó lạ tới mức khiến tôi phải giật mình mà tự hỏi nơi này là đâu, tạo hoá lại cho tôi thêm cơ hội tái sinh làm lại 1 lần nữa , lại còn tái sinh trong cơ thể 1 con quoái vật bị mọi người ghét bỏ, liệu cuộc sống này có quá khó khăn quá cho tôi không nếu lần này vẫn là sai lầm thì tôi mong rằng đừng cho tôi cơ hội thì hơn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.