Ta Là Kẻ Nhát Gan Chuyển Thế Thành Tiểu Thư
Chương 3: Tôi đã có bạn, bạn của tôi là miêu
Moon
21/05/2021
Đã tới đây được 2 ngày mà tôi vẫn chưa gặp được ai ngoài Miêu , sống ở trong căn nhà rộng lớn này không có 1 bóng dáng con người, không có lấy 1 âm thanh nào của sự sống, thật lạnh lẽo , thật đáng sợ , thật cô đơn. ngôi nhà rộng lớn được xây dựng trên ngọn đồi lớn cách biệt hẳn với làng Franco.
Trước bao nhiêu là đồ ăn, vậy mà chỉ mình tôi ngồi vào trông thật lạc lõng thật thiếu đi sự ồn ào náo nhiệt của đám bạn ở côi nhi viện khiến tôi cảm thấy xa lạ , mà gọi họ là bạn chắc họ giận lắm nhỉ vì có ai rảnh mà đi kết bạn với 1 kẻ được nhặt về từ thùng rác nghĩ tới đó thôi là đủ rồi
Tôi ngồi vào bàn ăn trống vắng, liền nhìn sang Miêu
" Chị cũng ngồi xuống ăn đi"
Tôi nhanh tay kéo ghế ra mời Miêu ngồi vào
" Miêu không dám Miêu tự biết thân phận của mình "
Hẳn cô ấy còn sợ mình rồi, nhưng ngồi ăn một mình đúng là chán thật
Tôi bước tới kéo tay Miêu vừa chạm vào tôi thấy 1 cảm giác rất lạ nhưng cũng không có hại gì nên Chẳng quan tâm, nhanh chóng kéo Miêu ngồi vào ghế
"Chị đừng sợ em không làm gì đâu, ngồi ăn một mình thật sự rất chán"
Tôi vui vẻ nói cái gương mặt ngây thơ cùng nụ cười ấy khiến ai sợ cho nổi, thật chẳng tin được gương mặt này mà lại khiến cả thị trấn phải sợ hãi
" Thế thế này có ổn không "
Miêu rõ là lo về vai vế nhiều hơn nhưng tôi chẳng quan tâm đến vai vế dẫu sao tôi cũng được nhặt từ thùng rác về nếu nói về vai vế thì tôi chẳng là gì cả, cấp bậc đáng so sánh tới vậy sao
" Ổn mà sau này chị sẽ là bạn của em cứ gọi em là Lajsa "
Gương mặt Miêu đầy kinh ngạt có một chút do dự nhưng chứa trong đó là sự hạnh phúc tột cùng
" Vâng tiể... Lajsa "
Tôi mỉm cười
" Sau này chị cũng không cần dùng kính ngữ với em đâu"
Gương mặt Miêu trông rất hạnh phúc như thể cô ấy cũng đã cô đơn rất lâu rất lâu, cô ấy hạnh phúc đến đỗi nước mắt tự tuôn ra . không cách nào kiềm chế được, cô ấy mỉm cười
" Được Lajsa"
Tôi mừng rỡ gắp 1 đống thức ăn cho Miêu, tôi đã có bạn lần đầu tiên tôi có bạn... cảm giác có bạn đây sao, thật là 1 cảm giác tuyệt vời, cảm giác thật hạnh phúc
" Tôi có bạn rồi...."
Tôi không kìm được mà hét lớn, Miêu liền đưa tay lên che miệng cười
Ăn xong tôi cùng Miêu đã rửa chén, cùng nhau chơi xích đu, cùng nhau đi lượm trái cây, cùng nhau bắt những con vật lạ , cùng nhau câu cá , cùng nhau tổ chức bữa tiệc nướng vào đêm , cùng nhau chơi ném gối, cùng nhau nói chuyện cả đêm. Cùng nhau, làm cùng nhau thật tuyệt lần đầu tôi làm chúng với bạn bè ,lần đầu tôi không thấy sợ hãi khi phải trèo cây, lần đầu té ngã mà không khóc..... có bạn bè tôi đã trưởng thành hơn
Chúng tôi chạy giỡn mệt lại thả người nằm trên bãi cỏ cùng nhau ngắm bầu trời trong xanh yên bình, không còn cô đơn cũng không còn lạnh lẽo
" Cảm giác có bạn thật tuyệt quá ha "
Tôi nhắm ghiền 2 mắt thích thú
" Đúng là tuyệt thật "
Miêu thoả mãn trả lời
" Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn, mãi mãi là bạn tốt"
" Lajsa thật thay đổi quá nhiều tuy chẳng hiểu xảy ra chuyện gì nhưng Lajsa như bây giờ thật tốt "
Tôi khua người trên bãi cỏ
" Hãy quên mấy chuyện đó đi cứ tận hưởng thực tại hết sức mình đi"
Tôi hào hứng nói, mũi hít lấy mùi cỏ non phăng phẳng
Miêu nghe vậy thì khững lại nhìn tôi một lúc
" Ừm"
Tôi đứng phặt dậy chạy trên đồng cỏ xanh mướt miệng hào hứng
" Tối nay ăn cá nướng nhé, để xem hôm nay ai bắt được ít cá hơn thì phải làm chúng đấy"
" Này này đến lúc thua thì đừng trách Miêu đấy"
Miêu liền vội đứng dậy chóng chân đuổi theo
Chúng tôi chạy giỡn không biết mệt, vui vẻ đến không biết chán, cảm giác thật là tuyệt
Cuộc sống nơi đây thật thoải mái, tôi có thể cảm nhận những thứ chưa từng cảm nhận, làm những việc mình muốn , có bạn bè thật là tốt, lần chuyển sinh lần này hẳn không phải sai lầm , mà là một ơn phước đối với tôi chăng, được sống mãi 1 cuộc sống như vậy thì tôi đã quá mãn nguyện rồi.
Trước bao nhiêu là đồ ăn, vậy mà chỉ mình tôi ngồi vào trông thật lạc lõng thật thiếu đi sự ồn ào náo nhiệt của đám bạn ở côi nhi viện khiến tôi cảm thấy xa lạ , mà gọi họ là bạn chắc họ giận lắm nhỉ vì có ai rảnh mà đi kết bạn với 1 kẻ được nhặt về từ thùng rác nghĩ tới đó thôi là đủ rồi
Tôi ngồi vào bàn ăn trống vắng, liền nhìn sang Miêu
" Chị cũng ngồi xuống ăn đi"
Tôi nhanh tay kéo ghế ra mời Miêu ngồi vào
" Miêu không dám Miêu tự biết thân phận của mình "
Hẳn cô ấy còn sợ mình rồi, nhưng ngồi ăn một mình đúng là chán thật
Tôi bước tới kéo tay Miêu vừa chạm vào tôi thấy 1 cảm giác rất lạ nhưng cũng không có hại gì nên Chẳng quan tâm, nhanh chóng kéo Miêu ngồi vào ghế
"Chị đừng sợ em không làm gì đâu, ngồi ăn một mình thật sự rất chán"
Tôi vui vẻ nói cái gương mặt ngây thơ cùng nụ cười ấy khiến ai sợ cho nổi, thật chẳng tin được gương mặt này mà lại khiến cả thị trấn phải sợ hãi
" Thế thế này có ổn không "
Miêu rõ là lo về vai vế nhiều hơn nhưng tôi chẳng quan tâm đến vai vế dẫu sao tôi cũng được nhặt từ thùng rác về nếu nói về vai vế thì tôi chẳng là gì cả, cấp bậc đáng so sánh tới vậy sao
" Ổn mà sau này chị sẽ là bạn của em cứ gọi em là Lajsa "
Gương mặt Miêu đầy kinh ngạt có một chút do dự nhưng chứa trong đó là sự hạnh phúc tột cùng
" Vâng tiể... Lajsa "
Tôi mỉm cười
" Sau này chị cũng không cần dùng kính ngữ với em đâu"
Gương mặt Miêu trông rất hạnh phúc như thể cô ấy cũng đã cô đơn rất lâu rất lâu, cô ấy hạnh phúc đến đỗi nước mắt tự tuôn ra . không cách nào kiềm chế được, cô ấy mỉm cười
" Được Lajsa"
Tôi mừng rỡ gắp 1 đống thức ăn cho Miêu, tôi đã có bạn lần đầu tiên tôi có bạn... cảm giác có bạn đây sao, thật là 1 cảm giác tuyệt vời, cảm giác thật hạnh phúc
" Tôi có bạn rồi...."
Tôi không kìm được mà hét lớn, Miêu liền đưa tay lên che miệng cười
Ăn xong tôi cùng Miêu đã rửa chén, cùng nhau chơi xích đu, cùng nhau đi lượm trái cây, cùng nhau bắt những con vật lạ , cùng nhau câu cá , cùng nhau tổ chức bữa tiệc nướng vào đêm , cùng nhau chơi ném gối, cùng nhau nói chuyện cả đêm. Cùng nhau, làm cùng nhau thật tuyệt lần đầu tôi làm chúng với bạn bè ,lần đầu tôi không thấy sợ hãi khi phải trèo cây, lần đầu té ngã mà không khóc..... có bạn bè tôi đã trưởng thành hơn
Chúng tôi chạy giỡn mệt lại thả người nằm trên bãi cỏ cùng nhau ngắm bầu trời trong xanh yên bình, không còn cô đơn cũng không còn lạnh lẽo
" Cảm giác có bạn thật tuyệt quá ha "
Tôi nhắm ghiền 2 mắt thích thú
" Đúng là tuyệt thật "
Miêu thoả mãn trả lời
" Chúng ta sẽ mãi mãi là bạn, mãi mãi là bạn tốt"
" Lajsa thật thay đổi quá nhiều tuy chẳng hiểu xảy ra chuyện gì nhưng Lajsa như bây giờ thật tốt "
Tôi khua người trên bãi cỏ
" Hãy quên mấy chuyện đó đi cứ tận hưởng thực tại hết sức mình đi"
Tôi hào hứng nói, mũi hít lấy mùi cỏ non phăng phẳng
Miêu nghe vậy thì khững lại nhìn tôi một lúc
" Ừm"
Tôi đứng phặt dậy chạy trên đồng cỏ xanh mướt miệng hào hứng
" Tối nay ăn cá nướng nhé, để xem hôm nay ai bắt được ít cá hơn thì phải làm chúng đấy"
" Này này đến lúc thua thì đừng trách Miêu đấy"
Miêu liền vội đứng dậy chóng chân đuổi theo
Chúng tôi chạy giỡn không biết mệt, vui vẻ đến không biết chán, cảm giác thật là tuyệt
Cuộc sống nơi đây thật thoải mái, tôi có thể cảm nhận những thứ chưa từng cảm nhận, làm những việc mình muốn , có bạn bè thật là tốt, lần chuyển sinh lần này hẳn không phải sai lầm , mà là một ơn phước đối với tôi chăng, được sống mãi 1 cuộc sống như vậy thì tôi đã quá mãn nguyện rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.