Chương 1175:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Chỉ nghe âm thanh tương tự như băng vỡ vang lên, chín mũi tên xẹt qua không trung, xé rách bầu trời lao thẳng về phía chín mặt trời.
Nguy hiểm, nguy hiểm!
Thái Dương Thần Tử sắc mặt đại biến, kinh dị vạn phần, nhìn chín mũi tên nhọn đang lao băng băng về phía mình, linh hồn run rẩy cực độ.
Nói thật, giờ khắc này hắn sợ hãi, bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở tử vong đang cận kề.
Phốc!
Chín mũi tên nhọn thế như sấm sét, không thể trốn trách, chẳng ngăn cản nổi, chỉ nghe “phốc phốc” liên tiếp, chín mặt trời chói lọi đều bị bắn xuyên qua, hư không xuất hiện vết rách, thật lâu cũng chưa liền lại nổi.
Phốc!
Chín mũi tên lần lượt xuyên qua chín mặt trời trên cao, trong nháy mắt xuất hiện chấn động, ánh sáng bùng phát.
Một tiếng ầm vang, chín mặt trời đồng loạt nổ tung, sản sinh ra ánh sáng và năng lượng cực đại, khí tức nóng rực tiêu diệt vạn vật.
Tất cả chỉ cảm thấy một luồng ánh sáng mạnh khiến mắt mở không ra, từ da thịt đến cả thân thể đều đau đớn như bị thiêu đốt, mọi người lập tức lui về phía sau.
- A...
Trên trời vang lên tiếng hét thảm, khi ánh sáng tan biến, mọi người nhìn thấy một bóng người ngã xuống, toàn thân chật vật không chịu nổi.
Kẻ đó chính là Thái Dương Thần Tử, hắn ngã từ trên cao xuống, trước mặt xuất hiện một Thái Dương Chiến Kỳ, âm thanh leng keng không dứt, ánh sáng mờ mờ ảo ảo.
Chính nhờ Thái Dương Chiến Kỳ này đã chặn được sát chiêu của Cổ Trần, nếu không mũi tên ban nãy đã xỏ xuyên hắn, diệt sát linh hồn.
- Đây là... sức mạnh Nguyền Rủa?
Thái Dương Thần Tử kinh dị kêu to.
Hắn trông thấy mặt trên Chiến Kỳ còn lưu lại một luồng khí tức quỷ dị, mang theo lực lượng nguyền rủa đầy uy lực.
Chỉ chút xíu nữa thôi là hắn đã phải bỏ mạng, may mà hắn ra tay cản kịp.
Một khi bị sức mạnh Nguyền Rủa xâm nhiễm linh hồn, ý chí sẽ bị ăn mòn, cho dù không chết cũng thành tàn phế, may mà Thái Dương Chiến Kỳ che giúp linh hồn mới không bị một tiễn của Cổ Trần bắn chết hay trọng thương, nhưng vết thương tuy nhẹ, Thần thuật của hắn lại bị phá.
- Ngươi dám phá vỡ Thần thuật của ta?
Thái Dương Thần Tử hậm hực, ánh mắt lại có hơi lo lắng.
Hắn nhìn thanh niên Nhân tộc trước mắt, lần đầu tiên trong đời cảm thấy hồi hộp lo âu, không ngờ tiểu tử này lại có bảo vật cường đại đến thế.
Chiến Cung trong tay Cổ Trần ẩn chứa sức mạnh Nguyền Rủa, quả thật vừa quỷ dị vừa đáng sợ.
- Haizz, chỉ có chín mặt trời, ta còn chưa kịp thi triển sức mạnh thật sự của Cửu Tinh Liên Châu thì chúng đã phát nổ, quá chán.
Cổ Trần thở dài nói ra, sờ sờ Chiến Cung trong tay, bộ dạng tiếc nuối đó khiến Thái Dương Thần Tử tức giận đến mức muốn hộc máu.
Đại Nhật thần thuật, Cửu Dương Phần Thiên của hắn tuyệt đối cường đại, nhưng lại bị Cổ Trần tuỳ tiện phá giải.
Tiểu tử này nói khoác mà không biết ngượng, hỏi sao chỉ có chín mặt trời, chẳng lẽ còn định bắn nổ một lúc mười mặt trời hay sao? Quá khinh người rồi!
- Uy, Thần Tử gì gì kia, ngươi còn Thần thuật nào cường đại hơn nữa không, thi triển cho ta xem một chút.
Cổ Trần mỉm cười nhìn Thái Dương Thần Tử, trong lời nói lộ ra một chút chờ mong, giống như muốn bảo: Ngươi tranh thủ thời gian thi triển Thần thuật tốt hơn một chút đi.
Thái Dương Thần Tử tức giận đến toàn thân phát run, xem ta như khỉ làm trò hả?
- Chà, hung nhân này cũng khá quá chứ!
Độc Long nhìn Cổ Trần bằng cặp mắt khác xưa, trước đó chỉ biết xem thường hắn, hiện tại mới nhận ra suy nghĩ ban đầu của mình buồn cười đến cỡ nào.
Cổ Trần này có thể vang danh trong Bách Tộc Thánh Vực cũng không phải chuyện đùa, danh tiếng của hắn là nhờ thực lực đánh giết thật sự mà có được.
- Cung trong tay hắn tỏa ra khí tức thật đáng sợ.
Diệt Ách lão tổ sáng mắt, đường nhìn trở nên nóng rực, có vẻ lão ta rất thèm muốn sức mạnh Nguyền Rủa kia.
Lão tham lam nhìn Chiến Cung trong tay Cổ Trần, nếu có thể đoạt được nó thì sẽ rất có ích đối với lão.
Sức mạnh nguyền rủa khủng khiếp ấy hấp dẫn Diệt Ách lão tổ, khí tức trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, lòng tham không thể kìm chế.
“Lão quỷ, chúng ta liên thủ, thừa dịp giết tên hung nhân này, lão thấy thế nào?”
Diệt Ách lão tổ âm thầm truyền âm cho Khô Cốt lão quỷ.
Khô Cốt nghe xong cũng hơi suy nghĩ, hiển nhiên đã động tâm, nhưng vẫn có chút e dè Cổ Trần.
“Xem trước một chút, tiểu tử này quá tà môn.”
Khô Cốt truyền âm trở trở về.
Lão rất cẩn thận, sẽ không mù quáng động thủ, trước hết phải hiểu rõ Cổ Trần rồi mới tính, vừa lúc có Thái Dương Thần Tử làm tốt thí miễn phí.
“Để xem Thái Dương Thần Tử giải quyết hắn như thế nào, có khi không cần chúng ta động thủ, tiểu tử này đã chết dưới tay Thái Dương Thần Tử.”
Nguy hiểm, nguy hiểm!
Thái Dương Thần Tử sắc mặt đại biến, kinh dị vạn phần, nhìn chín mũi tên nhọn đang lao băng băng về phía mình, linh hồn run rẩy cực độ.
Nói thật, giờ khắc này hắn sợ hãi, bởi vì hắn cảm nhận được hơi thở tử vong đang cận kề.
Phốc!
Chín mũi tên nhọn thế như sấm sét, không thể trốn trách, chẳng ngăn cản nổi, chỉ nghe “phốc phốc” liên tiếp, chín mặt trời chói lọi đều bị bắn xuyên qua, hư không xuất hiện vết rách, thật lâu cũng chưa liền lại nổi.
Phốc!
Chín mũi tên lần lượt xuyên qua chín mặt trời trên cao, trong nháy mắt xuất hiện chấn động, ánh sáng bùng phát.
Một tiếng ầm vang, chín mặt trời đồng loạt nổ tung, sản sinh ra ánh sáng và năng lượng cực đại, khí tức nóng rực tiêu diệt vạn vật.
Tất cả chỉ cảm thấy một luồng ánh sáng mạnh khiến mắt mở không ra, từ da thịt đến cả thân thể đều đau đớn như bị thiêu đốt, mọi người lập tức lui về phía sau.
- A...
Trên trời vang lên tiếng hét thảm, khi ánh sáng tan biến, mọi người nhìn thấy một bóng người ngã xuống, toàn thân chật vật không chịu nổi.
Kẻ đó chính là Thái Dương Thần Tử, hắn ngã từ trên cao xuống, trước mặt xuất hiện một Thái Dương Chiến Kỳ, âm thanh leng keng không dứt, ánh sáng mờ mờ ảo ảo.
Chính nhờ Thái Dương Chiến Kỳ này đã chặn được sát chiêu của Cổ Trần, nếu không mũi tên ban nãy đã xỏ xuyên hắn, diệt sát linh hồn.
- Đây là... sức mạnh Nguyền Rủa?
Thái Dương Thần Tử kinh dị kêu to.
Hắn trông thấy mặt trên Chiến Kỳ còn lưu lại một luồng khí tức quỷ dị, mang theo lực lượng nguyền rủa đầy uy lực.
Chỉ chút xíu nữa thôi là hắn đã phải bỏ mạng, may mà hắn ra tay cản kịp.
Một khi bị sức mạnh Nguyền Rủa xâm nhiễm linh hồn, ý chí sẽ bị ăn mòn, cho dù không chết cũng thành tàn phế, may mà Thái Dương Chiến Kỳ che giúp linh hồn mới không bị một tiễn của Cổ Trần bắn chết hay trọng thương, nhưng vết thương tuy nhẹ, Thần thuật của hắn lại bị phá.
- Ngươi dám phá vỡ Thần thuật của ta?
Thái Dương Thần Tử hậm hực, ánh mắt lại có hơi lo lắng.
Hắn nhìn thanh niên Nhân tộc trước mắt, lần đầu tiên trong đời cảm thấy hồi hộp lo âu, không ngờ tiểu tử này lại có bảo vật cường đại đến thế.
Chiến Cung trong tay Cổ Trần ẩn chứa sức mạnh Nguyền Rủa, quả thật vừa quỷ dị vừa đáng sợ.
- Haizz, chỉ có chín mặt trời, ta còn chưa kịp thi triển sức mạnh thật sự của Cửu Tinh Liên Châu thì chúng đã phát nổ, quá chán.
Cổ Trần thở dài nói ra, sờ sờ Chiến Cung trong tay, bộ dạng tiếc nuối đó khiến Thái Dương Thần Tử tức giận đến mức muốn hộc máu.
Đại Nhật thần thuật, Cửu Dương Phần Thiên của hắn tuyệt đối cường đại, nhưng lại bị Cổ Trần tuỳ tiện phá giải.
Tiểu tử này nói khoác mà không biết ngượng, hỏi sao chỉ có chín mặt trời, chẳng lẽ còn định bắn nổ một lúc mười mặt trời hay sao? Quá khinh người rồi!
- Uy, Thần Tử gì gì kia, ngươi còn Thần thuật nào cường đại hơn nữa không, thi triển cho ta xem một chút.
Cổ Trần mỉm cười nhìn Thái Dương Thần Tử, trong lời nói lộ ra một chút chờ mong, giống như muốn bảo: Ngươi tranh thủ thời gian thi triển Thần thuật tốt hơn một chút đi.
Thái Dương Thần Tử tức giận đến toàn thân phát run, xem ta như khỉ làm trò hả?
- Chà, hung nhân này cũng khá quá chứ!
Độc Long nhìn Cổ Trần bằng cặp mắt khác xưa, trước đó chỉ biết xem thường hắn, hiện tại mới nhận ra suy nghĩ ban đầu của mình buồn cười đến cỡ nào.
Cổ Trần này có thể vang danh trong Bách Tộc Thánh Vực cũng không phải chuyện đùa, danh tiếng của hắn là nhờ thực lực đánh giết thật sự mà có được.
- Cung trong tay hắn tỏa ra khí tức thật đáng sợ.
Diệt Ách lão tổ sáng mắt, đường nhìn trở nên nóng rực, có vẻ lão ta rất thèm muốn sức mạnh Nguyền Rủa kia.
Lão tham lam nhìn Chiến Cung trong tay Cổ Trần, nếu có thể đoạt được nó thì sẽ rất có ích đối với lão.
Sức mạnh nguyền rủa khủng khiếp ấy hấp dẫn Diệt Ách lão tổ, khí tức trong cơ thể sôi trào mãnh liệt, lòng tham không thể kìm chế.
“Lão quỷ, chúng ta liên thủ, thừa dịp giết tên hung nhân này, lão thấy thế nào?”
Diệt Ách lão tổ âm thầm truyền âm cho Khô Cốt lão quỷ.
Khô Cốt nghe xong cũng hơi suy nghĩ, hiển nhiên đã động tâm, nhưng vẫn có chút e dè Cổ Trần.
“Xem trước một chút, tiểu tử này quá tà môn.”
Khô Cốt truyền âm trở trở về.
Lão rất cẩn thận, sẽ không mù quáng động thủ, trước hết phải hiểu rõ Cổ Trần rồi mới tính, vừa lúc có Thái Dương Thần Tử làm tốt thí miễn phí.
“Để xem Thái Dương Thần Tử giải quyết hắn như thế nào, có khi không cần chúng ta động thủ, tiểu tử này đã chết dưới tay Thái Dương Thần Tử.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.