Chương 1435:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Chỉ nghe có kẻ cười to, một bóng người lặng lẽ xuất hiện, nhìn kĩ thì là Ma Đế, nét mặt hắn tràn đầy vui sướng.
- Oa Hoàng, không ngờ ngươi lại phát hiện được, thì ra ngươi trốn ở nơi này chữa thương.
Ma Đế lãnh khốc nhìn Oa Hoàng.
- Nếu đã bị ngươi phát hiện, vậy cũng không cần che giấu nữa.
Một thanh âm khác truyền đến, lại thêm một kẻ xuất hiện đứng giữa không trung, toàn thân hắn tỏa ra một cỗ Hoang Vu Chi Khí.
Đó là Đại Hoang Thần đế, Hoang Vu Chi Khí của hắn khiến vạn vật khô héo.
Hắn nhìn Oa Hoàng ẩn hiện trong màn sương, cười lạnh nói:
- Lúc trước ngươi đánh bản hoàng trọng thương, đáng tiếc ngươi lại không nghĩ đến chính mình cũng bị Hoang Vu Chi Khí của bản hoàng đánh trúng, sao, bây giờ cảm thấy dễ chịu không?
- Oa Hoàng, Thi tộc ta có một thần vật có thể giúp ngươi khôi phục, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn thần phục, bản hoàng sẽ dùng thần vật trị thương cho ngươi, như thế nào?
Một giọng nói khàn khàn truyền đến, Thi Khí cuồn cuộn, một tôn Thi Hoàng đáng sợ xuất hiện.
Hắn có thân thể to lớn, Thi Khí cường đại bao bọc quanh thân hắn, lóe lên quang mang kinh khủng. Hai mắt hắn đỏ bừng, răng năng nhọn hoắc dữ tợn nhìn mà thấy khiếp.
- Thi Hoàng, tốt nhất là ngươi câm miệng lại.
Có tiếng quát lớn, lại thêm một kẻ xuất hiện.
Người mới tới nhìn chằm chằm Thi Hoàng, cảnh cáo nói:
- Oa Hoàng là của bản hoàng, không ai được có ý đồ với nàng.
- Đông Hoàng, ngươi không dám tự mình đến mà chỉ phái một phân thân đi, ngươi thật sự cho rằng bản hoàng sẽ quan tâm cái thứ rẻ rách Nhân Ma hỗn huyết như ngươi sao?
Thi Hoàng nhe răng cười nhìn Đông Hoàng, nói lời châm chọc.
Thấy Đông Hoàng xuất hiện, Oa Hoàng bất chợt hiểu ra vì sao đám người Ma Đế có thể lẫn vào Thánh Thành.
- Thì ra là ngươi, Đông Hoàng.
Oa Hoàng đạm mạc nhìn Đông Hoàng.
Ánh mắt nàng rất bình tĩnh, lần lượt đảo qua tứ đại cường giả đang tề tụ chung quanh.
- Oa Hoàng, chỉ cần ngươi nói cho bản Đế cửa vào phong ấn, bản đế có thể đảm bảo an toàn cho ngươi.
Ma Đế vừa mở miệng liền khiến người khác phải chấn kinh.
Đáng tiếc Oa Hoàng không thèm nói lời nào, sương mù mông lung bao phủ lấy nàng, nhìn không rõ hình dáng, càng không cách nào thấy được bất kì biểu lộ nào của nàng.
Trầm mặc rất lâu, Oa Hoàng nhìn về phía Đông Hoàng, lạnh nhạt nói:
- Đông Hoàng, ngươi đã phản bội Nhân tộc, ngươi không có tư cách trở thành Hoàng của Nhân tộc.
- Ha ha ha, ngươi đúng là nói nhảm mà.
Đông Hoàng cười to.
Hắn nhìn chằm chằm Oa Hoàng, lạnh lùng nói:
- Đông Bộ liên minh là do một tay bản hoàng khai sáng, bọn họ chẳng qua chỉ là một công cụ, bản hoàng muốn ném thì ném, người muốn thành đại sự không quan tâm mấy chuyện nhỏ đó.
Hôm nay bản hoàng muốn mang ngươi đi, nếu ngươi quỳ xuống cầu xin ta, có thể ta sẽ mang theo muội muội Nữ Anh của ngươi đi cùng, còn không chịu thì chờ chết chung với Thánh Thành luôn đi.
Đông Hoàng nói xong, nhìn chằm chằm Oa Hoàng.
Nhưng trên mặt nàng không có bất kì biến hóa nào, thậm chí là bình tĩnh quá mức, giống như chẳng sợ hãi điều gì.
- Oa Hoàng, ngươi không sợ chết sao?
Ma Đế luôn cảm thấy có chút không đúng.
Thật sự Oa Hoàng quá bình tĩnh, khiến người ta cảm thấy bất an.
- Đừng nói nhảm, trấn áp nàng trước rồi hẵng nói.
Đại Hoang Thần đế bên cạnh đột ngột mở miệng.
Oa Hoàng từng đánh hắn trọng thương, thiếu điều bỏ mạng, cho dù hiện tại nàng không còn ở đỉnh cao phong độ thì hắn vẫn không dám xem thường chút nào.
- Động thủ!
Chỉ nghe một tiếng hét lớn, Ma Đế, Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng, Đông Hoàng, cùng nhau bộc phát ra lực lượng cường đại nhất, muốn liên thủ trấn áp Oa Hoàng.
Ông!
Cơ hồ trong tích tắc, bốn phía Oa Hoàng đã bị ngăn cách hoàn toàn, không thể thoát ra, càng không thể phản kháng, nàng đã bị bốn đại cường giả liên thủ cầm giữ.
Thấy quá trình quá mức thuận lợi, đám người Ma tộc có chút nghi ngờ.
- Oa Hoàng, vì sao ngươi không phản kháng?
Ma Đế luôn cảm thấy không đúng.
Những người khác đều cảnh giác, ai cũng không dám xem thường Tây Mạc liên minh Oa Hoàng này, vì sao nàng không phản kháng gì cả?
- Có thể khiến bốn người các ngươi phải chôn cùng, xem như ta chết cũng có ý nghĩa.
Oa Hoàng bình thản nói thế khiến Ma tộc, Đại Hoang Thần đế, Đông Hoàng và Thi Hoàng hốt hoảng, nhìn nàng đầy cảm giác.
- Chôn cùng? Ngươi đã bị trấn áp, còn có năng lực gì khiến bọn ta phải chôn cùng?
Thi Hoàng có chút không tin nhìn Oa Hoàng, suy đoán phải chăng nàng chỉ đang vờ vịt để hù dọa bọn họ.
Oa Hoàng cười cười, mói:
- Kể từ khi các ngươi bước chân vào bí cảnh, mảnh bí cảnh này đã bị phong bế hoàn toàn, đang chìm vào sự tự hủy diệt, ắt hẳn không bao lâu nữa nó sẽ sụp đổ, các ngươi cũng phải mai táng cùng hư vô.
- Cái gì?
Bốn người nghe xong quá sợ hãi, Oa Hoàng lại dám tàn độc đến thế, trực tiếp chôn cả bí cảnh.
- Ngươi... ngươi dám tự hủy bí cảnh?
Đông Hoàng vừa kinh vừa sợ.
- Oa Hoàng, không ngờ ngươi lại phát hiện được, thì ra ngươi trốn ở nơi này chữa thương.
Ma Đế lãnh khốc nhìn Oa Hoàng.
- Nếu đã bị ngươi phát hiện, vậy cũng không cần che giấu nữa.
Một thanh âm khác truyền đến, lại thêm một kẻ xuất hiện đứng giữa không trung, toàn thân hắn tỏa ra một cỗ Hoang Vu Chi Khí.
Đó là Đại Hoang Thần đế, Hoang Vu Chi Khí của hắn khiến vạn vật khô héo.
Hắn nhìn Oa Hoàng ẩn hiện trong màn sương, cười lạnh nói:
- Lúc trước ngươi đánh bản hoàng trọng thương, đáng tiếc ngươi lại không nghĩ đến chính mình cũng bị Hoang Vu Chi Khí của bản hoàng đánh trúng, sao, bây giờ cảm thấy dễ chịu không?
- Oa Hoàng, Thi tộc ta có một thần vật có thể giúp ngươi khôi phục, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn thần phục, bản hoàng sẽ dùng thần vật trị thương cho ngươi, như thế nào?
Một giọng nói khàn khàn truyền đến, Thi Khí cuồn cuộn, một tôn Thi Hoàng đáng sợ xuất hiện.
Hắn có thân thể to lớn, Thi Khí cường đại bao bọc quanh thân hắn, lóe lên quang mang kinh khủng. Hai mắt hắn đỏ bừng, răng năng nhọn hoắc dữ tợn nhìn mà thấy khiếp.
- Thi Hoàng, tốt nhất là ngươi câm miệng lại.
Có tiếng quát lớn, lại thêm một kẻ xuất hiện.
Người mới tới nhìn chằm chằm Thi Hoàng, cảnh cáo nói:
- Oa Hoàng là của bản hoàng, không ai được có ý đồ với nàng.
- Đông Hoàng, ngươi không dám tự mình đến mà chỉ phái một phân thân đi, ngươi thật sự cho rằng bản hoàng sẽ quan tâm cái thứ rẻ rách Nhân Ma hỗn huyết như ngươi sao?
Thi Hoàng nhe răng cười nhìn Đông Hoàng, nói lời châm chọc.
Thấy Đông Hoàng xuất hiện, Oa Hoàng bất chợt hiểu ra vì sao đám người Ma Đế có thể lẫn vào Thánh Thành.
- Thì ra là ngươi, Đông Hoàng.
Oa Hoàng đạm mạc nhìn Đông Hoàng.
Ánh mắt nàng rất bình tĩnh, lần lượt đảo qua tứ đại cường giả đang tề tụ chung quanh.
- Oa Hoàng, chỉ cần ngươi nói cho bản Đế cửa vào phong ấn, bản đế có thể đảm bảo an toàn cho ngươi.
Ma Đế vừa mở miệng liền khiến người khác phải chấn kinh.
Đáng tiếc Oa Hoàng không thèm nói lời nào, sương mù mông lung bao phủ lấy nàng, nhìn không rõ hình dáng, càng không cách nào thấy được bất kì biểu lộ nào của nàng.
Trầm mặc rất lâu, Oa Hoàng nhìn về phía Đông Hoàng, lạnh nhạt nói:
- Đông Hoàng, ngươi đã phản bội Nhân tộc, ngươi không có tư cách trở thành Hoàng của Nhân tộc.
- Ha ha ha, ngươi đúng là nói nhảm mà.
Đông Hoàng cười to.
Hắn nhìn chằm chằm Oa Hoàng, lạnh lùng nói:
- Đông Bộ liên minh là do một tay bản hoàng khai sáng, bọn họ chẳng qua chỉ là một công cụ, bản hoàng muốn ném thì ném, người muốn thành đại sự không quan tâm mấy chuyện nhỏ đó.
Hôm nay bản hoàng muốn mang ngươi đi, nếu ngươi quỳ xuống cầu xin ta, có thể ta sẽ mang theo muội muội Nữ Anh của ngươi đi cùng, còn không chịu thì chờ chết chung với Thánh Thành luôn đi.
Đông Hoàng nói xong, nhìn chằm chằm Oa Hoàng.
Nhưng trên mặt nàng không có bất kì biến hóa nào, thậm chí là bình tĩnh quá mức, giống như chẳng sợ hãi điều gì.
- Oa Hoàng, ngươi không sợ chết sao?
Ma Đế luôn cảm thấy có chút không đúng.
Thật sự Oa Hoàng quá bình tĩnh, khiến người ta cảm thấy bất an.
- Đừng nói nhảm, trấn áp nàng trước rồi hẵng nói.
Đại Hoang Thần đế bên cạnh đột ngột mở miệng.
Oa Hoàng từng đánh hắn trọng thương, thiếu điều bỏ mạng, cho dù hiện tại nàng không còn ở đỉnh cao phong độ thì hắn vẫn không dám xem thường chút nào.
- Động thủ!
Chỉ nghe một tiếng hét lớn, Ma Đế, Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng, Đông Hoàng, cùng nhau bộc phát ra lực lượng cường đại nhất, muốn liên thủ trấn áp Oa Hoàng.
Ông!
Cơ hồ trong tích tắc, bốn phía Oa Hoàng đã bị ngăn cách hoàn toàn, không thể thoát ra, càng không thể phản kháng, nàng đã bị bốn đại cường giả liên thủ cầm giữ.
Thấy quá trình quá mức thuận lợi, đám người Ma tộc có chút nghi ngờ.
- Oa Hoàng, vì sao ngươi không phản kháng?
Ma Đế luôn cảm thấy không đúng.
Những người khác đều cảnh giác, ai cũng không dám xem thường Tây Mạc liên minh Oa Hoàng này, vì sao nàng không phản kháng gì cả?
- Có thể khiến bốn người các ngươi phải chôn cùng, xem như ta chết cũng có ý nghĩa.
Oa Hoàng bình thản nói thế khiến Ma tộc, Đại Hoang Thần đế, Đông Hoàng và Thi Hoàng hốt hoảng, nhìn nàng đầy cảm giác.
- Chôn cùng? Ngươi đã bị trấn áp, còn có năng lực gì khiến bọn ta phải chôn cùng?
Thi Hoàng có chút không tin nhìn Oa Hoàng, suy đoán phải chăng nàng chỉ đang vờ vịt để hù dọa bọn họ.
Oa Hoàng cười cười, mói:
- Kể từ khi các ngươi bước chân vào bí cảnh, mảnh bí cảnh này đã bị phong bế hoàn toàn, đang chìm vào sự tự hủy diệt, ắt hẳn không bao lâu nữa nó sẽ sụp đổ, các ngươi cũng phải mai táng cùng hư vô.
- Cái gì?
Bốn người nghe xong quá sợ hãi, Oa Hoàng lại dám tàn độc đến thế, trực tiếp chôn cả bí cảnh.
- Ngươi... ngươi dám tự hủy bí cảnh?
Đông Hoàng vừa kinh vừa sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.