Chương 1436:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Một khi bí cảnh bị hủy sẽ sinh ra lực lượng đáng sợ, đủ để chôn vùi bất cứ thứ gì trong nó, ngay cả mấy người bọn họ cũng không ngoại lệ.
Oanh!
Vừa dứt lời, chỉ thấy bốn phía truyền đến từng tiếng ầm vang, âm thanh chấn động truyền khắp toàn bộ bí cảnh.
Đám người Đông Hoàng sắc mặt đại biến, kinh hãi nhìn chung quanh, lúc này mới phát giác bí cảnh đã bắt đầu sụp đổ.
- Không hay! Bí cảnh sắp không xong!
Thi Hoàng vừa kinh vừa sợ, gầm thét lên:
- Oa Hoàng, ngươi cũng quá độc ác rồi! Ngươi làm như vậy không sợ cả Thánh Thành sẽ phải chôn theo cùng ư?
- Ngươi cho rằng chúng ta vẫn còn ở Thánh Thành sao?
Oa Hoàng cười nhạt, toàn thân bốc lên quang mang mãnh liệt, từng sợi tơ đan xen thân thể của nàng, kết nối với không gian bí cảnh.
Đây là quy tắc chi lực của không gian bí cảnh, chúng dày đặc, không ngừng kéo căng, đứt đoạn, sinh ra sức mạnh diệt thế khủng khiếp.
- Đáng chết! Oa Hoàng, mau dừng lại! Nếu không ngươi cũng phải chết!
Đông Hoàng thấy thế kinh hãi không thôi, Oa Hoàng thật quá ngoan độc, vậy mà lại dung nhập bản thân vào bí cảnh, trực tiếp cùng hủy với bí cảnh.
- Làm cho Ma Đế, Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng và cả Đông Hoàng ngươi nữa phải chôn cùng, chết có gì đáng sợ?
Giọng điệu Oa Hoàng vẫn trước sau như một, ung dung bình thản, nàng vô tư đối mặt với tử vong, không hề sợ hãi.
Thấy toàn bộ bí cảnh sắp sụp đổ, Oa Hoàng có chút tiếc nuối nói:
- Chỉ tiếc, rốt cuộc ta vẫn không thể nào hiểu được, vì sao Nhân Hoàng Cổ Trần lại cự tuyệt ta?
- Ngươi nói cái gì?
Đông Hoàng nghe xong bị kích thích.
Hai mắt hắn sung huyết, hắn gầm lên:
- Đã sắp chết rồi mà ngươi vẫn còn lòng dạ nghĩ đến Nhân tộc? Thật uổng quá, hắn chướng mắt ngươi, ha ha ha...
Bản hoàng từng nói, chỉ có bản hoàng mới xứng đôi vừa lứa với ngươi nhất, ngươi là Nhân Thần hỗn huyết, bản hoàng là Nhân Ma hỗn huyết, người cùng Ma, người cùng Thần, Thần Ma hợp nhất, chẳng qua ngươi không chịu hiểu.
Đông Hoàng có chút điên rồi, hắn nhìn bí cảnh sụp đổ, trong lòng tức không chịu nổi.
Thật vất vả tính kế Oa Hoàng, thậm chí sắp thành công mang được nàng đi, ai ngờ rốt cuộc bị nàng tính kế ngược lại.
- May mà bản hoàng chỉ là một phân thân, đợi bản thể của bản hoàng đích thân tới, Oa Hoàng à, mặc dù không có ngươi, nhưng vẫn còn muội muội của ngươi là Nữ Anh kia mà.
Đông Hoàng cười to không ngừng.
- Nhanh nghĩ biện pháp ngăn cản bí cảnh tự hủy.
Thi Hoàng có chút gấp, tiếp tục như vậy sẽ phải chết ở chỗ này.
- Biện pháp duy nhất chính là giết Oa Hoàng, nàng chết đi có lẽ bí cảnh sẽ tự động ngừng sụp đổ.
Đại Hoang Thần Đế nói ra suy đoán của bản thân, có lẽ đây là biện pháp duy nhất.
- Được, giết nàng!
Ma Đế tàn nhẫn, hai mắt hiện ra Ma quang, trực tiếp bộc phát ra Ma uy cường đại, hắn không nói hai lời vỗ thẳng một chưởng về phía Oa Hoàng.
- Oa Hoàng, chịu chết đi!
Ma Đế hét to đánh tới, nếu trúng một chưởng này, chắc chắn Oa Hoàng phải chết.
Bành!
Có kẻ văng ngược ra sau, máu vẩy dọc theo, một chút Ma khí bay ra.
Đó là Ma Đế, hắn đã trọng thương, hắn tỏ ra không thể tin nổi.
- Là ai?
Ma Đế tức giận hét lớn, toàn thân phun trào Ma khí, thương thế trên người lập tức được chữa khỏi, hắn căm tức nhìn kẻ phía trước.
- Ngươi là ai?
Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng đều chấn kinh nhìn kẻ đột nhiên xuất hiện đả thương Ma Đế.
Vừa nãy cả đám không hề phát giác ra bất kì sự tồn tại nào, sao người này lại đột ngột xuất hiện?
- Nhân Hoàng, Cổ Trần?
Thấy rõ người đến là ai, đồng tử Đông Hoàng co lại, biểu tình kinh dị.
Hắn vừa mở miệng, những người khác cũng giật nảy mình.
- Cái gì?
- Nhân Hoàng?
- Hắn chính là Cổ Trần?
Trong lúc nhất thời, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần Đế, Ma Đế đều biến sắc mặt.
Đúng vậy, người tới chính là Cổ Trần.
Kì thật Cổ Trần đã ở trong bí cảnh từ sớm, chỉ là vẫn ẩn nấp chưa chịu đi ra, khi thấy Oa Hoàng gặp phải nguy hiểm hắn mới xuất chiêu đẩy lui Ma Đế cứu nàng.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, bầu không khí ngưng trọng, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Cổ Trần.
Sau lưng, hai mắt Oa Hoàng sáng lên một chút, nàng nhìn người thanh niên trước mặt không chớp mắt.
Hắn chính là Trung Bộ Nhân tộc Hoàng, bên ngoài nổi danh hung nhân, khiến bách tộc phải hãi phải kinh.
Cổ Trần không nói lời nào, ánh mắt lộ ra sát ý hướng về phía đám người Ma Đế.
Mái tóc dài của hắn bay lên, khí tức toàn thân nặng nề khiến bí cảnh đang sụp đổ cũng ngưng kết lại.
- Nhân Hoàng, Cổ Trần!
Đông Hoàng rít lên, hai mắt đỏ bừng.
Nhưng Cổ Trần lại không thèm nhìn Đông Hoàng, hắn liếc mắt đánh giá Ma Đế, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần đế một chút, hoàn toàn làm lơ Đông Hoàng.
Oanh!
Vừa dứt lời, chỉ thấy bốn phía truyền đến từng tiếng ầm vang, âm thanh chấn động truyền khắp toàn bộ bí cảnh.
Đám người Đông Hoàng sắc mặt đại biến, kinh hãi nhìn chung quanh, lúc này mới phát giác bí cảnh đã bắt đầu sụp đổ.
- Không hay! Bí cảnh sắp không xong!
Thi Hoàng vừa kinh vừa sợ, gầm thét lên:
- Oa Hoàng, ngươi cũng quá độc ác rồi! Ngươi làm như vậy không sợ cả Thánh Thành sẽ phải chôn theo cùng ư?
- Ngươi cho rằng chúng ta vẫn còn ở Thánh Thành sao?
Oa Hoàng cười nhạt, toàn thân bốc lên quang mang mãnh liệt, từng sợi tơ đan xen thân thể của nàng, kết nối với không gian bí cảnh.
Đây là quy tắc chi lực của không gian bí cảnh, chúng dày đặc, không ngừng kéo căng, đứt đoạn, sinh ra sức mạnh diệt thế khủng khiếp.
- Đáng chết! Oa Hoàng, mau dừng lại! Nếu không ngươi cũng phải chết!
Đông Hoàng thấy thế kinh hãi không thôi, Oa Hoàng thật quá ngoan độc, vậy mà lại dung nhập bản thân vào bí cảnh, trực tiếp cùng hủy với bí cảnh.
- Làm cho Ma Đế, Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng và cả Đông Hoàng ngươi nữa phải chôn cùng, chết có gì đáng sợ?
Giọng điệu Oa Hoàng vẫn trước sau như một, ung dung bình thản, nàng vô tư đối mặt với tử vong, không hề sợ hãi.
Thấy toàn bộ bí cảnh sắp sụp đổ, Oa Hoàng có chút tiếc nuối nói:
- Chỉ tiếc, rốt cuộc ta vẫn không thể nào hiểu được, vì sao Nhân Hoàng Cổ Trần lại cự tuyệt ta?
- Ngươi nói cái gì?
Đông Hoàng nghe xong bị kích thích.
Hai mắt hắn sung huyết, hắn gầm lên:
- Đã sắp chết rồi mà ngươi vẫn còn lòng dạ nghĩ đến Nhân tộc? Thật uổng quá, hắn chướng mắt ngươi, ha ha ha...
Bản hoàng từng nói, chỉ có bản hoàng mới xứng đôi vừa lứa với ngươi nhất, ngươi là Nhân Thần hỗn huyết, bản hoàng là Nhân Ma hỗn huyết, người cùng Ma, người cùng Thần, Thần Ma hợp nhất, chẳng qua ngươi không chịu hiểu.
Đông Hoàng có chút điên rồi, hắn nhìn bí cảnh sụp đổ, trong lòng tức không chịu nổi.
Thật vất vả tính kế Oa Hoàng, thậm chí sắp thành công mang được nàng đi, ai ngờ rốt cuộc bị nàng tính kế ngược lại.
- May mà bản hoàng chỉ là một phân thân, đợi bản thể của bản hoàng đích thân tới, Oa Hoàng à, mặc dù không có ngươi, nhưng vẫn còn muội muội của ngươi là Nữ Anh kia mà.
Đông Hoàng cười to không ngừng.
- Nhanh nghĩ biện pháp ngăn cản bí cảnh tự hủy.
Thi Hoàng có chút gấp, tiếp tục như vậy sẽ phải chết ở chỗ này.
- Biện pháp duy nhất chính là giết Oa Hoàng, nàng chết đi có lẽ bí cảnh sẽ tự động ngừng sụp đổ.
Đại Hoang Thần Đế nói ra suy đoán của bản thân, có lẽ đây là biện pháp duy nhất.
- Được, giết nàng!
Ma Đế tàn nhẫn, hai mắt hiện ra Ma quang, trực tiếp bộc phát ra Ma uy cường đại, hắn không nói hai lời vỗ thẳng một chưởng về phía Oa Hoàng.
- Oa Hoàng, chịu chết đi!
Ma Đế hét to đánh tới, nếu trúng một chưởng này, chắc chắn Oa Hoàng phải chết.
Bành!
Có kẻ văng ngược ra sau, máu vẩy dọc theo, một chút Ma khí bay ra.
Đó là Ma Đế, hắn đã trọng thương, hắn tỏ ra không thể tin nổi.
- Là ai?
Ma Đế tức giận hét lớn, toàn thân phun trào Ma khí, thương thế trên người lập tức được chữa khỏi, hắn căm tức nhìn kẻ phía trước.
- Ngươi là ai?
Đại Hoang Thần Đế, Thi Hoàng đều chấn kinh nhìn kẻ đột nhiên xuất hiện đả thương Ma Đế.
Vừa nãy cả đám không hề phát giác ra bất kì sự tồn tại nào, sao người này lại đột ngột xuất hiện?
- Nhân Hoàng, Cổ Trần?
Thấy rõ người đến là ai, đồng tử Đông Hoàng co lại, biểu tình kinh dị.
Hắn vừa mở miệng, những người khác cũng giật nảy mình.
- Cái gì?
- Nhân Hoàng?
- Hắn chính là Cổ Trần?
Trong lúc nhất thời, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần Đế, Ma Đế đều biến sắc mặt.
Đúng vậy, người tới chính là Cổ Trần.
Kì thật Cổ Trần đã ở trong bí cảnh từ sớm, chỉ là vẫn ẩn nấp chưa chịu đi ra, khi thấy Oa Hoàng gặp phải nguy hiểm hắn mới xuất chiêu đẩy lui Ma Đế cứu nàng.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, bầu không khí ngưng trọng, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Cổ Trần.
Sau lưng, hai mắt Oa Hoàng sáng lên một chút, nàng nhìn người thanh niên trước mặt không chớp mắt.
Hắn chính là Trung Bộ Nhân tộc Hoàng, bên ngoài nổi danh hung nhân, khiến bách tộc phải hãi phải kinh.
Cổ Trần không nói lời nào, ánh mắt lộ ra sát ý hướng về phía đám người Ma Đế.
Mái tóc dài của hắn bay lên, khí tức toàn thân nặng nề khiến bí cảnh đang sụp đổ cũng ngưng kết lại.
- Nhân Hoàng, Cổ Trần!
Đông Hoàng rít lên, hai mắt đỏ bừng.
Nhưng Cổ Trần lại không thèm nhìn Đông Hoàng, hắn liếc mắt đánh giá Ma Đế, Thi Hoàng, Đại Hoang Thần đế một chút, hoàn toàn làm lơ Đông Hoàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.