Chương 1440:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Thấy Oa Hoàng đã khôi phục như cũ, Cổ Trần hài lòng cười cười, may mà không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào.
- Cảm ơn...
Oa Hoàng mở hai mắt ra, nhẹ giọng nói cảm ơn.
Ánh mắt nàng có chút dịu dàng, nàng chăm chú nhìn Cổ Trần, đây có thể coi là lần gặp mặt đầu tiên giữa hai người, lại nghĩ đến chuyện bản thân cầu quan hệ thông gia lại bị cự tuyệt, trong lòng Oa Hoàng không nhịn nổi có chút xao động, gương mặt đỏ ửng, trông rất mê người.
- Nhân Hoàng, hãy để ta điểm trang cho ngươi...
Oa Hoàng dịu dàng cười, đứng dậy sửa sang cho Cổ Trần.
Cổ Trần nghe thế sững sờ, hơi ngây ra, trang điểm? Không phải chỉ có nữ nhân mới làm mấy chuyện đó ư?
- Cái này... không cần..
Hắn đang muốn cự tuyệt, nhưng Oa Hoàng đã đứng phía sau hắn, trong tay nàng xuất hiện một cây lược ngọc, động tác thành thạo ưu nhã, nàng chải vuốt mái tóc đen thật dài của Cổ Trần.
Cổ Trần lúng túng, chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, đây là lần đầu hắn để nữ nhân chải đầu cho mình.
Tóc Cổ Trần rất dài, bởi vì hắn chưa từng chăm sóc, với lại Cổ Trần cũng chẳng biết nên chăm sóc thế nào, trước giờ đều xõa tung ra, mà hắn cũng quen rồi.
Nhưng trong mắt Oa Hoàng, thân là Nhân Hoàng sao có thể không có sự uy nghi của Nhân Hoàng?
Oa Hoàng tỉ mỉ chải tóc cho Cổ Trần, gương mặt hoà thuận vui vẻ, khóe miệng mỉm cười, từ một vị nữ hoàng cường đại mẫu nghi thiên hạ, nay đã biến thành một thê tử ôn nhu hiền lành.
- Nhân Hoàng uy nghi tứ hải. Vật này chính là Đế Miện do Huyền Đồng ở thiên ngoại tạo thành, là vật do Nhân Hoàng đời trước lưu lại, vẫn luôn được cung phụng trong Tây Mạc Liên Minh của ta.
Nay, Nhân Hoàng giá lâm, đeo vật này vào sẽ uy nghi tứ hải, thống ngự bát hoang, khuất phục vũ nội.
Mỗi chữ mỗi câu trong lời của Oa Hoàng khiến Cổ Trần cảm thấy ngượng ngùng, khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng dẫu sao Cổ Trần cũng đến từ thế kỉ 21, hắn bình tĩnh lại rất nhanh.
- Nhân Hoàng, mời xem.
Không lâu sau, Oa Hoàng vung tay lên, phía trước xuất hiện một chiếc gương gíup soi rõ bộ dạng Cổ Trần.
Nhìn bản thân lúc này đã được sửa sang lại, Nhân Hoàng hơi sửng sốt, hắn ngơ ngác nhìn chính mình trong gương, thậm chí còn hoài nghi, đây là mình thật ư?
Người khoác Thanh Đồng giáp, đầu đội Đế Miện, uy nghi hiện rõ, không giận tự uy, như thể biến thành người khác, khiến ai nhìn vào cũng phải kính sợ.
- Cái kia không phải...
Rất nhanh, Cổ Trần chú ý tới phía trên Đế Miện có cắm một cây trâm, dùng để cố định Đế Miện với tóc.
Cây trâm này không phải là tín vật lúc trước Oa Hoàng đưa tới hay sao?
Oa Hoàng hơi cúi đầu, cười nhạt nói:
- Vật này chính là tín vật của ta, Nhân Hoàng, ngươi đã mang vào thì không thể lấy xuống, đại biểu cho ngươi đồng ý.
- Ta... Đồng ý gì?
Cổ Trần ngây ra.
Trong lòng hắn không biết nên khóc hay nên cười, hắn rất muốn nói: Oa Hoàng à, hai ta còn chưa quen thuộc, càng không hiểu gì về đối phương, làm sao nói chuyện yêu đương đây?
Quan hệ thông gia kiểu này có quá giỡn chơi rồi không?
- Oa Hoàng, việc này...
Cổ Trần há mồm muốn nói cái gì.
Nhưng lời hắn lập tức bị một cơn chấn động đánh gãy.
Đông!
Ầm ầm...
Toàn bộ bí cảnh rung lên, đánh thức hai người.
- Không tốt, là Thánh Điện!
Oa Hoàng hơi biến sắc mặt, lập tức ý thức được cái gì, Thánh Điện gặp phải tập kích.
- Đi, chúng ta ra ngoài.
Cổ Trần cũng nhớ ra bên trong thành còn có một số Ma tộc, Đại Hoang Thần tộc, Thi tộc cường giả ẩn tàng.
Hai người song song rời khỏi bí cảnh, mới vừa ra tới nơi, chỉ thấy năng lượng vô tận tàn phá bừa bãi, Ma khí, Thi Khí, Hoang Vu Chi Khí bao phủ khắp nơi.
Lúc này, cả trong lẫn ngoài thành đều loạn hết cả lên.
- Nhân tộc, các ngươi tiêu rồi!
- Đánh nát Thánh Điện, phá sập tòa Thánh Thành này đi!
- Các huynh đệ Ma tộc, mau giết sạch đám người trong Thánh Thành, một tên cũng không chừa!
Ngoài thành, vô số dị tộc đột kích, Ma tộc, Thi tộc, Đại Hoang Thần tộc ba đại chủng tộc thế lực vây công Nhân tộc Thánh Thành.
Mà càng nguy hiểm hơn chính là, trong thành cũng đã hỗn loạn hoàn toàn, có Ma tộc cường giả, Thi tộc cao thủ và cả Đại Hoang Thần tộc cường giả tiến hành phá hủy giết hại bên trong.
Mục tiêu của bọn hắn, là Thánh Điện.
- Phá hủy Thánh Điện, phóng thích phong ấn!
Một tiếng hét lớn truyền đến, hư không rung động.
Ma khí đầy trời bao phủ khắp nơi, có Ma đầu cường đại bay tới, kẻ này tiếp kẻ kia, tổng cộng tám vị Ma tộc cường giả.
Mỗi một tên đều có Thiên Nhân tu vi, mục tiêu rất rõ ràng, chính là phá hủy Thánh Điện.
- Ma tộc, Thi tộc đáng chết, các ngươi đừng hòng làm hỏng Thánh Điện!
Trước thánh điện, Nữ Anh cầm đầu, tỉ muội Li Lạc và thêm một đám Nhân tộc cường giả đang khổ cực chống cự, ai nấy đều đã trọng thương, chỉ biết bất lực đối kháng hàng loạt đợt tấn công mạnh mẽ của các cường giả địch thủ.
- Cảm ơn...
Oa Hoàng mở hai mắt ra, nhẹ giọng nói cảm ơn.
Ánh mắt nàng có chút dịu dàng, nàng chăm chú nhìn Cổ Trần, đây có thể coi là lần gặp mặt đầu tiên giữa hai người, lại nghĩ đến chuyện bản thân cầu quan hệ thông gia lại bị cự tuyệt, trong lòng Oa Hoàng không nhịn nổi có chút xao động, gương mặt đỏ ửng, trông rất mê người.
- Nhân Hoàng, hãy để ta điểm trang cho ngươi...
Oa Hoàng dịu dàng cười, đứng dậy sửa sang cho Cổ Trần.
Cổ Trần nghe thế sững sờ, hơi ngây ra, trang điểm? Không phải chỉ có nữ nhân mới làm mấy chuyện đó ư?
- Cái này... không cần..
Hắn đang muốn cự tuyệt, nhưng Oa Hoàng đã đứng phía sau hắn, trong tay nàng xuất hiện một cây lược ngọc, động tác thành thạo ưu nhã, nàng chải vuốt mái tóc đen thật dài của Cổ Trần.
Cổ Trần lúng túng, chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, đây là lần đầu hắn để nữ nhân chải đầu cho mình.
Tóc Cổ Trần rất dài, bởi vì hắn chưa từng chăm sóc, với lại Cổ Trần cũng chẳng biết nên chăm sóc thế nào, trước giờ đều xõa tung ra, mà hắn cũng quen rồi.
Nhưng trong mắt Oa Hoàng, thân là Nhân Hoàng sao có thể không có sự uy nghi của Nhân Hoàng?
Oa Hoàng tỉ mỉ chải tóc cho Cổ Trần, gương mặt hoà thuận vui vẻ, khóe miệng mỉm cười, từ một vị nữ hoàng cường đại mẫu nghi thiên hạ, nay đã biến thành một thê tử ôn nhu hiền lành.
- Nhân Hoàng uy nghi tứ hải. Vật này chính là Đế Miện do Huyền Đồng ở thiên ngoại tạo thành, là vật do Nhân Hoàng đời trước lưu lại, vẫn luôn được cung phụng trong Tây Mạc Liên Minh của ta.
Nay, Nhân Hoàng giá lâm, đeo vật này vào sẽ uy nghi tứ hải, thống ngự bát hoang, khuất phục vũ nội.
Mỗi chữ mỗi câu trong lời của Oa Hoàng khiến Cổ Trần cảm thấy ngượng ngùng, khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Nhưng dẫu sao Cổ Trần cũng đến từ thế kỉ 21, hắn bình tĩnh lại rất nhanh.
- Nhân Hoàng, mời xem.
Không lâu sau, Oa Hoàng vung tay lên, phía trước xuất hiện một chiếc gương gíup soi rõ bộ dạng Cổ Trần.
Nhìn bản thân lúc này đã được sửa sang lại, Nhân Hoàng hơi sửng sốt, hắn ngơ ngác nhìn chính mình trong gương, thậm chí còn hoài nghi, đây là mình thật ư?
Người khoác Thanh Đồng giáp, đầu đội Đế Miện, uy nghi hiện rõ, không giận tự uy, như thể biến thành người khác, khiến ai nhìn vào cũng phải kính sợ.
- Cái kia không phải...
Rất nhanh, Cổ Trần chú ý tới phía trên Đế Miện có cắm một cây trâm, dùng để cố định Đế Miện với tóc.
Cây trâm này không phải là tín vật lúc trước Oa Hoàng đưa tới hay sao?
Oa Hoàng hơi cúi đầu, cười nhạt nói:
- Vật này chính là tín vật của ta, Nhân Hoàng, ngươi đã mang vào thì không thể lấy xuống, đại biểu cho ngươi đồng ý.
- Ta... Đồng ý gì?
Cổ Trần ngây ra.
Trong lòng hắn không biết nên khóc hay nên cười, hắn rất muốn nói: Oa Hoàng à, hai ta còn chưa quen thuộc, càng không hiểu gì về đối phương, làm sao nói chuyện yêu đương đây?
Quan hệ thông gia kiểu này có quá giỡn chơi rồi không?
- Oa Hoàng, việc này...
Cổ Trần há mồm muốn nói cái gì.
Nhưng lời hắn lập tức bị một cơn chấn động đánh gãy.
Đông!
Ầm ầm...
Toàn bộ bí cảnh rung lên, đánh thức hai người.
- Không tốt, là Thánh Điện!
Oa Hoàng hơi biến sắc mặt, lập tức ý thức được cái gì, Thánh Điện gặp phải tập kích.
- Đi, chúng ta ra ngoài.
Cổ Trần cũng nhớ ra bên trong thành còn có một số Ma tộc, Đại Hoang Thần tộc, Thi tộc cường giả ẩn tàng.
Hai người song song rời khỏi bí cảnh, mới vừa ra tới nơi, chỉ thấy năng lượng vô tận tàn phá bừa bãi, Ma khí, Thi Khí, Hoang Vu Chi Khí bao phủ khắp nơi.
Lúc này, cả trong lẫn ngoài thành đều loạn hết cả lên.
- Nhân tộc, các ngươi tiêu rồi!
- Đánh nát Thánh Điện, phá sập tòa Thánh Thành này đi!
- Các huynh đệ Ma tộc, mau giết sạch đám người trong Thánh Thành, một tên cũng không chừa!
Ngoài thành, vô số dị tộc đột kích, Ma tộc, Thi tộc, Đại Hoang Thần tộc ba đại chủng tộc thế lực vây công Nhân tộc Thánh Thành.
Mà càng nguy hiểm hơn chính là, trong thành cũng đã hỗn loạn hoàn toàn, có Ma tộc cường giả, Thi tộc cao thủ và cả Đại Hoang Thần tộc cường giả tiến hành phá hủy giết hại bên trong.
Mục tiêu của bọn hắn, là Thánh Điện.
- Phá hủy Thánh Điện, phóng thích phong ấn!
Một tiếng hét lớn truyền đến, hư không rung động.
Ma khí đầy trời bao phủ khắp nơi, có Ma đầu cường đại bay tới, kẻ này tiếp kẻ kia, tổng cộng tám vị Ma tộc cường giả.
Mỗi một tên đều có Thiên Nhân tu vi, mục tiêu rất rõ ràng, chính là phá hủy Thánh Điện.
- Ma tộc, Thi tộc đáng chết, các ngươi đừng hòng làm hỏng Thánh Điện!
Trước thánh điện, Nữ Anh cầm đầu, tỉ muội Li Lạc và thêm một đám Nhân tộc cường giả đang khổ cực chống cự, ai nấy đều đã trọng thương, chỉ biết bất lực đối kháng hàng loạt đợt tấn công mạnh mẽ của các cường giả địch thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.