Chương 1498:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Bên trên bình nguyên, tiếng hô “Giết” rung trời, máu nhuộm đỏ cỏ hoang.
Hắc Minh tộc, U Ám tộc liên tiếp tan tác, bị Nam Cương Nhân tộc tướng sĩ giết đánh tơi bời.
Dưới sự xuất hiện của vị Nhân Hoàng hung danh hiển hách Cổ Trần kia, dị tộc gặp phải áp lực cực lớn, ý chí chiến đấu giảm sút, cuối cùng tan tác.
Cho dù Cổ Trần chỉ đứng đó không hề động thủ, vẫn khiến đám dị tộc hoảng sợ, không cách nào chiến đấu nổi, đây chính là uy danh của Cổ Trần, chấn nhiếp bách tộc, nơi đâu hắn có mặt, dị tộc nơi đó phải e dè.
Xi Hoàng cực kỳ khâm phục điểm ấy ở Cổ Trần, bởi vì hắn không thể làm được như thế.
Hung danh của Cổ Trần là nhờ giết chóc mà có được, hắn đã dùng vô số máu và xương của dị tộc để tạo thành, duới chân hắn là hàng đống hài cốt kẻ thù, đặc biệt là trận chiến với Thần Tộc kia, tam đại Thần tộc binh vây Bách Man sơn, lại bị Cổ Trần chém tận giết tuyệt, củng cố thêm cho uy danh của hắn.
Hiện tại Cổ Trần vừa đến, Hắc Minh tộc, U Ám tộc lập tức rơi vào khủng hoảng, tự nhiên bị Nam Cương Nhân tộc giết không ngừng bại lui, rơi vào thế sụp đổ.
Ngay tại thời điểm Cổ Trần xuất hiện, đại chiến đã không còn bất kì ý nghĩa gì, bởi vì thắng lợi đã thuộc về Nhân tộc.
Rầm rầm rầm...
Trong chiến trường, 5 đại dị tộc cường giả vây công Xi Hoàng, có thể bởi vì Cổ Trần tồn tại mà bọn họ không dám thi triển toàn lực, luôn phòng bị Cổ Trần.
Cuối cùng bị Xi Hoàng đánh cho tan tác, hắn giết chết ba Thiên Nhân cường giả, hai tên còn lại bỏ chạy.
- Trốn!
Thiên Nhân cường giả của Hắc Minh tộc, U Ám tộc ào ào xoay người bỏ chạy, độn nhập hư không.
Sao Cổ Trần có thể dễ dàng bỏ qua cho hai kẻ đào tẩu này chứ? Hắn vươn tay ra, thọc vào hư vô nắm chết hai Thiên Nhân.
Răng rắc!
Một tay bóp nát hai dị tộc Thiên Nhân, sương máu tản ra, một màn đáng sợ đó chấn kinh tất cả những ai đang có mặt, trong nháy mắt đám dị tộc mất sạch dũng khí, xoay người chạy hết.
- Hung nhân đến!
- Trốn mau!
Thấy hai dị tộc cường giả cuối cùng đã ngã xuống, hai đại dị tộc quân đoàn tức thì chạy tán loạn như ong vỡ tổ.
- Giết!
- Một tên cũng không để lại!
Xi Hoàng gặp được cơ hội tốt này, dĩ nhiên không bỏ lỡ, hắn tự mình suất lĩnh đại quân đuổi giết đám dị tộc bỏ trốn, giết một hơi hết mấy canh giờ.
Trận đại chiến này kéo dài nửa ngày mới kết thúc, chỉ để lại hài cốt đầy đất, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả bình nguyên.
Mùi tanh tràn ngập, bay xa hơn mười dặm, sát khí xen lẫn tử khí.
- Ha ha ha... Thoải mái, quá thoải mái!
Trên thảo nguyên, Xi Hoàng cưỡi một con Đại Hùng Miêu to lớn hung ác phóng như bay, hắn cười lớn, vẻ mặt vui sướng.
Hắn giết hết sức đã nghiền, toàn thân nhuốm máu, giống hệt một Ma Thần bò ra từ Địa Ngục, khí thế hung sát của hắn khiến người sợ hãi.
- Trận chiến này đại thắng là nhờ có Nhân Hoàng!
Xi Hoàng trực tiếp quăng công lao cho Cổ Trần.
Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu, cười nói:
- Xi Hoàng quá lời, trận đại thắng này không liên quan gì đến ta, là công lao của các tướng sĩ ở đây!
Các tướng sĩ đều anh tuấn uy vũ cái thế, khí nuốt sơn hà, giết cho đám dị tộc tan tác, quả thật đã khiến bản hoàng mở rộng tầm mắt.
Cổ Trần khen ngợi khiến vô số Nam Cương Nhân tộc hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần trở nên thân thiện hẳn.
Ánh mắt Xi Hoàng lóe lên, thầm than Nhân Hoàng đúng là không tầm thường, chỉ nói mấy câu đã lấy được sự công nhận của hầu hết các tướng sĩ.
- Ha ha, không nói, Nhân Hoàng, đi, đi uống rượu.
Xi Hoàng cười lớn cưỡi tọa kỵ hung ác to lớn đi đến, mời Cổ Trần cùng quay về đại doanh.
Còn công tác dọn dẹp sau cuộc chiến, hiển nhiên đã có đám thuộc hạ lo liệu.
- Nhân Hoàng, mời.
Xi Hoàng đi trước dẫn đường.
Cổ Trần nhìn Đại Hùng Miêu uy vũ tột bậc, sợ hãi than:
- Không ngờ có thể nhìn thấy Man Hoang dị thú hung hãn đến thế ở đây.
Xi Hoàng cười nói:
- Đây là tọa kỵ của ta, là Thực Kim Thú, nó thích ăn các loại kim loại, một ngày có thể ăn mấy mỏ quặng nhỏ.
Lời này của Xi Hoàng khiến Cổ Trần càng thêm kinh ngạc, ánh mắt nhìn Đại Hùng Miêu càng thêm nóng rực.
Thấy Cổ Trần như thế, Xi Hoàng cười nói:
- Nếu Nhân Hoàng ưa thích, ở chỗ ta vẫn còn hai con Thực Kim Thú non, Nhân Hoàng có thể tùy ý lựa chọn.
- Lời ấy thật chứ?
Cổ Trần khá ngoài ý muốn.
Xi Hoàng hào phóng gật đầu:
- Thật chứ, từ trước đến nay bản hoàng nói một không hai, nếu Nhân Hoàng muốn mang hết cả hai con đicũng không thành vấn đề.
- Nói đùa, có thể lấy được một con đã rất tốt rồi, vậy bản hoàng xin cảm tạ.
Cổ Trần vui vẻ gật đầu nói.
Hắc Minh tộc, U Ám tộc liên tiếp tan tác, bị Nam Cương Nhân tộc tướng sĩ giết đánh tơi bời.
Dưới sự xuất hiện của vị Nhân Hoàng hung danh hiển hách Cổ Trần kia, dị tộc gặp phải áp lực cực lớn, ý chí chiến đấu giảm sút, cuối cùng tan tác.
Cho dù Cổ Trần chỉ đứng đó không hề động thủ, vẫn khiến đám dị tộc hoảng sợ, không cách nào chiến đấu nổi, đây chính là uy danh của Cổ Trần, chấn nhiếp bách tộc, nơi đâu hắn có mặt, dị tộc nơi đó phải e dè.
Xi Hoàng cực kỳ khâm phục điểm ấy ở Cổ Trần, bởi vì hắn không thể làm được như thế.
Hung danh của Cổ Trần là nhờ giết chóc mà có được, hắn đã dùng vô số máu và xương của dị tộc để tạo thành, duới chân hắn là hàng đống hài cốt kẻ thù, đặc biệt là trận chiến với Thần Tộc kia, tam đại Thần tộc binh vây Bách Man sơn, lại bị Cổ Trần chém tận giết tuyệt, củng cố thêm cho uy danh của hắn.
Hiện tại Cổ Trần vừa đến, Hắc Minh tộc, U Ám tộc lập tức rơi vào khủng hoảng, tự nhiên bị Nam Cương Nhân tộc giết không ngừng bại lui, rơi vào thế sụp đổ.
Ngay tại thời điểm Cổ Trần xuất hiện, đại chiến đã không còn bất kì ý nghĩa gì, bởi vì thắng lợi đã thuộc về Nhân tộc.
Rầm rầm rầm...
Trong chiến trường, 5 đại dị tộc cường giả vây công Xi Hoàng, có thể bởi vì Cổ Trần tồn tại mà bọn họ không dám thi triển toàn lực, luôn phòng bị Cổ Trần.
Cuối cùng bị Xi Hoàng đánh cho tan tác, hắn giết chết ba Thiên Nhân cường giả, hai tên còn lại bỏ chạy.
- Trốn!
Thiên Nhân cường giả của Hắc Minh tộc, U Ám tộc ào ào xoay người bỏ chạy, độn nhập hư không.
Sao Cổ Trần có thể dễ dàng bỏ qua cho hai kẻ đào tẩu này chứ? Hắn vươn tay ra, thọc vào hư vô nắm chết hai Thiên Nhân.
Răng rắc!
Một tay bóp nát hai dị tộc Thiên Nhân, sương máu tản ra, một màn đáng sợ đó chấn kinh tất cả những ai đang có mặt, trong nháy mắt đám dị tộc mất sạch dũng khí, xoay người chạy hết.
- Hung nhân đến!
- Trốn mau!
Thấy hai dị tộc cường giả cuối cùng đã ngã xuống, hai đại dị tộc quân đoàn tức thì chạy tán loạn như ong vỡ tổ.
- Giết!
- Một tên cũng không để lại!
Xi Hoàng gặp được cơ hội tốt này, dĩ nhiên không bỏ lỡ, hắn tự mình suất lĩnh đại quân đuổi giết đám dị tộc bỏ trốn, giết một hơi hết mấy canh giờ.
Trận đại chiến này kéo dài nửa ngày mới kết thúc, chỉ để lại hài cốt đầy đất, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả bình nguyên.
Mùi tanh tràn ngập, bay xa hơn mười dặm, sát khí xen lẫn tử khí.
- Ha ha ha... Thoải mái, quá thoải mái!
Trên thảo nguyên, Xi Hoàng cưỡi một con Đại Hùng Miêu to lớn hung ác phóng như bay, hắn cười lớn, vẻ mặt vui sướng.
Hắn giết hết sức đã nghiền, toàn thân nhuốm máu, giống hệt một Ma Thần bò ra từ Địa Ngục, khí thế hung sát của hắn khiến người sợ hãi.
- Trận chiến này đại thắng là nhờ có Nhân Hoàng!
Xi Hoàng trực tiếp quăng công lao cho Cổ Trần.
Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu, cười nói:
- Xi Hoàng quá lời, trận đại thắng này không liên quan gì đến ta, là công lao của các tướng sĩ ở đây!
Các tướng sĩ đều anh tuấn uy vũ cái thế, khí nuốt sơn hà, giết cho đám dị tộc tan tác, quả thật đã khiến bản hoàng mở rộng tầm mắt.
Cổ Trần khen ngợi khiến vô số Nam Cương Nhân tộc hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần trở nên thân thiện hẳn.
Ánh mắt Xi Hoàng lóe lên, thầm than Nhân Hoàng đúng là không tầm thường, chỉ nói mấy câu đã lấy được sự công nhận của hầu hết các tướng sĩ.
- Ha ha, không nói, Nhân Hoàng, đi, đi uống rượu.
Xi Hoàng cười lớn cưỡi tọa kỵ hung ác to lớn đi đến, mời Cổ Trần cùng quay về đại doanh.
Còn công tác dọn dẹp sau cuộc chiến, hiển nhiên đã có đám thuộc hạ lo liệu.
- Nhân Hoàng, mời.
Xi Hoàng đi trước dẫn đường.
Cổ Trần nhìn Đại Hùng Miêu uy vũ tột bậc, sợ hãi than:
- Không ngờ có thể nhìn thấy Man Hoang dị thú hung hãn đến thế ở đây.
Xi Hoàng cười nói:
- Đây là tọa kỵ của ta, là Thực Kim Thú, nó thích ăn các loại kim loại, một ngày có thể ăn mấy mỏ quặng nhỏ.
Lời này của Xi Hoàng khiến Cổ Trần càng thêm kinh ngạc, ánh mắt nhìn Đại Hùng Miêu càng thêm nóng rực.
Thấy Cổ Trần như thế, Xi Hoàng cười nói:
- Nếu Nhân Hoàng ưa thích, ở chỗ ta vẫn còn hai con Thực Kim Thú non, Nhân Hoàng có thể tùy ý lựa chọn.
- Lời ấy thật chứ?
Cổ Trần khá ngoài ý muốn.
Xi Hoàng hào phóng gật đầu:
- Thật chứ, từ trước đến nay bản hoàng nói một không hai, nếu Nhân Hoàng muốn mang hết cả hai con đicũng không thành vấn đề.
- Nói đùa, có thể lấy được một con đã rất tốt rồi, vậy bản hoàng xin cảm tạ.
Cổ Trần vui vẻ gật đầu nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.