Chương 1583:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hướng về mấy trăm dặm phía trước, rốt cục thấy được một chút màu xanh biếc. Cổ Trần tiến lên xem xét, trong tầm mắt dường như hiện lên một mảnh sa mạc ốc đảo.
“Ốc đảo?”
Cổ Trần kinh ngạc, lòng vui vẻ, cuối cùng cũng tìm được một chỗ.
Hắn tăng tốc, nhoáng một cái bay đi, không bao lâu đã đi tới một mảng rừng cây xanh mơn mởn. Đứng trên không trung, hắn yên lặng nhìn thảm thực vật cùng rừng cây nằm ngay giữa sa mạc khô cằn.
Đầu tiên là dùng ý niệm đảo qua bốn phía, cẩn thận cảm nhận một phen cũng không phát hiện được bất cứ nhân vật nguy hiểm nào, thậm chí không phát giác được bất cứ sinh vật nào.
Chuyện này vô cùng kì quái. Trong sa mạc có một mảnh ốc đảo, vừa nằm ở vị trí trung tâm, lại tồn tại một mảnh hồ nước, vì sao ngay cả một loại sinh vật cũng không có?
“Kỳ quái, nơi này quá an tĩnh.”
Cổ Trần chậm rãi hạ thân xuống, giẫm lên một ngọn cây, hàng mi nhịn không được nhíu lên.
Hắn cảm giác mảnh ốc đảo này có chút quái dị, luôn cảm thấy có chút không ổn, nhưng không biết sự kỳ lạ đó phát ra từ đâu, đã xem xét phía dưới mấy lần cũng không có bất kỳ phát hiện nào. Chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều?
Thôi kệ, không nghĩ ra thì dứt khoát không nghĩ nữa, chú ý một chút là được rồi.
Cổ Trần xoay người bay xuống, vững vàng đứng ở trung tâm ốc đảo, dừng lại trước mảnh hồ nước thanh tịnh, quét mắt bốn phía, thật sự là quá an tĩnh.
An tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi cùng bất an. Nhưng Cổ Trần là kẻ tài cao, gan cũng lớn, dĩ nhiên là không sợ bất cứ uy hiếp gì.
- Tạm nghỉ ngơi ở chỗ này một chút.
Cổ Trần lẩm bẩm, chọn một cây đại thụ, nhảy lên, ngồi xếp bằng trên ngọn cây, bắt đầu điều tức, đem tinh khí cùng cơ thể của chính mình điều trị đến giai đoạn tốt nhất.
Sau đó không lâu, Cổ Trần khẽ thở dài một hơi, chậm rãi mở hai mắt ra, cả người lúc này đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
“Bây giờ thì thử nhìn xem con ngươi này đến cùng cất giấu bí mật gì.”
Cổ Trần sắc mặt thận trọng, đầu tiên cắm dưới đất bốn cây cột Thanh Đồng ở bốn hướng, bố trí một trận văn, khóa lại mảnh không gian này.
Lúc này hắn mới lấy con ngươi vừa nãy bị phong ấn ra, bắt đầu xem xét bí mật của nó, muốn tìm hiểu xem vật cấm kị ẩn giấu lực lượng cùng bí mật như thế nào?
Ông!
Cổ Trần giải khai tầng phong ấn thứ nhất, trong nháy mắt một cỗ rung động mãnh liệt truyền ra, con ngươi trên tay bỗng nhiên chuyển một cái, nhìn chằm chặp vào mắt Cổ Trần.
Bị một con ngươi chằm chằm, Cổ Trần chỉ cảm thấy ớn lạnh, gai óc trên người dựng lên khắp lưng, bay thẳng thiên linh, tê cả da đầu.
Chap 783: Thâm Uyên
Bị một con ngươi nhìn trừng trừng, Cổ Trần chỉ cảm thấy âm u lạnh cả sống lưng. Dự cảm vô cùng khủng bố vọt tới, khiến người ta rùng mình.
“Cái quỷ gì đây?”
Cổ Trần nhìn chòng chọc vào con ngươi, phá lệ cảnh giác.
Viên con ngươi này, toàn bộ đen như mực, lộ ra tà dị, giống như một vật thể vẫn còn sống đang theo dõi Cổ Trần mãi không buông.
- Thật sự là con ngươi quỷ dị.
Hắn híp mắt, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Cảm giác khác lạ khiến Cổ Trần không nói hai lời, trực tiếp tuôn ra một cỗ Hư Vô Chi Diễm, đốt cháy con ngươi, muốn luyện hóa nó.
Xì xì...
Liệt diễm phần phần, trong tròng mắt khói đen bốc lên ngùn ngụt, không ngừng tuôn ra những luồng khí đen, từng vòng từng vòng bao bọc bên ngoài, rồi bao phủ xung quanh, hình thành lớp phòng ngự.
Theo ngọn lửa đốt cháy, Cổ Trần kinh ngạc phát hiện con ngươi vậy mà không có một chút dấu hiệu đang bị luyện hóa nào, thậm chí ngược lại còn kích hoạt cấm kỵ chi lực bên trong.
Từng vòng hắc khí bốc lên bao vây lấy con ngươi, âm u khủng bố, sau khi bị thiêu đốt phát ra thanh âm xì xì, khiến người ta nghe thấy toàn thân đều nổi hết da gà.
- Không luyện hóa được?
Gặp tình huống này, Cổ Trần nhịn không được kinh hãi. Hư Vô Chi Diễm mà lại không cách nào luyện hóa tròng mắt, không phải là rất đáng nghi kỵ sao.
Hắn trầm ngâm một lát, lại một lần nữa đánh ra lực lượng, ức vạn lôi quang bạo phát ầm ầm lập tức che phủ lên con ngươi, bao lấy nó bắt đầu ăn mòn.
Thiên phạt chi lực vừa tuôn ra, con ngươi lập tức chấn động, khói đặc bốc lên xì xèo, không ngừng chấn động.
Con ngươi lại chuyển động, bốc lên từng vòng hắc quang băng lãnh, con ngươi kinh khủng kia không ngừng chống cự lại sự luyện hóa ăn mòn của Hư Vô Chi Diễm cùng thiên phạt chi lực.
Cổ Trần chấn kinh, bởi vì càng tiếp tục dùng nhiều chiêu thức luyện hóa hắn càng có cảm giác không có cách nào xâm nhập vào nó được. Tựa như đang có một cỗ cấm kỵ chi lực vô cùng cường đại ngăn cản lại vậy.
“Ốc đảo?”
Cổ Trần kinh ngạc, lòng vui vẻ, cuối cùng cũng tìm được một chỗ.
Hắn tăng tốc, nhoáng một cái bay đi, không bao lâu đã đi tới một mảng rừng cây xanh mơn mởn. Đứng trên không trung, hắn yên lặng nhìn thảm thực vật cùng rừng cây nằm ngay giữa sa mạc khô cằn.
Đầu tiên là dùng ý niệm đảo qua bốn phía, cẩn thận cảm nhận một phen cũng không phát hiện được bất cứ nhân vật nguy hiểm nào, thậm chí không phát giác được bất cứ sinh vật nào.
Chuyện này vô cùng kì quái. Trong sa mạc có một mảnh ốc đảo, vừa nằm ở vị trí trung tâm, lại tồn tại một mảnh hồ nước, vì sao ngay cả một loại sinh vật cũng không có?
“Kỳ quái, nơi này quá an tĩnh.”
Cổ Trần chậm rãi hạ thân xuống, giẫm lên một ngọn cây, hàng mi nhịn không được nhíu lên.
Hắn cảm giác mảnh ốc đảo này có chút quái dị, luôn cảm thấy có chút không ổn, nhưng không biết sự kỳ lạ đó phát ra từ đâu, đã xem xét phía dưới mấy lần cũng không có bất kỳ phát hiện nào. Chẳng lẽ là mình suy nghĩ nhiều?
Thôi kệ, không nghĩ ra thì dứt khoát không nghĩ nữa, chú ý một chút là được rồi.
Cổ Trần xoay người bay xuống, vững vàng đứng ở trung tâm ốc đảo, dừng lại trước mảnh hồ nước thanh tịnh, quét mắt bốn phía, thật sự là quá an tĩnh.
An tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi cùng bất an. Nhưng Cổ Trần là kẻ tài cao, gan cũng lớn, dĩ nhiên là không sợ bất cứ uy hiếp gì.
- Tạm nghỉ ngơi ở chỗ này một chút.
Cổ Trần lẩm bẩm, chọn một cây đại thụ, nhảy lên, ngồi xếp bằng trên ngọn cây, bắt đầu điều tức, đem tinh khí cùng cơ thể của chính mình điều trị đến giai đoạn tốt nhất.
Sau đó không lâu, Cổ Trần khẽ thở dài một hơi, chậm rãi mở hai mắt ra, cả người lúc này đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
“Bây giờ thì thử nhìn xem con ngươi này đến cùng cất giấu bí mật gì.”
Cổ Trần sắc mặt thận trọng, đầu tiên cắm dưới đất bốn cây cột Thanh Đồng ở bốn hướng, bố trí một trận văn, khóa lại mảnh không gian này.
Lúc này hắn mới lấy con ngươi vừa nãy bị phong ấn ra, bắt đầu xem xét bí mật của nó, muốn tìm hiểu xem vật cấm kị ẩn giấu lực lượng cùng bí mật như thế nào?
Ông!
Cổ Trần giải khai tầng phong ấn thứ nhất, trong nháy mắt một cỗ rung động mãnh liệt truyền ra, con ngươi trên tay bỗng nhiên chuyển một cái, nhìn chằm chặp vào mắt Cổ Trần.
Bị một con ngươi chằm chằm, Cổ Trần chỉ cảm thấy ớn lạnh, gai óc trên người dựng lên khắp lưng, bay thẳng thiên linh, tê cả da đầu.
Chap 783: Thâm Uyên
Bị một con ngươi nhìn trừng trừng, Cổ Trần chỉ cảm thấy âm u lạnh cả sống lưng. Dự cảm vô cùng khủng bố vọt tới, khiến người ta rùng mình.
“Cái quỷ gì đây?”
Cổ Trần nhìn chòng chọc vào con ngươi, phá lệ cảnh giác.
Viên con ngươi này, toàn bộ đen như mực, lộ ra tà dị, giống như một vật thể vẫn còn sống đang theo dõi Cổ Trần mãi không buông.
- Thật sự là con ngươi quỷ dị.
Hắn híp mắt, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Cảm giác khác lạ khiến Cổ Trần không nói hai lời, trực tiếp tuôn ra một cỗ Hư Vô Chi Diễm, đốt cháy con ngươi, muốn luyện hóa nó.
Xì xì...
Liệt diễm phần phần, trong tròng mắt khói đen bốc lên ngùn ngụt, không ngừng tuôn ra những luồng khí đen, từng vòng từng vòng bao bọc bên ngoài, rồi bao phủ xung quanh, hình thành lớp phòng ngự.
Theo ngọn lửa đốt cháy, Cổ Trần kinh ngạc phát hiện con ngươi vậy mà không có một chút dấu hiệu đang bị luyện hóa nào, thậm chí ngược lại còn kích hoạt cấm kỵ chi lực bên trong.
Từng vòng hắc khí bốc lên bao vây lấy con ngươi, âm u khủng bố, sau khi bị thiêu đốt phát ra thanh âm xì xì, khiến người ta nghe thấy toàn thân đều nổi hết da gà.
- Không luyện hóa được?
Gặp tình huống này, Cổ Trần nhịn không được kinh hãi. Hư Vô Chi Diễm mà lại không cách nào luyện hóa tròng mắt, không phải là rất đáng nghi kỵ sao.
Hắn trầm ngâm một lát, lại một lần nữa đánh ra lực lượng, ức vạn lôi quang bạo phát ầm ầm lập tức che phủ lên con ngươi, bao lấy nó bắt đầu ăn mòn.
Thiên phạt chi lực vừa tuôn ra, con ngươi lập tức chấn động, khói đặc bốc lên xì xèo, không ngừng chấn động.
Con ngươi lại chuyển động, bốc lên từng vòng hắc quang băng lãnh, con ngươi kinh khủng kia không ngừng chống cự lại sự luyện hóa ăn mòn của Hư Vô Chi Diễm cùng thiên phạt chi lực.
Cổ Trần chấn kinh, bởi vì càng tiếp tục dùng nhiều chiêu thức luyện hóa hắn càng có cảm giác không có cách nào xâm nhập vào nó được. Tựa như đang có một cỗ cấm kỵ chi lực vô cùng cường đại ngăn cản lại vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.