Chương 1586:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Giống như đang châm dầu vào lửa, Nghiệp Hỏa lập tức tăng cường khí tức khủng bố gấp mười lần.
- Nghiệp Hỏa...
Cổ Trần tự lẩm bẩm, tinh tế cảm nhận hỏa diễm đáng sợ này, xem sự khác biệt của nó với Hư Vô Chi Diễm.
Hỏa diễm đó là do Địa Ngục sinh ra, chuyên đốt cháy linh hồn. Dưới ngọn lửa của Nghiệp Hỏa, linh hồn vạn vật đều sẽ bị khảo tra.
Có ngọn lửa này, linh hồn ý chí Cổ Trần lại có thêm một át chủ bài, một thủ đoạn mạnh mẽ.
Ầm ầm...
Bỗng nhiên bên trong trung ương Minh Thổ truyền đến một cỗ chấn động. Một đầu Hắc Hà đột nhiên thừa lúc Minh Thổ đi ngang qua mà theo đến, đâm xuyên qua một tầng rồi lại một tầng Địa Ngục.
Trọn vẹn 18 tầng Địa Ngục, đều bị Hắc Hà này xuyên thủng mà qua, nước sông cuồn cuộn, tản ra cỗ khí tức mạnh mẽ kinh khủng.
Hắc Hà này là bản nguyên Thâm Uyên Chi Nhãn hóa thành sau khi bị luyện hóa.
- Minh Hà?
Cổ Trần có chút kinh nghi nhìn chằm chằm Hắc Hà.
Nó theo Minh Thổ diễn sinh, ngang qua tầng mười tám của Địa Ngục, ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Có Linh thể vô tình rơi vào bên trong, lập tức liền bị cuốn đi sạch sẽ trí nhớ, trở nên mơ mơ hồ hồ.
Cổ Trần yên lặng cảm thụ biến hóa ở thế giới Địa Ngục, cả người cũng đắm chìm trong đó, linh hồn ý chí từ bao giờ đã thoát xác, trưởng thành.
Tuy phát triển rất chậm chạp, nhưng Địa Ngục dần trưởng thành, mạnh mẽ lên khiến tâm tình của hắn cũng vui vẻ hơn.
Lúc này, bên trong sa mạc ốc đảo, ngay tại thời điểm Cổ Trần luyện hóa Thâm Uyên Chi Nhãn, thể ngộ Địa Ngục biến hóa, hồ nước đang yên tĩnh kia đột nhiên lại sinh ra biến hóa quỷ dị.
Nguyên bản trên mặt hồ vô cùng an tĩnh lại có từng cơn sóng gợn lên, từng vòng nước gợn dập dờn. Bỗng nhiên từ giữa hồ, hơi nước tụ lại thành một bóng người mờ ảo.
Bóng người này chậm rãi hiện lên trên mặt nước, tò mò đánh giá Cổ Trần vẫn đang ngồi xếp bằng trên cành cây bên bờ hồ.
- Ừm?
Cổ Trần giống như có cảm giác, hơi nhăn mi lại, bỗng nhiên mở mắt ra.
Ánh mắt mở ra, vừa vặn nhìn thấy bóng người mông lung đang đứng giữa mặt hồ, hơi nước bao phủ, nhìn không rõ ràng.
- Ngươi là ai?
Cổ Trần kinh nghi, nơi này sao lại có một bóng người? Người này xuất hiện từ khi nào?
Cổ Trần nghiêm túc, cảnh giác nhìn nó, may mà lúc hắn luyện hóa Thâm Uyên Chi Nhãn nó cũng không có đánh lén.
Chỉ thấy bóng người mờ ảo kia chỉ yên lặng đứng thẳng, nhìn Cổ Trần. Cổ Trần ngồi xếp bằng trên cây khô, ngoắc mắt nhìn chằm chằm đối phương, ý chí cường đại khóa chặt vào người đó.
Cả hai đối mặt, trong lúc nhất thời bầu không khí càng thêm quỷ dị cùng an tĩnh.
Đợi một hồi lâu, ai cũng không nói chuyện, bầu không khí càng ngày càng áp lực. Cổ Trần chậm rãi đưa tay, một đóa hỏa diễm yêu dã xuất hiện khiến bóng người mờ mịt kia phát ra một tiếng kêu thất thanh.
- A...
Theo tiếng kêu sợ hãi, hơi nước soạt tản ra, lập tức dung nhập vào trong hồ, giống như vừa bị đám lửa trên tay Cổ Trần hù đến.
Đó là Nghiệp Hỏa!
Có sức uy hiếp và áp chế tuyệt đối với mọi Linh thể cùng ý chí, bóng người kia bị dọa đến tản ra, nhập vào trong hồ.
Hô!
Cổ Trần nhảy lên, bay lên không trung, phiêu phù trên hư không ốc đảo, nhìn xuống hồ nước yên tĩnh phía dưới, sương khói mờ nhạt, trên mặt hồ vẫn còn lưu lại một chút gợn sóng.
Trong cái hồ này cất giấu một sinh vật?
Hắn nghi hoặc bất định, thời điểm mới vừa tới nơi này rõ ràng đã tra xét mấy lần, nhưng vẫn không phát giác được sự tồn tại của bất kỳ sinh vật nào.
Vì sao bóng người mới vừa xuất hiện kia, rõ ràng nó cũng là một sinh vật, vậy mà có thể tránh thoát được sự điều tra của hắn?
Mang theo một bụng nghi vấn cùng cảnh giác, ý chí Cổ Trần lại đảo qua hồ nước, kiểm tra thêm một lần nữa, nhưng quỷ dị chính là vẫn không phát hiện sự tồn tại nào.
Tới một con cá cũng đều không có, huống chi là những sinh vật khác?
- Quái lạ!
Cổ Trần mặt nhăn mày nhíu, âm thầm thấy kì quái.
Rõ ràng vừa rồi còn trông thấy một bóng người giữa hồ, hắn hỏi xong nó vẫn còn đứng nhìn, vì sao bây giờ dò xét lại tìm không ra tung tích.
Chẳng lẽ thật sự tồn tại, nhưng có thể tránh hắn dò xét? Nếu là vậy cũng đủ làm người ta cảnh giác rồi.
- Mau bước ra, nếu không ta hơ khô toàn bộ hồ này.
Cổ Trần âm trầm lạnh lẽo, mới vừa nói xong hai tay đã nâng lên, tay phải xuất ra một đoàn Hư Vô Chi Diễm, tay trái dấy lên một đoàn Nghiệp Hỏa màu đỏ.
Hai loại hỏa diễm vừa xuất hiện, nhiệt độ bốn phía lập tức thay đổi kịch liệt, hoa cỏ cây cối bắt đầu khô héo, bị đốt cháy khét, thậm chí trên mặt hồ nóng tới mức bốc lên từng đợt hơi nước.
Oanh...
- Nghiệp Hỏa...
Cổ Trần tự lẩm bẩm, tinh tế cảm nhận hỏa diễm đáng sợ này, xem sự khác biệt của nó với Hư Vô Chi Diễm.
Hỏa diễm đó là do Địa Ngục sinh ra, chuyên đốt cháy linh hồn. Dưới ngọn lửa của Nghiệp Hỏa, linh hồn vạn vật đều sẽ bị khảo tra.
Có ngọn lửa này, linh hồn ý chí Cổ Trần lại có thêm một át chủ bài, một thủ đoạn mạnh mẽ.
Ầm ầm...
Bỗng nhiên bên trong trung ương Minh Thổ truyền đến một cỗ chấn động. Một đầu Hắc Hà đột nhiên thừa lúc Minh Thổ đi ngang qua mà theo đến, đâm xuyên qua một tầng rồi lại một tầng Địa Ngục.
Trọn vẹn 18 tầng Địa Ngục, đều bị Hắc Hà này xuyên thủng mà qua, nước sông cuồn cuộn, tản ra cỗ khí tức mạnh mẽ kinh khủng.
Hắc Hà này là bản nguyên Thâm Uyên Chi Nhãn hóa thành sau khi bị luyện hóa.
- Minh Hà?
Cổ Trần có chút kinh nghi nhìn chằm chằm Hắc Hà.
Nó theo Minh Thổ diễn sinh, ngang qua tầng mười tám của Địa Ngục, ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Có Linh thể vô tình rơi vào bên trong, lập tức liền bị cuốn đi sạch sẽ trí nhớ, trở nên mơ mơ hồ hồ.
Cổ Trần yên lặng cảm thụ biến hóa ở thế giới Địa Ngục, cả người cũng đắm chìm trong đó, linh hồn ý chí từ bao giờ đã thoát xác, trưởng thành.
Tuy phát triển rất chậm chạp, nhưng Địa Ngục dần trưởng thành, mạnh mẽ lên khiến tâm tình của hắn cũng vui vẻ hơn.
Lúc này, bên trong sa mạc ốc đảo, ngay tại thời điểm Cổ Trần luyện hóa Thâm Uyên Chi Nhãn, thể ngộ Địa Ngục biến hóa, hồ nước đang yên tĩnh kia đột nhiên lại sinh ra biến hóa quỷ dị.
Nguyên bản trên mặt hồ vô cùng an tĩnh lại có từng cơn sóng gợn lên, từng vòng nước gợn dập dờn. Bỗng nhiên từ giữa hồ, hơi nước tụ lại thành một bóng người mờ ảo.
Bóng người này chậm rãi hiện lên trên mặt nước, tò mò đánh giá Cổ Trần vẫn đang ngồi xếp bằng trên cành cây bên bờ hồ.
- Ừm?
Cổ Trần giống như có cảm giác, hơi nhăn mi lại, bỗng nhiên mở mắt ra.
Ánh mắt mở ra, vừa vặn nhìn thấy bóng người mông lung đang đứng giữa mặt hồ, hơi nước bao phủ, nhìn không rõ ràng.
- Ngươi là ai?
Cổ Trần kinh nghi, nơi này sao lại có một bóng người? Người này xuất hiện từ khi nào?
Cổ Trần nghiêm túc, cảnh giác nhìn nó, may mà lúc hắn luyện hóa Thâm Uyên Chi Nhãn nó cũng không có đánh lén.
Chỉ thấy bóng người mờ ảo kia chỉ yên lặng đứng thẳng, nhìn Cổ Trần. Cổ Trần ngồi xếp bằng trên cây khô, ngoắc mắt nhìn chằm chằm đối phương, ý chí cường đại khóa chặt vào người đó.
Cả hai đối mặt, trong lúc nhất thời bầu không khí càng thêm quỷ dị cùng an tĩnh.
Đợi một hồi lâu, ai cũng không nói chuyện, bầu không khí càng ngày càng áp lực. Cổ Trần chậm rãi đưa tay, một đóa hỏa diễm yêu dã xuất hiện khiến bóng người mờ mịt kia phát ra một tiếng kêu thất thanh.
- A...
Theo tiếng kêu sợ hãi, hơi nước soạt tản ra, lập tức dung nhập vào trong hồ, giống như vừa bị đám lửa trên tay Cổ Trần hù đến.
Đó là Nghiệp Hỏa!
Có sức uy hiếp và áp chế tuyệt đối với mọi Linh thể cùng ý chí, bóng người kia bị dọa đến tản ra, nhập vào trong hồ.
Hô!
Cổ Trần nhảy lên, bay lên không trung, phiêu phù trên hư không ốc đảo, nhìn xuống hồ nước yên tĩnh phía dưới, sương khói mờ nhạt, trên mặt hồ vẫn còn lưu lại một chút gợn sóng.
Trong cái hồ này cất giấu một sinh vật?
Hắn nghi hoặc bất định, thời điểm mới vừa tới nơi này rõ ràng đã tra xét mấy lần, nhưng vẫn không phát giác được sự tồn tại của bất kỳ sinh vật nào.
Vì sao bóng người mới vừa xuất hiện kia, rõ ràng nó cũng là một sinh vật, vậy mà có thể tránh thoát được sự điều tra của hắn?
Mang theo một bụng nghi vấn cùng cảnh giác, ý chí Cổ Trần lại đảo qua hồ nước, kiểm tra thêm một lần nữa, nhưng quỷ dị chính là vẫn không phát hiện sự tồn tại nào.
Tới một con cá cũng đều không có, huống chi là những sinh vật khác?
- Quái lạ!
Cổ Trần mặt nhăn mày nhíu, âm thầm thấy kì quái.
Rõ ràng vừa rồi còn trông thấy một bóng người giữa hồ, hắn hỏi xong nó vẫn còn đứng nhìn, vì sao bây giờ dò xét lại tìm không ra tung tích.
Chẳng lẽ thật sự tồn tại, nhưng có thể tránh hắn dò xét? Nếu là vậy cũng đủ làm người ta cảnh giác rồi.
- Mau bước ra, nếu không ta hơ khô toàn bộ hồ này.
Cổ Trần âm trầm lạnh lẽo, mới vừa nói xong hai tay đã nâng lên, tay phải xuất ra một đoàn Hư Vô Chi Diễm, tay trái dấy lên một đoàn Nghiệp Hỏa màu đỏ.
Hai loại hỏa diễm vừa xuất hiện, nhiệt độ bốn phía lập tức thay đổi kịch liệt, hoa cỏ cây cối bắt đầu khô héo, bị đốt cháy khét, thậm chí trên mặt hồ nóng tới mức bốc lên từng đợt hơi nước.
Oanh...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.