Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1588:

Tiểu Tiểu Yêu Tiên

09/08/2021

Linh hồn, tu vi, thể phách, tại thời khắc này đều có tiến bộ cùng tăng cường không nhỏ, có thể nói là một lần ngộ đạo đem lại thu hoạch cực kỳ to lớn.

Hô!

Sau một hồi, Cổ Trần từ từ tỉnh lại, trên mặt lộ ra một tia phức tạp nhìn hồ nước trước mắt. Hắn không hề nghĩ tới, nó lại khiến hắn hóa thành cuộc đời của nó, thu được vô số cảm ngộ trân quý.

Lần đốn ngộ này dù tu vi cùng thể phách Cổ Trần vẫn không có siêu phàm nhập thánh, nhưng đã phát triển đến một trình độ không thể nào lại tiến lên hơn nữa.

Tu vi cá nhân đã tiến triển đến cấp độ không thể lên cao hơn, nội tình càng thâm hậu hơn, chiến lực càng cường đại cùng khủng bố.

- Ngươi muốn rời đi nơi này?

Cổ Trần hỏi nó.

Soạt!

Hồ nước lập tức nhộn nhạo lên, hơi nước hội tụ, hóa thành một bóng người tinh khiết không tì vết, khẽ gật đầu với Cổ Trần.

Nó không nói chuyện, chỉ có thể dùng ý niệm để giao lưu, nhưng lại không có một chút nào ra vẻ phòng bị Cổ Trần, thậm chí không có một chút tâm cơ. Một kẻ thuần túy đến mức làm cho người ta không nói được lời nào.

Sinh linh thuần túy như thế này, làm sao có thể sống sót ở đây? Nó không bị sinh linh khác thôn phệ đã là may mắn lắm rồi.

- Ngươi khiến ta nhận được cơ duyên đốn ngộ. Thôi, ta sẽ giúp ngươi một lần.

Cổ Trần trầm ngâm một lát, quyết định giúp nó một tay. Dù sao vừa mới nãy nó xem như cũng đã giúp hắn thu hoạch được một cơ hội đốn ngộ.

Đây chính là cơ duyên hiếm thấy, có tác dụng cực kỳ trọng yếu đối với sự trưởng thành trong tương lai, với Cổ Trần mà nói là có ý nghĩa cực kỳ quan trọng,.

- Để ta xem một chút, là cái gì giữ chặt ngươi.



Cổ Trần nói xong lóe lên thành một luồng sáng, chui vào bên trong hồ nước.

Hắn muốn nhìn thử xem dưới đáy hồ nước rốt cục ẩn giấu thứ gì, lại khiến hồ nước không có cách nào thoát khỏi nơi này.

Đáy hồ, một cỗ khí tức dị dạng tràn ngập.

Cổ Trần vừa xuống tới cũng cảm thấy không ổn, vì sao lại có một luồng khí nóng?

- Mở!

Không nghĩ nhiều, Cổ Trần nhấc tay vung lên, đáy hồ kèn kẹt nứt ra một vết rách, từng cơn nóng rực đập vào mặt.

Cổ Trần mở trừng hai mắt, thấy được hỏa quang ở đáy hồ sôi trào khắp chốn, trong lúc nhất thời kinh ngạc vạn phần.

Vì sao dưới đáy hồ lại cất giấu một áng lửa?

Soạt!

Lúc này, toàn bộ hồ nước bốc hơi ào ạt, giống như con thỏ con bị giật mình lập tức tràn ra, giống như rất sợ hãi áng lửa phía dưới.

Cổ Trần cũng bó tay, dở khóc dở cười nói:

- Ta nói này, ngươi trời sinh thủy linh vậy mà sợ lửa?

Nước sợ lửa?

Cổ Trần có chút im lặng, ngươi nói ngươi là một mảnh hồ, sao lại sợ một ánh lửa, trực tiếp tưới tắt nó đi không được sao? Nó mới là thứ phải sợ ngươi mới đúng?

Nhưng hồ nước chi linh lại truyền đến một đạo ý niệm, run lẩy bẩy, cho thấy sự sợ hãi kia không giống như đang làm bộ.

Cái này triệt để làm người ta kinh ngạc, thì ra hồ nước này thật sợ lửa?



Cổ Trần như có điều suy nghĩ nhìn xem, dưới đáy hồ, một cỗ thanh sắc hỏa quang sáng trưng nóng hổi, sóng nhiệt cuồn cuộn, liên tục khiến nước xung quanh bốc hơi.

Thấy vậy, Cổ Trần bước một bước vào trong đó, lập tức cảm nhận giống như bản thân đang đứng trong biển lửa, toàn thân cảm giác như thiêu như đốt, trong cơ thể cũng tuôn ra một ngọn lửa.

Hư Vô Chi Diễm vừa xuất hiện, lập tức dẫn đến hỏa quang sôi trào, hai cỗ hỏa diễm tranh đấu lẫn nhau.

Nhìn đến đây, Cổ Trần cực kỳ kinh ngạc. Đường đường Hư Vô Chi Diễm mà bị chặn lại, chứng tỏ hỏa quang nơi này không hề đơn giản.

- Có thể ngăn cản Hư Vô Chi Diễm, rất có ý tứ.

Cổ Trần cười cười.

Trong cơ thể hắn tuôn ra một cỗ liệt diễm cường đại hơn, Hư Vô Chi Diễm hoàn toàn sôi trào, cuồn cuộn đánh tới, vòng quanh khuấy động khắp nơi bắt đầu thôn phệ hỏa quang của nơi này.

Một luồng ngọn lửa nhấp nháy, trong suốt, sáng lên màu xanh lưu ly tựa như những mảnh kim cương long lanh, sức chống cự cường đại cứ thế mà kháng trụ lại với Hư Vô Chi Diễm đang thôn phệ nó.

Cổ Trần nheo mắt, nhịn không được vui vẻ lên.

Thật sự là hỏa diễm kia quá cường đại, sáng long lanh như lưu ly, trong suốt mỏng manh nhưng lại ẩn chứa lực sát thương không có gì sánh kịp.

Hư Vô Chi Diễm trong lúc nhất thời khó có thể hấp thu, thôn phệ loại hỏa diễm tựa ngọc lưu ly này.

- Chẳng lẽ đây là Tịnh Thế Chi Hỏa?

Cổ Trần có chút sáng tỏ, giống như đoán được cái gì.

Chỉ thấy trong ngọn lửa, có một đoàn Lưu Ly Hỏa quang hừng hực sôi trào, bao vây lấy một khỏa tinh thể kỳ dị.

Viên tinh thể bốc cháy lên ngọn lửa màu lưu ly, từng đoá hoa lửa nhảy lên giống như Thanh Liên đang lan toả, tản ra một cỗ khí tức cường đại như muỗn tịnh hóa vạn vật, chặn đứng Hư Vô Chi Diễm đang thôn phệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook